Chương 74: Chẳng lẽ cô không cảm thấy buồn nôn sao?
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 661 chữ
- 2022-02-04 07:59:05
Cô ta cuống lên, buột miệng nói:
Không được, chị nhất định phải uống ly rượu này!
Hai mắt Phó Thiên Thiên nhìn chằm chằm vào mặt Phó Linh Nguyệt, nhìn thấy rõ tất cả sự khẩn trương của cô ta.
Ồ? Vì sao tôi phải uống nó?
Phó Linh Nguyệt giật thót trong lòng.
Ngay cả bản thân cô ta cũng cảm thấy câu nói vừa rồi có vấn đề.
Phó Linh Nguyệt nhanh chóng đè nén sự nóng vội trong lòng, ngoài mặt vẫn giả vờ bình tĩnh.
Chị, hai chúng ta là người một nhà, bất luận là ba mẹ hay ông nội thì họ đều hi vọng hai chúng ta có thể hòa thuận với nhau...
Suy cho cùng, gia đình hòa thuận thì mọi thứ mới suôn sẻ.
Vả lại, nếu hai chúng ta bất hòa, truyền ra ngoài thì chẳng phải sẽ khiến người ngoài chê cười hay sao?
Phó Linh Nguyệt tỏ vẻ tận tình thuyết phục.
Ha ha, người một nhà.
Phó Linh Nguyệt, chẳng lẽ cô không cảm thấy buồn nôn khi nói câu này ư?
Phó Linh Nguyệt:
...
Để đạt được mục đích, cô ta nghiến răng nghiến lợi, chỉ có thể bấm bụng, tiếp tục đứng trước mặt Phó Thiên Thiên, nếu không, cô ta đã chán ghét mà chạy ngay khỏi nơi này rồi.
Phó Linh Nguyệt cố gắng nặn ra một nụ cười.
Chị, chị nói đi đâu vậy? Sao em có thể nghĩ như thế được? Em thật sự đã nhận ra lỗi lầm của mình.
Em thật lòng xin lỗi chị, cũng mong chị có thể uống cùng em ly rượu này và tha lỗi cho em!
Phó Thiên Thiên thoáng nhìn ly rượu trên tay Phó Linh Nguyệt, sau đó nhìn lại mặt cô ta.
Có lẽ bởi vì chột dạ nên Phó Linh Nguyệt cụp mắt xuống, né tránh ánh nhìn của Phó Thiên Thiên.
Nhưng ánh sáng lóe lên trong khóe mắt Phó Linh Nguyệt đã tiết lộ tâm tư của cô ta.
Ánh mắt của Phó Thiên Thiên càng lạnh lẽo hơn, cô cầm lấy ly rượu mà Phó Linh Nguyệt đưa cho.
Thấy Phó Thiên Thiên đã cầm lấy ly rượu, Phó Linh Nguyệt không kiểm soát được sự phấn khích trong lòng, khóe môi nhếch lên nụ cười đã thực hiện được âm mưu.
Cô ta nhanh chóng kết thúc nụ cười này, cực kỳ ngoan ngoãn cụng ly với Phó Thiên Thiên.
Chị, chuyện trước đây đều là lỗi của em.
Chỉ cần uống xong ly rượu này, hi vọng có thể xí xóa hết những chuyện trước đây.
Về sau, em nhất định sẽ tốt với chị gấp bội để bù đắp những sai lầm lúc trước.
Em xin cạn trước!
Nói rồi, cô ta ngửa đầu uống hết ly rượu vang.
Sau khi uống xong, hai mắt cô ta nhìn chòng chọc vào ly rượu trên tay Phó Thiên Thiên.
Không biết có phải vì uống xong hơi chếnh choáng hay không mà cô ta có cảm giác...
rượu trong ly của Phó Thiên Thiên dường như mất đi một ít.
Phó Thiên Thiên lắc nhẹ ly rượu vang để cao, rượu không ngừng sóng sánh va vào thành ly, nhưng lại cứ rề rà không uống.
Trên mặt bàn của Phó Thiên Thiên còn có một ly rượu, đó là ly rượu của chàng trai trẻ lúc trước đã định mời rượu cô để lại.
Phó Linh Nguyệt nghiến răng, cầm ly rượu đó lên.
Chị, một ly vừa rồi chưa đủ để thể hiện thành ý của em, bây giờ...
em uống thêm ly này nữa.
Chị, chị cứ tự nhiên!
Dứt lời, cô ta lại ngửa đầu uống cạn ly rượu đó.
Thấy Phó Linh Nguyệt đã uống hết ly rượu, ánh mắt Phó Thiên Thiên hơi thay đổi.
Bấy giờ, cô mới uống một ngụm rượu trong chiếc ly trên tay.
Hai mắt Phó Linh Nguyệt sáng quắc, nhìn chằm chằm vào yết hầu của Phó Thiên Thiên.
Sau khi chắc chắn Phó Thiên Thiên đã nuốt rượu xuống, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.