• 453

Chương 817: Cách đặt mật khẩu của bùi diệp (2)


Thịnh Diện tức đến độ đầu sắp bốc khói đến nơi nhưng cậu ta nhanh chóng bình tĩnh lại.


Ha ha, cậu Hai à, gần đây cậ8u không đi xem mắt nên rảnh rỗi quả đúng không?


Bùi Hạo lập tức nhận được sự nguy hiểm:
Ấy chở, ấy chở, gần đây c3ậu rất bận ở công ty, một đống việc còn chưa xử lý xong, còn được giao cho một dự án nữa đây này. Cậu bận lắm.

Cuối cùng, anh ta cầm điện thoại lên, miễn cưỡng gửi một tin nhắn thoại:
Mẹ ơi, bà ơi, những lời con vừa mới nói về Tiểu Diên là con trêu cháu nó thôi ạ. Chị dâu con là mợ của nó, nó không dám bất kính với chị ấy đầu. Thôi, con không nói với hai người nữa, con đang bận lắm, cả một núi công việc cần giải quyết. Thôi nhé!

Nói xong, anh ta thật sự đi làm việc.
Thịnh Diên bước vào, đúng lúc nghe thấy giọng anh ta nói với bà cụ Bùi và bà Bùi. Cậu liền thở phào nhẹ nhõm.
Thị9nh Liên hừ nhạt.

Những việc ở công ty, chỉ cần cháu làm nũng với cụ và bà để hai người nói với cậu Cả một tiếng, đ6ảm bảo cậu Cả sẽ buông tha cậu. Và cậu có thể nhân cơ hội để đi xem mắt, sớm ngày sinh con đàn cháu đống cho nhà họ Diệp. C5háu nghĩ rằng cụ và bà nhất định sẽ đồng ý thôi.

Ha ha, vậy thì cứ làm tổn thương lẫn nhau đi.
Bùi Hạo tức không để đầu cho hết:
Thịnh Diện, cháu ác thật. Cậu nói cho cháu biết, cậu nhớ hết đấy!


Cậu Hai có trí nhớ tốt lại là một việc hay đối với Tập đoàn Bùi thị. Trước tiên cử thể đã. Cậu nhớ đấy, nếu sau ba phút mà cậu không giúp cháu giải thích rõ với cụ và bà, cháu cũng không biết mình sẽ làm gì đầu. Có lẽ sang năm cậu sẽ bể con trai hoặc con gái...

Bùi Hạo giận dữ nói:
Được rồi, cậu biết rồi, cậu cúp máy đây.


Cậu Hai à, cậu nói gì vậy? Sao có thể nói là cháu chỉnh' cậu bằng được? Rõ ràng là cậu không chịu buông tha cho cháu mà. Cháu chắc chắn không thể chịu tổn thương như vậy rồi. Chúng ta cử tổn thương lẫn nhau đi.

Bùi Hạo:
...


Được rồi, được rồi, chẳng phải cháu muốn nhờ cậu làm giúp cháu chút việc sao? Nói đi, rốt cuộc cháu muốn nhờ cậu làm gì?

Trong phòng làm việc của mình, anh ta liên tục vò đầu bứt tai, còn không cẩn thận giật đứt mấy sợi tóc.
Ôi chao, dạo gần đây cuộc sống thật khó khăn, những sợi tóc này cũng muốn xa rời anh ta.
Sau khi nghĩ về tình cảnh của mình, anh ta vắt óc tìm cách lấy lại danh dự cho Thịnh Diên.

Rất đơn giản ạ, cậu đã bán đúng cháu trước mặt cụ và bà như thế nào thì bây giờ cậu gọi cho họ, rút lại những lời trước đó đã nói, lấy lại danh dự cho cháu.


Mẹ kiếp, nếu cậu lấy lại danh dự cho cháu thì hai người họ nhất định sẽ cho rằng cậu lại ăn nói lung tung và mắng cậu té tát đấy.

Thịnh Diên ngoảy lỗ tai, nói:
Đó là chuyện của cậu, không liên quan đến cháu. Cháu cho cậu ba phút để cân nhắc. Nếu sau ba phút mà cậu không giúp cháu lấy lại danh dự thì cháu chỉ có thể xin lỗi cậu, phiền cậu tối nay dẫn mợ Hai của cháu về nhà ra mắt.

Bùi Hạo nghiến răng kèn kẹt:
Thịnh Diên khốn kiếp, nếu cháu dám 'bơm đểu' với bà và mẹ cậu, cậu nói cho cháu biết, cậu sẽ không tha cho cháu đâu.

Vậy sao? bây giờ cậu cứng miệng và nói năng tự tin thì cháu nghĩ cậu đi xem mắt cũng không thành vấn đề. Cứ quyết định thế đi, tối nay cậu nhé. Chúc cậu may mắn!

Khoan đã, khoan đã! Thắng khổn nhà cháu, cháu chỉnh cậu bằng được đúng không?

Bảo anh ta kết hôn với phụ nữ, chi bằng để anh ta kết hôn với con cái cho rồi.
Còn Thịnh Liên khốn kiếp kia, được nghỉ hè mà không đi chơi, cử hai, ba ngày lại đến nhà anh ta làm gì?
Cuối cùng cậu đã lấy lại mặt mũi, nếu không cậu thật sự không biết giải thích như thế nào. Bước chân của cậu cũng nhẹ nhàng hơn nhiều. Sau khi ngồi xuống ghế, cậu còn nghiêm túc nói:
Bây giờ cụ và bà đã tin tưởng cháu rồi chứ? Cậu Hai cố ý vu oan cho cháu, cháu nào dám làm thế với mợ Cả ạ.


Bà cụ Bùi và bà Bùi liếc nhìn nhau, mặc dù vẫn còn một vài nghi hoặc nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

Vả lại, cho dù trước kia thật sự xảy ra chuyện gì thì đó cũng đã là chuyện quá khứ, không cần phải nhắc đến.

Bà Bùi gật đầu:
Vậy thì tốt, cháu phải nhớ rằng bấy giờ Thiên Thiên đã là mợ Cả của cháu nhé.


Thịnh Diên gật đầu, đáp:
Cháu nhớ chứ, đương nhiên là cháu nhớ kỹ rồi.


Mắt cậu ta lóe sáng, trong đầu nảy ra một ý nghĩ kỳ quái:
Phải rồi, cụ và bà ơi, hai ngày trước cậu Hai có nói với cháu là bởi vì cậu Cả đã kết hôn nên cậu ấy bỗng nhiên cảm thấy hơi cô đơn, và cũng muốn tìm bạn gái. Hơn nữa, vừa rồi cháu gọi cho cậu ấy, nghe nói hôm nay nhìn thấy cậu Cả và mợ Cả bên nhau, cậu ấy lại dâng trào cảm xúc, thế cho nên...


Mắt bà cụ Bùi sáng lên:
Chuyện này thì dễ thôi, vừa khéo cụ đang có một số ứng cử viên ở đây. Tối nay cụ sẽ sắp xếp để cậu Hai của cháu gặp mặt vài cô gái.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.