• 453

Chương 79: Môi chạm môi


tôi rất tò mò, sao cô lại có mặt ở đây? Hơn nữa...

còn dẫn theo một đám truyền thông tới?
Lư Xảo Nghiên tức giận lao đến trước mặt Diêm Tiểu Mẫn, giáng cho cô ta một cái tát.


Đồ đê tiện này, thế mà lại dám hãm hại con gái tao!
Diêm Tiểu Mẫn ôm lấy bên má bị tát của mình, rơm rớm nước mắt, lắc đầu với Lư Xảo Nghiên:
Dì ơi, không phải cháu, cháu không làm việc này thật mà.
Nhìn dáng vẻ rưng rưng đáng thương của Diêm Tiểu Mẫn, Lư Xảo Nghiên lại tức giận tát vào má bên kia của cô ta.


Mày còn dám nói không làm à, chẳng lẽ những phóng viên và thợ chụp ảnh kia không phải do mày dẫn vào? Nếu không phải mày thì con gái tao có thành như bây giờ không?
Vừa nghĩ tới dáng vẻ trần truồng của con gái mình bị phát tán trên mạng, Lư Xảo Nghiên tức không để đâu cho hết.

Diêm Tiểu Mẫn vốn đã không khỏe khi mang thai thời kì đầu, bị Lư Xảo Nghiên đánh như vậy, cô ta thấy hơi choáng, chỉ có thể lắc đầu thật mạnh.


Dì à, không phải cháu, thật sự không phải cháu!

Lúc chúng tôi giải quyết việc nhà, người ngoài không được xen vào.
Ông cụ Phó không vui cất tiếng sai bảo người giúp việc đứng bên cạnh:
Mời cô Diêm này ra ngoài.

Vâng!
Người giúp việc kéo Diêm Tiểu Mẫn ra ngoài.

Sau khi Diêm Tiểu Mẫn đi ra, mọi người tiếp tục bàn về việc đính hôn của Phó Linh Nguyệt và Trịnh Thư Thành.

Lư Xảo Nghiên và Phó Minh Thanh cảm thấy Trịnh Thư Thành đã từng đính hôn với Phó Thiên Thiên, bây giờ lại đính hôn với Phó Linh Nguyệt, khó tránh khỏi sẽ bị người ngoài chỉ trích là em gái cướp chồng của chị, cũng sẽ gây ảnh hưởng xấu tới danh tiếng của công ty và nhà họ Phó.

Nhưng nay chuyện đã xảy ra, bọn họ chỉ có thể nhằm mặt đồng ý cuộc hôn nhân này.

Nếu không, sự việc lan truyền ra ngoài sẽ rất ảnh hưởng đến việc làm ăn của hai gia đình trong tương lai.

Lúc Phó Linh Nguyệt và Trịnh Thư Thành ra khỏi phòng ngủ, nghe được tin hai người họ phải đính hôn, Phó Linh Nguyệt quá đỗi mệt mỏi, suýt nữa thì ngất đi vì kích động.

Nhưng, chuyện đã thành, kết cục đã định, dù hai người họ có tiếp tục phản đối thì cũng không có cách nào thay đổi sự thật này.

Vì danh dự của hai gia đình, hai người họ chỉ có thể đồng ý, và mỗi người phải thông báo trên phương tiện truyền thông chính thức của mình rằng họ đã đính hôn với nhau.

Ra khỏi khách sạn, Phó Linh Nguyệt bủn rủn cả người, nén cơn giận ngồi vào xe của nhà họ Phó.

Sau khi ngồi lên xe, cô ta trừng mắt nhìn Phó Thiên Thiên ngồi lên xe của Bùi Diệp, trong mắt đầy sự căm hận.

Cô ta bị trúng thuốc mê, còn Phó Thiên Thiên lại không sao.

Nhất định là trước khi cô ta uống rượu, Phó Thiên Thiên đã đổi ly rượu của cô ta, khiến cô ta uống hết ly rượu bị bỏ thuốc kia.

Phó Thiên Thiên đã hủy hoại hạnh phúc của cô ta, cô ta muốn Phó Thiên Thiên phải chết không được tử tết

Sau khi Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp lên xe, Sở Hành liên lái xe đi.

Từ lúc lên xe, Phó Thiên Thiên luôn nhìn cảnh đường phố bên ngoài cửa sổ xe.

Đột nhiên cảm thấy sau gáy có hơi thở phả tới, cô vươn tay ra bóp cổ đối phương theo phản xạ, sau đó quay đầu lại.

Đột nhiên trước mũi xe có một con chó chạy ra khiến Sở Hành giật mình, lệch tay lái, thân xe chợt lắc một cái, gáy của Phó Thiên Thiên suýt thì đập vào cửa kính sau lưng.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Bùi Diệp kịp thời duỗi tay đỡ lấy lưng cô.

Sau khi xe bị chệch hướng, Sở Hành nhanh chóng đánh lái.

Theo quán tính của chiếc xe, cơ thể của Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp kề sát nhau, mỗi chạm môi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.