• 360

Chương 770: Cảm thấy anh rất đẹp trai (3)



Nếu em nhìn không nhầm thì nhân viên vừa nãy chỉ muốn anh xét duyệt một vài số liệu. Số liệu cố định sẽ không bị sai, vậy mà 8cũng cần phải làm lại sao?



À, tờ giấy đó là giấy lộn, giấy lộn không thể dùng làm tài liệu chính thức được.

Cô khẽ gật đầu:
À, hóa ra là thế.


Không.
Phó Thiên Thiên luôn ăn ngay nói thật:
Em cảm thấy vừa rồi anh rất đẹp trai.

Anh vui như mở cờ trong bụng.
Khi gần hết giờ làm, những người xếp hàng ở cửa văn phòng chờ xin chữ ký của anh cũng lần lượt biến mất.
Cuối cùng, anh thở phào một hơi, vươn vai nhìn Phó Thiên Thiên ngồi trên sofa.
Bùi Diệp khép chặt vạt áo vừa khoác cho cô:
Hai ngày nay em mệt quá rồi, bên trong có một phòng nghỉ, hay là em vào đó ngủ một giấc nhé.


Khoảng bao lâu nữa tài liệu mới được đưa đến?

Thiên Thiên nhà anh chính là người như vậy, không nói thì thôi, một khi đã nói thì thật đáng kinh ngạc.
Lại một người nữa mang tài liệu đến xin chữ ký của Bùi Diệp.

Có lẽ cũng sắp rồi.


Vậy anh cử làm việc đi, em sẽ đợi ở đây.
Cô vừa nói vừa cởi áo ra trả lại cho anh.
Anh nghiệm mặt nhìn cô:
Làm sao mà anh có thể nhìn nhầm được?


Vậy ch9ắc là em nhìn nhầm.

Người nọ cười đáp:
Không, tổng giám đốc ký rồi.


Cái gì? Tổng giám đốc bắt tôi về làm lại tài liệu, sao lại ký cho anh được?

Nhân viên cấp cao bị Bùi Diệp đuổi ra khỏi phòng làm việc trước đó đang đứng chờ thang máy. Tài liệu của anh ta bị anh bắt mang về làm lại nên anh ta đang ỉu xìu.
Trong lúc chờ thang máy, anh ta nhìn thấy người đồng nghiệp vừa đi ra khỏi văn phòng của Bùi Diệp, bèn thở dài nói:
Anh cũng bị tổng giám đốc dạy bảo à?

Trong lòng anh ta cực kỳ sợ hãi, tài liệu của nhân viên bị anh đuổi ra ngoài, bắt về làm lại trước đó cũng có nội dung giống với tài liệu mà anh ta muốn xin chữ ký. Anh ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị đuổi ra khỏi
văn phòng.

Em ở đây buồn chán lắm đúng không? Hay là anh cho người dẫn em đi dạo một vòng trong tập đoàn, để em làm quen với công ty của chúng ta.

Anh đặc biệt nhấn mạnh hai từ
chúng ta
:
Tuy em đã đến đây hai lần, nhưng chắc hẳn em vẫn chưa xem hết xung quanh thì phải?

Trong lúc đợi anh, cô hơi buồn ngủ nên đã chống cằm lên sofa chợp mắt một lát.
Anh đi đến bên cạnh cô, cởi áo khoác u phục ra rồi nhẹ nhàng choàng lên người cô.
không kìm được mà nhìn anh lâu hơn.
Nhận ra cô đang chăm chú nhìn mình, anh hỏi:
Sao vậy? Trên mặt anh dính gì à?

Người nọ huơ huơ tài liệu trong tay trước mặt anh ta:
Ha ha, anh nhìn đi, chữ ký của tổng giám đốc đây.

Bùi Diệp gần như bận rộn suốt một buổi chiều, điện thoại liên tục đổ chuông.
Phó Thiên Thiên đang chợp mắt bỗng tỉnh lại. Ánh mắt cô lóe lên vẻ đề phòng, nhưng sau khi nhận ra người đứng trước mặt mình là Bùi Diệp, ánh mặt cô liền dịu xuống.

Là anh à?
Cô day sống mũi đã hơi tê:
Em ngủ quên mất.

Bùi Diệp xem qua tài liệu rồi ký tên:
Được rồi, anh có thể đi ra ngoài.

Quả là thần kỳ, không ngờ lại có được chữ ký của tổng giám đốc.

Em ngồi xa hơn, đương nhiên là không nhìn thấy rõ rồi.
Anh tỏ thái độ rất nghiêm túc trong côn6g việc.

Có lẽ thế.
Phó Thiên Thiên mỉm cười nhìn anh, thấy anh ngồi đưa lưng về phía cửa sổ, ảnh tà dương rắc lên n5gười anh khiến anh như được bao phủ bởi lớp ánh sáng, trông cứ như bước ra từ trong tranh. Cô

Thể cũng được.


Bùi Diệp liền gọi Hà Minh vào

Cô đi rồi, anh lại tiếp tục làm việc. Hà Minh dẫn cô đi khắp các phòng ban trong công ty.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.