Chương 766: Tình địch như cái gai ở sau lưng (2)
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 835 chữ
- 2022-02-16 04:57:39
Hóa ra cảm giác ăn bám lại tốt như thế này!
Phó Thiên Thiên:
...
Nếu như tôi qua em không đến...
Cô sầm mặt.
Bây giờ nghĩ lại, cô vẫn cảm thấy thật nguy hiểm.
Không có nếu như, chẳng phải em đã đến rồi sao? Vả lại...
Anh hôn môi cô một cái, lại nhìn thấy tất cả sự lo lắng trong mắt cô:
Cho dù không có Tập đoàn Bùi thị này, anh vẫn có thể sáng lập ra một Tập
đoàn Bùi thị khác, còn em sẽ luôn là bà Bùi cao quý.
Vị này là Thiếu tướng Vu?
Phó Thiên Thiên chưa kịp nói gì, Bùi Diệp đã bất ngờ cất tiếng hỏi.
Vụ Minh gật đầu, đáp:
Tôi là Vu Minh, quân hàm thiếu tướng.
Có lẽ anh đã nhận ra sự nghi hoặc trong lòng 8cô bèn tốt bụng giải thích:
Anh phấn đấu ở phía trước, vợ anh làm hậu phương vững chắc ở phía sau. Em vừa có thể đánh bại kẻ địc3h bên ngoài, vừa có thể về nhà
bảo vệ cho Tập đoàn Bùi thị chúng ta.
Xem ra ông chủ Bạch đã nói thật, cái chết của những người trong thị trấn không liên quan đến ông ta.
Rốt cuộc bọn họ đã bị ai giết? Phó Thiên Thiên cau mày ngẫm nghĩ.
Đội phó Phó!
Cô gật đầu với anh ta, sau đó hai người chào nhau theo nghi thức quân đội.
Thành thì ai có thể tấn công được anh?
Anh cười nhìn cô:
Thiên Thiên ở đâu thì anh ở đó. Huống hồ, chẳng phải bây giờ mọi chuyện đã kết thúc mỹ mãn sao?
Nghe nói Thiếu tướng Vụ mới ngoài 30 tuổi mà đã lập rất nhiều công lao cho đất nước. Đúng là tuổi trẻ tài cao.
À, anh quá khen.
Anh ta khiêm tốn trả lời, sau đó cẩn thận quan sát Bùi Diệp với vẻ nghi hoặc:
Anh này, từ tối qua đến giờ tôi chưa từng thấy anh. Anh không phải là người ở thị trấn gần đây thì phải?
Bùi Diệp vốn đang đứng bên quan sát khung cảnh của căn cứ, thấy Vu Minh nhìn chằm chằm vào Phó Thiên Thiên, đồng tử của anh hơi co lại.
Cô nhìn về phía căn cứ và nói:
Thiếu tướng Vu, anh đã kiểm tra ở đây chưa?
Cô bỗng cảm thấy anh giống một kẻ
ăn bám
9thật, bởi vì cô đã làm hầu hết mọi việc, còn anh chỉ cần ở bên nhìn là được.
Có lẽ đã bận rộn suốt một đêm, lúc này cô cũ6ng hơi mệt mỏi, cộng thêm mấy tiếng đồng hồ ngồi gõ máy tính, hai bả vai và cổ tay cô dường như đã không còn là của cô nữa.
<5br>
Nếu anh định tiếp tục ăn bám thì trảnh ra cái đã.
Cô trầm giọng nhắc anh.
Vụ Mình nhìn cô không chớp mắt. Sau khi thấy rõ vẻ mệt mỏi trên mặt cô, anh ta quan tâm hỏi han:
Tối qua cô ngủ không ngon à?
Câu hỏi đột ngột khiến cô hoàn hồn. Nghe xong, cô sững sờ một lúc mới đáp:
Tối qua tôi có chút việc bận nên không ngủ.
Vụ Minh gật đầu:
Theo thông tin cô đã nói lúc trước, chúng tôi đã tiến hành kiểm tra toàn bộ căn cứ, nhưng không phát hiện bất cứ dấu vết tiến hành thí nghiệm trên cơ thể sống nào.
Phó Thiên Thiên nhíu mày.
Vu Minh vội nói:
Vậy cô cứ đi nghỉ ngơi đi. Ở đây có tôi là được rồi. Huống hồ có còn là phụ nữ
.
Ngay khi vừa nói dứt lời, anh ta vô thức nhìn sang bên cạnh, thình lình bắt gặp ánh mắt đầy sự thù địch của Bùi Diệp.
Cô thoáng nhìn anh và hỏi:
Tại sao anh không về Vân Thành mà xử lý những việc này?
Bay từ Vân Thành đến đây nhiều lắm chỉ mất hai tiếng đồng hồ. Tại anh cho người chuyển máy chủ đến một nơi có mạng internet cùi bắp như thế này nên mới khiến máy chủ suýt bị tê liệt. Nếu anh về Vân
Anh ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, cười toét miệng.
Cô cử động cánh tay và cổ của mình. Trong lúc đó, anh đứng một bên ngắm nhìn cô,
Anh khoác vai cô đi ra ngoài:
Được rồi, không cần phải lo cho chỗ này nữa. ở đây đã kết thúc rồi. Anh còn chưa biết chuyện tối hôm qua như thế nào. Đi thôi, chúng ta đi xem thử
Khi hai người đi đến gần căn cứ trước đó của ông chủ Bạch, Vu Minh đã đến trước. Vừa nhìn thấy cô, anh ta liền nở nụ cười.
Vu Minh nhìn Bùi Diệp bằng ánh mắt dò xét và đề phòng.
Bùi Diệp cười quyến rũ, nhìn về phía Phó Thiên Thiên:
Thiên Thiên, em nói cho anh ta biết anh là ai đi.
Anh vừa nói hết câu thì cô đã đi về phía nhóm người Tăng Nguyệt Nguyệt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.