• 453

Chương 833: Khiến tôi hiểu lầm là anh yêu tôi (3)


Sau khi nhận được tin, Trịnh Tiên đi đến trước cửa thư phòng của ông chủ Bạch, đúng lúc nhìn thấy một thuộc hạ mình mẩy đầy vết thương được đưa ra ngo8ài.

Anh ta vừa nhìn đã nhận ra người đó chính là thuộc hạ của mình.

Anh ta tức giận đẩy cửa bước vào. Hai người canh cửa muốn ngăn lạ3i mà không được.
Ông ta muốn trừng phạt những người khác đã đành, nhưng những người vừa bị đưa ra khỏi phòng đều là người vô tội, và một nửa trong số họ lại là thuộc hạ của Trịnh Tiên.
Minh xúi ông ta dạy bảo người của anh ta, ý đồ gây chia rẽ của hắn đã rõ rành rành.
Trước kia, mỗi khi ông chủ Bạch nhìn thấy anh ta, tuy rằng thái độ không hiện từ như cha con ruột thịt nhưng cũng không lạnh nhạt như bây giờ.
Hai người bị anh ta đánh ngã liền đứng dậy định bắt người kia lại lần nữa, nhưng anh ta đã lừ mắt nhìn họ khiến họ không dám xông lên. Cuối cùng họ nhìn anh ta với vẻ khó xử, rồi lại nhìn ông chủ Bạch đang ngồi phía trên.
Ông ta tức giận đứng dậy, ngón tay run rẩy chỉ vào Trịnh Tiên:
Con đang làm cái gì thế hả?

Anh ta vẫn đứng ở đó và nhìn vào mắt ông ta không hề sợ hãi.

Con đang nói gì vậy? Cái gì mà phá hỏng mối quan hệ hai ba con ta? Không phải con đang yêu Tăng Nguyệt Nguyệt sao? Đi lo chuyện yêu đương của con đi, không cần phải lo chuyện của chợ đen!


Nhưng một nửa số người mà ba thẩm vấn là người bên cạnh con. Chẳng lẽ không phải là ba đang nghi ngờ con sao?
Anh ta giận dữ nắm chặt tay lại.
Trước sự lên án của Trịnh Tiên, ông chủ Bạch nhìn đi chỗ khác.
Hai mắt ông ta bỗng mở to, giọng nói run lên vì kích động:
Ai đã nói với con những điều này? Kẻ nào đã nói với con như vậy?

Trịnh Tiên hít một hơi thật sâu.

Mọi người ở chợ đen đều biết chuyện này. Vợ trước của ba không thể sinh nở, lại chế xuất thân của con nên mới đuổi hai mẹ con con ra khỏi chợ đen, để mặc con tự sinh tự diệt bên ngoài. Sao một người không thể sinh nở lại có thể là mẹ đẻ của con được chứ?
Anh ta nhìn ông chủ Bạch và gằn từng tiếng chất vấn.

Thuộc hạ của con vốn là do ba cử đến cho con. Bây giờ chẳng lẽ ba không có tư cách thẩm vấn họ sao?

Anh ta nghiến răng nghiến lợi đáp:
Nếu họ thật sự phạm lỗi thì không có gì đáng trách. Nhưng chỉ sợ là ba đã bị một số kẻ có ý đồ kích động và lừa dối, nhằm phá hỏng mối quan hệ giữa hai ba con ta mà thôi.

Ông chủ Bạch cau mày.
Trước cái gật đầu đầy thiện ý c6ủa Minh, sắc mặt Trịnh Tiên càng trở nên khó coi hơn.
Từ khi Minh đi theo ông chủ Bạch trở lại chợ đen, trong một tháng nay, ông ta cực kỳ ti5n tưởng hắn.
Việc ông ta đột nhiên trừng phạt những người trong nội bộ chợ đen, và còn dùng cách đánh rất độc ác này phần lớn là do hắn.

Ba, từ khi những người này đi theo con, con đã nói với bọn họ rằng con sẽ bảo vệ bọn họ. Hiện giờ ba xử lí bọn họ ngay trước mặt con, vậy ba đặt con ở đâu?


Ha, bọn họ chỉ là những kẻ hèn mọn mà thôi. Con là thiếu chủ, nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ con, thể mà con lại nói là sẽ bảo vệ bọn họ. Quả là nực cười!


Trong lòng con, bất kể thân phận của người khác như thế nào thì tất cả mọi người đều bình đẳng, không phân biệt cao quý hay hèn mọn. Huống hồ...
Anh ta cười mỉa:
Nếu nói đến hèn mọn thì con cũng là người hèn mọn. Bởi vì mẹ con cũng chỉ mà một gái điếm đấy thôi.


Ba làm những việc này là có lí do của ba, con đừng suy nghĩ lung tung.

Ngay sau đó, lại có một người nữa bị dẫn vào.
Trịnh Tiên nhìn về phía sau thì thấy người đó vẫn là thuộc hạ của anh ta.
Sắc mặt anh ta trắng bệch, người không ngừng run rẩy. Sau khi nhìn thấy Trịnh Tiên, ánh mắt tuyệt vọng của người nọ hiện lên tia hi vọng, đồng thời lên tiếng cầu cứu.

Thiểu chủ, thiếu chủ cứu tôi với, cứu tôi với!

Trịnh Tiên tiến lên đấm ngã hai người đang khống chế gã thuộc hạ của mình rồi kéo hẳn ra sau lưng.
Trịnh Tiên tức giận:
Ba, tại sao lại dùng hình phạt nghiêm khắc để thẩm vấn thuộc hạ của con?

Anh ta thoáng nhìn về phía Minh với ánh mắt đầy nghi hoặc. Tuy nhiên hắn chỉ hơi nhếch miệng, dường như hoàn toàn phớt lờ cảm xúc của anh ta.
Ông chủ Bạch có phần nóng nảy nhìn Trịnh Tiên.
Ông chủ Bạch đang nói chuyện với Minh, nhìn thấy Trịnh Tiên xông vào, ông ta tỏ vẻ không vui.

Con không thấy ba đan9g bận sao?

Anh ta liếc nhìn Minh đang ngồi bên cạnh ông chủ Bạch. Minh mỉm cười, gật đầu với anh ta.
Trên trán ông ta nổi gân xanh, chỉ tay vào người phía sau anh ta:
Sao nó lại biết chuyện này? Có phải anh đã nói cho nó biết không? Người đầu, bắt hắn ta lại cho tôi...



Khoan đã!
Trịnh Tiên tức giận ngắt lời ông ta:
Vừa rồi con đã nói anh ta là người của con. Các người muốn động vào anh ta thì phải được sự đồng ý của con trước đã.



Đồ ngỗ nghịch, bây giờ con lại chống đối ba vì một người ngoài cơ đấy. Những điều như nhân lễ nghĩa mà con đã học được ở bên ngoài trước kia đã vứt đi đâu cả rồi?


Anh ta thản nhiên đáp:
Sau khi con đến chợ đến, ba chỉ dạy con cách dùng quyền lực để trấn áp người khác.



Mày! Mày muốn chọc ba tức chết đây mà!


Minh vẫn bình thản ngồi đó nhìn hai cha con họ tranh cãi trước mặt mình. Lúc này hắn đứng lên, mỉm cười nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.