Chương 794: Phó thiên thiên học thói xấu của bùi diệp (3)
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 938 chữ
- 2022-02-16 04:57:39
tay đào tạo, cô có thể phản ông sao?
Ông bình tĩnh gật đầu, giọng nói rất vang.
Đúng, không thể gộp làm một!
Tuy nhiên, do thời gian kể từ lần thăng quân hàm cuối cùng của cô quá ngắn nên việc xét duyệt e rằng sẽ mất vài tháng, muốn thăng cấp cũng phải sang năm sau. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sang năm
cô có thể lên quân hàm thiếu tướng.
Cô lại nhíu mày.
Phó Thiên8 Thiên nheo mắt:
Nếu đã như vậy...
Cô đột nhiên dừng lại, phen này có phải khiến tim ông nhảy vọt lên mới được.
Ông hiểu rõ c3ô, đương nhiên là biết cô không phải người dễ dàng thỏa hiệp.
Thủ trưởng Cận giận dữ lườm cô.
Được rồi, cô đã đạt được mục đích, bây giờ hãy trở về tiếp tục huấn luyện đội đột kích Hắc Ứng của cô đi.
Rõ!
Cô vừa định rời đi thì quay lại.
Thủ trưởng Cận quan sát Phó Thiên Thiên hồi lâu, thấy cô vẫn nghiêm mặt đứng đó thì cau mày, cẩn thận suy nghĩ.
Vì ông không muốn thăng quân hàm cho cô nên chắc chắn là cô đang tức giận, mà đang tức giận thì dĩ nhiên là muốn trút ra đúng không? Tốt nhất là nên để cô từ từ nguôi giận thì hơn.
Nghĩ vậy, ông nói:
Thế này đi, nếu hội nghị thượng đỉnh hai tháng sau có thể kết thúc mỹ mãn thì nhiệm vụ của cô coi như thành công. Tôi sẽ lấy chuyện đó làm cơ hội để ghi công cho cô, sau đó sẽ cân nhắc
Đây hoàn toàn không giống Phó Thiên Thiên, trước đây cô đâu có nghe lời như thế! Dù tranh luận cũng sẽ cãi lại ông vài câu, sao có thể đồng ý với ông giống như bây giờ?
Không có ý kiến?
Ông thấy đây chính là ý kiến lớn nhất của cô.
Cuối cùng, không chịu nổi cảm giác này, ông bèn ho một tiếng rồi hỏi:
Nế9u đã như vậy... rồi sao nữa?
Không có gì!
Cô thản nhiên nói.
Bây giờ thủ trưởng Cận cảm thấy trong lòng ngứa ngáy kinh khủng6. Ông cho rằng cô không hài lòng chuyện gì đó nên muốn nói ra, ai ngờ bây giờ cô lại chẳng nói gì.
Giờ nhìn lại...
Người ta nói gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, câu này không phải là không có lý.
Lúc này Bùi Diệp đang ở Tập đoàn Bùi thị bỗng hắt hơi hai cái.
Lúc này thủ trưởng Cận rất không muốn nhìn thấy cô. Thấy cô quay lại, ông liền đen mặt:
Lại chuyện gì nữa?
Thủ trưởng, tôi có một việc riêng muốn hỏi ông.
Việc riêng?
Giọng ông đã có phần mất kiên nhẫn:
Bây giờ vẫn đang là thời gian huấn luyện, không phải thời gian nói việc riêng, có chuyện gì để sau hãy nói.
báo lên cấp trên, để xem có thể thăng quân hàm cho cô được không.
Phó Thiên Thiên hơi cau mày.
Khi cô há miệng định nói gì đó thì ông lại tưởng cô còn bất mãn, bèn sầm mặt nói:
Đây đã là nhượng bộ lớn nhất của tôi rồi, bây giờ cô muốn thăng chức chắc chắn là không thể chỉ có thể đợi hai tháng nữa.
Nói vậy là định cho cô lên quân hàm thiếu tướng sao?
Ban nãy rõ ràng ông còn rất kiên định bảo rằng sẽ không thăng quân hàm cho cô, cô đã thỏa hiệp. Vừa nãy cô còn định cãi lại đôi câu, nhưng nghĩ lại đúng là mình được thăng chức quá nhanh, lại thêm bây giờ
tuổi của thủ trưởng Cận cũng lớn, nếu cô lại gây thêm áp lực cho ông, ông không chịu nổi cũng không tốt.
Dù sao bây giờ cô cũng còn trẻ, sau này còn nhiều thời gian, chờ sau này tiếp tục lập công, cô sẽ dễ quấy rầy ông hơn, lần này tha cho ông vậy.
Ai ngờ, cô chưa nói với ông thì ông đã đổi ý.
Nghe giọng điệu của ông, nếu cô không yêu cầu ông thăng chức cho cô, ông sẽ tức giận thì phải? Xem ra lần sau cô vẫn nên chủ động đề nghị ông thăng chức cho cô thì hơn, kẻo ông lại buồn.
Tất nhiên là cô rất hài lòng về sự đổi ý của ông.
Cô cười tít mắt, giơ tay chào ông:
Rõ, thưa thủ trưởng! Cảm ơn thủ trưởng!
Nhìn nụ cười gian xảo của cô, quả nhiên vừa rồi là cô cố tình khích ông.
Đồ kẻ cướp, cô có ý kiến gì thì nói5 đi!
Nếu ông đã nói vậy, đương nhiên là tôi không có ý kiến gì?
Trong lòng thủ trưởng Cận càng ngứa ngáy dữ dội hơn.
Đồ kẻ cướp này ở gần Bùi Diệp lâu ngày nên đã học theo thói xấu của anh ta, cũng bắt đầu biết nói chuyện lấp lửng.
Bùi Diệp là một doanh nhân, thường nói chuyện kiểu vòng vo. Hơn nữa các doanh nhân đều khá khéo léo trong cách xử sự và cách đưa đẩy, đầu thẳng thắn như Phó Thiên Thiên trước đây, tác phong rất chính
trực.
Phó Thiên Thiên:
...
Ông đang giận sao? Lòng dạ đàn ông quả nhiên là kim dưới đáy biển. Những người đàn ông cô gặp phải, hình như người này còn trở mặt nhanh hơn người kia.
Cô vốn là người thẳng tính, dù thấy thủ trưởng Cận đang tức giận, cô vẫn làm như không thấy, mở miệng nói luôn:
Thủ trưởng, 30 năm trước, ông vẫn ở trong quân khu của chúng ta chứ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.