• 360

Chương 849: Không muốn làm rùa đen rụt cổ (1)


Ông chủ Bạch đanh mặt nhìn anh:
Nếu hai người đã tới cả đây thì tôi cũng đỡ phải đi tìm anh. Anh Bùi, là anh tự chuốc lấy đấy nhé.


Phó Th8iên Thiên có thể không hề hấn gì trước súng đạn nhưng Bùi Diệp chỉ là một doanh nhân bình thường. Ông ta không tin anh cũng có thể tránh được súng3 đạn của ông ta.


Bắn!

Chân Dương lo lắng hét lên với xung quanh:
Chị Phó! Anh Diệp! Anh chị không cần phải bận tâm đến em đâu! Em chết cũng chẳng sao! Anh chị đừng đi ra, đừng đi ra nhé!

Ông chủ Bạch nhìn cậu với vẻ chế giễu.

Có thời gian lo lắng cho người khác, chi bằng lo cho chính mình đi.

Đám thuộc hạ của ông ta đồng loạt nổ súng vào Bùi Diệp.
Lúc này, cảnh tượng kỳ quái lại xảy ra.
Cũng giống như với Phó Thiên Thiên trước đó, tất cả những viên đạn mà nhóm người của ông chủ Bạch bắn vào Bùi Diệp đều xuyên qua cơ thể anh 6và biến mất.
Còn anh chỉ búng ngón tay vào cơ thể mình rồi nói:
Chẳng có cảm giác gì cả. Ông chủ Bạch, có muốn bắn thêm vài phát súng nữa5 không?

Ông ta thẹn quá hóa giận, lập tức ra lệnh cho thuộc hạ nổ súng lần nữa. Bấy giờ ông ta mới nhận ra rằng dù bọn họ có bản như thế nào thì cũng vô ích. Trên người Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên vẫn không hề có dấu vết bị trúng đạn.
Ông ta vốn không tin vào bất cứ hiện tượng siêu nhiên nào trên đời, những màn thể hiện của hai người họ khiến ông ta rùng mình.
Đúng là gặp ma giữa ban ngày.
Có điều, Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp không có ở đây khiến cậu cảm thấy rất yên tâm. Cho dù cậu thật sự mất mạng thì cũng sẽ không liên lụy đến họ. Như vậy là đủ rồi.
Ông chủ Bạch cười khẩy:
Bùi Diệp, Phó Thiên Thiên, hai người to gan lắm, dám giở trò trước mặt tôi. Nhưng hai người bỏ chạy thì Chân Dương vẫn ở trong tay tôi. Tôi đếm đến mười, nếu hai người không xuất hiện, tôi sẽ bắn chết nó.

Ông ta vừa nói vừa giơ súng nhắm thẳng vào cậu và cất tiếng cười ghê rợn:
Hai người có thể vô sự trước súng đạn, nhưng hình như Chân Dương không có năng lực đó đâu. Nếu hai người mặc kệ sự sống chết của cậu ta thì cứ thoải mái tiếp tục làm con rùa đen rụt cổ đi.

Trong lúc bàn luận, bọn họ đồng loạt nhìn về phía ông chủ Bạch với ánh mắt như đang mong đợi ông ta ra lệnh rút lui.
Ông ta chỉ bực tức nói.

Các người hoảng cái gì? Trên đời này hoàn toàn không có ma! Đó chẳng qua là trò mèo họ diễn để đánh lừa chúng ta mà thôi. Thế mà các người đã sợ rồi?


Nhưng ông chủ, hai người họ thực sự đã biến mất trong không khí.


Đủ rồi, đừng nói nữa!
Ông ta nhìn sang Chân Dương đã bị thuộc hạ của mình bắt được.
Cậu run lên trước ánh mắt của ông ta.

Hai người họ thậm chí còn không sợ đạn bắn rồi lại bỗng dưng biến mất. Không phải có ma thì là gì?


Chúng ta gặp ma giữa ban ngày rồi, chạy... chạy thôi!


Ông chủ còn chưa lên tiếng, bây giờ anh mà chạy là muốn chết à?


Bùi Diệp, Phó Thiên Thiên, hai người đừng giả thần giả quỷ ở đây nữa!

Ngay sau đó hai người vốn dĩ đang đứng trước mặt mọi người lại dần dần mờ nhạt, sau đó... biến mất!

Ông chủ, chuyện này là sao? Không phải là có ma thật chứ?


Ông muốn giết tôi thì cứ giết đi, đừng nói nhảm nữa!
Đôi mắt cậu đầy căm hận.

Người trước mặt chính là kẻ đầu sỏ đã giết chết ba mẹ cậu. Cậu chỉ hận bản thân quá yếu ớt, không thể giết chết ông ta để trả thù. Bây giờ cậu chỉ mong chuyện của cậu sẽ không liên lụy đến Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên.


Ha, xem ra mày thật sự không sợ chết nhỉ? Đã vậy thì tao sẽ giúp mày được như ý.


Một viên đạn được bắn ra ngay lập tức. Ông chủ Bạch rất tự tin vào tài bắn súng của mình, sau khi bắn xong cũng không thèm nhìn Chân Dương mà chuẩn bị dẫn các thuộc hạ rời khỏi nơi này.

Phó Thiên Thiên đã không có ở đây, ông ta ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Không có tiếng cơ thể ngã xuống đất như trong dự liệu. Ông ta nghi hoặc quay đầu lại nhìn thì thấy Chân Dương vẫn đứng yên lành tại chỗ cũ, không có lỗ đạn nào trên trán.

Trong lúc đang nghi ngờ, ông ta bỗng thấy viên đạn đang lơ lửng trước mặt cậu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.