• 453

Chương 820: Thiên thiên biết nhiều thật (2)


Trừ phi tại hiện trường đã xảy ra sự cố dẫn đến mất điện.

Bùi Diệp vốn đang thích thú theo dõi màn hình camera bỗng sa sầm sắc mặt khi thấy8 màn hình trước mặt tối đen. Anh kinh ngạc đứng bật dậy khỏi ghế, chỉ vào màn hình và nói:
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Điều khiến anh lo lắng hơn cả là sự an toàn của cô, liệu lỗi của hệ thống có tạo thành hậu quả nghiêm trọng nào không?
Không gọi được cho cô, anh tức giận ném điện thoại xuống đất, màn hình điện thoại liên vỡ tan.
Trên6 màn hình, Phó Thiên Thiên đang ngỡ ngàng tự hỏi tại sao đèn lại bị tắt. Bùi Diệp căng thẳng đến độ nắm chặt hai tay thành nắm đấm, mu bàn tay và 5trên trán nổi đầy gân xanh.
Anh vẫn luôn cho rằng hệ thống do anh thiết kế là vô vùng hoàn hảo, nhưng bây giờ lại có sai sót như vậy.
Hiện tại Bùi Diệp đã lên tiếng nên anh ta chỉ có thể làm theo lời anh.
Anh ta đi ra ngoài để tìm người mở cửa.
Đương nhiên là anh tin ở cổ.
Xung quanh rất tồi, chỉ có mấy chữ phát sáng ở cửa ra an toàn. Nhưng ánh sáng màu xanh lục lờ mờ đó khiến toàn bộ không gian bên trong toát lên sự âm u. Nếu đổi lại là một phụ nữ bình thường có lẽ đã gào khóc Vì sợ hãi khi đối mặt với tình huống như vậy.
Đứng bên cạnh anh là một nhân viên phụ trách nghiên cứu và phát triển của trung tâm. Thấy anh nổi giận, anh ta run lẩy bẩy, ngơ ngác nói:
Trước đó chúng tôi đã thử nghiệm nhiều lần, không thể có vấn đề được. Sao lại...


Không thể có vấn đề thì tại sao bây giờ hình ảnh lại đột nhiên đen thui thế này?
Bùi Diệp chất vấn.
Bùi Diệp lập tức muốn nói gì đó với cô, nhưng trong thời gian kiểm tra hệ thống, bên trong kia đã mở hệ thống màn hình không thể truyền âm thanh từ bên ngoài vào.
Nhìn hình ảnh của cô trên màn hình, anh lo lắng đi tới đi lui.
Người phụ trách nuốt nước miếng, không dám trả lời.
Chỉ sau một giây suy nghĩ, anh đã đưa ra chỉ thị:
Buộc phải mở cửa lớn ra, đưa Thiên Thiên ra ngoài ngay.

Cô lập tức nhanh chóng tìm được bảng điện của nơi này, nhưng đáng tiếc lại đúng như có dự đoán, cầu dao không bị sập nhưng ở đây quả thật là đã bị mất điện.
Cô thử dùng giác quan thứ sáu của mình để dự đoán tương lai, tuy nhiên từ trường nơi này quá mạnh, giác quan thứ sáu của cô không thể sử dụng.
Nhưng anh ta còn chưa ra khỏi phòng thì có tiếng của Phó Thiên Thiên phát ra từ màn hình bên kia.

Em sẽ tìm cách để ra ngoài, trước khi em ra khỏi đây, anh đừng phá hỏng nơi này.

Anh lấy đi3ện thoại ra gọi cho Phó Thiên Thiên, nhưng vừa mới thực hiện cuộc gọi thì trong điện thoại vang lên giọng nói của tổng đài thông báo không thể liê9n lạc được.
Bởi vì điện thoại của cô đã ở nơi hoàn toàn không có tín hiệu, không thể gọi đi cũng như không thể nhận cuộc gọi.
Phó Thiên Thiên lại không phải là người phụ nữ bình thường, cô đã từng đối mặt với cả biển xác chết, một mình ở trong nghĩa địa, có tình huống nào mà cô chưa trải qua.
Vì thế trong khi đang kiểm tra trong căn cứ thì gặp phải sự cố mất điện đột ngột, cô vẫn có thể nhanh chóng bình tĩnh lại.
Nghĩ đến đây, cô liên kết nối máy tính của mình với đường dây trong hộp đen ở trước mặt.
Nếu việc cô đã làm hỏng hộp đen gây ra mất điện thì căn nguyên hắn là ở đây.
Hơn nữa, cô còn có linh cảm rằng việc cô gặp phải sự cố mất điện ở đây e rằng không phải sai sót của hệ thống, mà là do bàn tay con người.
Bất kể thế nào, cô cũng phải phải đối mặt với nó, sau đó tìm ra sai sót và sửa chữa.
Cô không cho anh cửu cô, nhưng nếu thật sự có chuyện gì...
Có lẽ hai người tâm linh tương thông, giọng nói của cô lại vang lên.

Tôi không quan tâm, nhất định phải cứu Thiên Thiên ra ngoài trước, đây là mệnh lệnh.
Bùi Diệp lạnh lùng.
Người phụ trách nhăn mày.
Muốn đi ra ngoài, cô chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cô không hề sợ hãi, nhưng cô biết là Bùi Diệp sẽ lo lắng cho cô. Thế nên cô mới nói ra những lời vừa rồi. Cô định ở lại đây cũng là để tìm lỗ hổng kia.
Không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra trong căn phòng tối đó, cho nên việc quan trọng nhất lúc này là đưa cô ra khỏi đó an toàn.
Người phụ trách kinh ngạc kêu lên:
Tổng giám đốc à, không được đâu. Nếu dùng biện pháp mạnh để mở cửa thì có thể sẽ...

Cô dễ dàng kết nối đường dây với máy tính của mình. Ngay sau đó, cô bắt đầu xâm nhập vào hệ thống.
Kỳ lạ là lần xâm nhập này vẫn giống như những lần trước, hệ thống không hề có lỗ hổng khả nghi, chương trình phòng vệ cũng rất bình thường.
Vậy tại sao lại cúp điện trong phòng này?
Cô không bỏ cuộc, vẫn tiếp tục tấn công vào hệ thống.

Em tin là em có thể ra ngoài, anh cũng hãy tin ở em, được không?

Cô bảo anh hãy tin ở cô.
Cô đoán hắn là đã có một số lỗ hổng trong hệ thống.
Phản ứng đầu tiên của cô là loại trừ khả năng Bùi Diệp trêu đùa cô.
Kết quả là lần nào cũng bị đánh bật lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.