• 360

Chương 885: Phiên ngoại 5


Anh không chào tạm biệt có mà đi thẳng vào nhà máy. Lúc anh đi ngang qua, cô cảm thấy có một luồng hơi lạnh phả ra khiến c8ô rùng mình.

Bùi Diệp đáng sợ quá. Có chuyện gì thế này?

A lô, chồng yêu à!
Cô nhõng nhẽo gọi một tiếng, giọng nói ỏn ẻn đó khiến hai đồng đội bên cạnh rùng mình. Họ liền nhích sang bên để tránh bị đầu độc bởi giọng nói của cô.
Cô bèn lườm hai người họ.
Nghe thấy anh ta gọi mình một cách cưng chiều, cô cười tươi như hoa.
Một năm trước hai người họ đã kết hôn. Bây giờ họ đã là vợ chồng thật sự. Tăng Nguyệt Nguyệt nói liền một mạch:
Ông xã à, bây giờ tự nhiên em rất nhớ anh, anh có thể tới đón em không?

Giọng của cô kinh khủng lắm sao, mà mỗi lần nghe thấy cô nũng nịu là họ đều tránh xa như gặp ma vậy?
Ngay cả một chút khả năng kháng độc đó cũng không có thì làm sao sau này tìm được người yêu? Độc thân là đáng!
TNN đứng xa xa nhìn về hướng nhà máy:
Giờ tôi lại không lo cho Thiên Thiên, mà lo cho tên tội phạm buôn người kia.

Vì hắn mà Phó Thiên Thiên mới xuất hiện ở đây. Người lòng dạ hẹp hòi như Bùi Diệp có thể để hắn yên sao?

Ha, mãi vẫn không có cơ hội, hôm nay tôi sẽ lĩnh giáo xem đội trưởng đột đột kích Hắc Ứng tài giỏi nhường nào!

Dứt lời, hắn nhanh chóng di chuyển về phía cô.
Phùng Uy tức giận nhìn trận chiến hỗn loạn xung quanh, rồi nheo mắt nhìn Phó Thiên Thiên đang đứng chắp tay sau lưng với vẻ kiên cường chính trực.

Ha, tôi đã nghe danh từ lâu, rằng đội trưởng đội đột kích Hắc Ưng là một cô gái cực kì xinh đẹp. Bây giờ gặp được, quả nhiên là danh bất hư truyền. Đội trưởng Phỏ, cô có hứng thú đi cùng tôi không, tôi đảm bảo cô sẽ được sống sung sướng cả đời!
Sau khi cúp máy, cô lập tức gửi vị trí hiện tại của mình cho Trịnh Tiên.
Xong đâu đấy, cô cảm thấy trong lòng rất khoan khoái.
Vừa nghĩ tới tình cảnh bi thảm của tên tội phạm, cô run cả người.
Nơi này không nên ở lâu, nhất là vừa rồi cô còn cố tình nói rằng Phó Thiên Thiên muốn đích thân đi bắt tội phạm, không biết có bị Bùi Diệp ghim thù hay không.
Không đợi cô lên tiếng, Tiếu Nhiệm đã cất giọng mắng hắn:
Tôi nhổ vào! Với cái mặt của anh mà muốn mơ tưởng đến Các chủ của chúng tôi á? Sao anh không soi mặt mình vào bãi nước tiểu thử xem! Thật ghê tởm!

Mạnh Khai lạnh lùng nói:
Công nhận!

Phải biết rằng Bùi Diệp không chỉ nhỏ nhen mà đầu óc còn nhạy bén như kẻ trộm, chỉ cần nghe qua là sẽ ghi nhớ kỹ.
Cô nhanh chóng giao tên tội phạm cho một đồng đội rồi vội vàng lấy điện thoại ra.
Bên trong nhà máy.
Phó Thiên Thiên và Phùng Uy đứng đối mặt với nhau, tư thế giương cung bạt kiếm như sắp đánh nhau đến nơi, Thấy hắn bị bao vây, thuộc hạ của hắn định tiến lên ứng cứu, nhưng Tiếu Nhiệm và Mạnh Khai đã nhanh chóng ngăn bọn chúng lại.

Giờ em đang ở đâu? Gửi định vị cho anh, anh đến ngay.


Được, ông xã, anh tốt quá. Còn nữa, tốt nhất là anh đi nhanh lên nhé, nếu không có thể ngày mai anh sẽ không được gặp vợ anh nữa đâu.

Phó Thiên Thiên quan sát hắn một lượt rồi bình tĩnh thốt ra bốn từ
Đúng là gớm thật!

Phùng Uy cảm thấy sốc nặng.
Trịnh Tiên rất hưởng thụ tiếng gọi này của cô.

Sao thể bà xã?

Đây không phải lần đầu tiên Phó Thiên Thiên đích3 thân đi bắt tội phạm, sao đột nhiên anh lại tìm đến hiện trường?
Nhìn thấy Hà Minh liên tục lau mồ hôi, cô nhấc 9chân đi anh ta một cái:
Họ Bùi kia làm sao vậy? Còn anh tự nhiên lo lắng như thể làm gì?

Là thủ lĩnh băng nhóm tội phạm buôn người, đương nhiên là thực lực của hắn không phải dạng vừa. Hắn có thể hất văng Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai là đủ hiểu rồi.
Cô ung dung nhìn hắn tới gần mình, khi tay hắn sắp chạm vào người cô, cô bỗng nghiêng người tránh né, tiện đà giữ chặt lấy cổ tay hắn.

Tôi lo cho mợ chủ.
<6br>

Có chuyện gì thế?

Anh ta nhìn cô:
Cô không biết hả?


Tôi biết gì chứ?
Cô khó hiểu:
Chúng tôi5 vẫn luôn làm nhiệm vụ ở đây, tôi có thể biết được chuyện gì chứ?

Cũng phải.
Anh ta thản nhiên nói:
Cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là mợ chủ của chúng tôi... đang mang thai.

Anh... anh nói gì cơ?
Vẻ mặt Tăng Nguyệt Nguyệt như bị sét đánh:
Thật hay giả đấy?


Chuyện này còn có thể giả được sao?
Hà Minh thở dài:
Mợ chủ cũng vậy, đã mang thai mà còn đi bắt tội phạm.

Phùng Uy:
...

Hai tên khốn này dám nói mặt hắn ghê tởm.
Hắn muốn giấy tay ra nhưng cô đã bẻ quặt tay hắn ra sau lưng.

Hắn nổi giận, nhấc chân muốn đi vào bụng dưới của cô. Thấy vậy, cô lại nhẹ nhàng né tránh, nhún mũi chân xuống đất, tung người nhảy ra sau lưng Phùng Uy rồi đá mạnh vào lưng hắn, khiến hắn văng xa hai mét.

Cô tiếp đất và lăn mấy vòng dưới đất theo quán tính mới đứng vững. Bùi Diệp đi vào nhà máy, đúng lúc nhìn thấy cảnh này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.