• 360

Chương 891: Phiên ngoại 11


Nhìn thấy họ cùng trở về, thủ trưởng Cận không hề bất ngờ.


Thủ trưởng.
Cô chào ông theo kiểu nhà binh.
Ngẫm nghĩ một lúc, cô đặt tay lên bụng mình.

Bùi Diệp, bụng em khó chịu.
Cô bình tĩnh nói với anh.

Đúng lúc buổi tối rảnh rỗi.
Bùi Diệp đáp tỉnh bơ.

Địa điểm làm nhiệm vụ của chúng tôi luôn được giữ bí mật, làm thế nào mà anh lại biết được thế?
Thủ trưởng Cận nheo mắt.
Cô thật sự hối hận vì vừa rồi đã nói ra chuyện Bùi Diệp cũng đến nơi thực hiện nhiệm vụ và bắt được tên tội phạm buôn người.
Cô bèn nói sang chuyện khác:
Thủ trưởng Cận, nhiệm vụ của chúng tôi đã kết thúc, bây giờ nên xử lý đám tội phạm thế nào?

Nhìn phong thái của anh, thủ trưởng Cận cau mày.
Phó Thiên Thiên là do một tay ông đề bạt, từ trước đến giờ luôn đứng đắn9 nghiêm túc, mắt nhìn người cũng rất chuẩn, thế mà mắt nhìn đàn ông lại kém như vậy.
Cô ôm trán, thật sự muốn khâu miệng anh lại.
Trên đường về quân khu, anh không nói với cô chuyện đó. Nếu có biết thì tuyệt đối sẽ không để hai người họ tiếp tục nói về chủ đề này, cảm thấy như họ có thể đánh nhau bất cứ lúc nào vậy.
Bùi Diệp vẫn rất thản nhiên:
À, cũng không có gì, chỉ là tôi hack vào hệ thống quân sự, bẻ khóa một tập tin bí mật với mười lớp bảo vệ, nhờ vậy mà tôi mới biết được.

Phó Thiên Thiên:
...

Vì ông luôn đối xử tốt với cô nên dù ông không ưa anh, anh cũng nhịn.
Sau khi ngồi xuống, Phó Thiên Thiên bắt đầu báo cáo với thủ trưởng Cận về tình hình nhiệm vụ.
Bọn họ không vội, nhưng cô vội.
Cô có linh cảm, nếu họ tiếp tục nán lại, thủ trưởng Cận và Bùi Diệp sẽ cãi nhau đến sáng mai.
Ông lập tức trả lời:
Đưa thẳng đến nhà tù, chờ thẩm vấn.


Vâng!
Cô đứng dậy:
Thủ trưởng Cận, nếu không còn việc gì, chúng tôi xin phép đi trước!

Bùi Diệp:
Đúng đấy, không vội!

Phó Thiên Thiên:
...

Mặt thủ trưởng Cận không thể đen hơn. Ông nắm chặt tay vịn ghế:
Anh Bùi quả là thông minh, thế mà lại dùng cách này để trộm bí mật của quân khu chúng tôi.

Cảm ơn thủ trưởng đã khen, nếu ông có hứng thú với trò giải mật mã, hôm nào đó ông có thể nhờ tôi dạy cho tôi tuyệt đối sẽ biết gì nói nấy.


Hả, giải mật mã? Giải mật mã ở đâu?

Phải mau chóng tách hai người này ra mới có thể hoàn toàn ngăn cách ngọn lửa chiến tranh giữa họ.
Thủ trưởng Cận:
Không vội!

Anh đang định nói gì đó thì cô nhíu mày nhìn anh và hất cằm ra ngoài ra hiệu anh rời đi cùng mình. Ánh mắt đó còn xen lẫn sự cảnh cáo.
Hai người trao đổi bằng mắt.

Thủ trưởng Cận khá quen thuộc với hệ thống của quân khu, vậy chúng ta giải mật mã của quân khu nhé?

Thủ trưởng Cận và Phó Thiên Thiên:
...

Cô cũng biết là ông không ưa gì Bùi Diệp, cũng như anh cũng không ưa ông. Những lần cô gặp nguy hiểm đều là do chủ kiến của ông. Bây giờ anh có thể ngồi đây mà không tranh cãi với ông đã tốt lắm rồi. Trong quá trình báo cáo nhiệm vụ, cô đặc biệt nhắc đến việc Phùng Uy là do Bùi Diệp bắt được trong nhiệm vụ lần này, để anh giành được thiện cảm của thủ trưởng Cận.
Nhưng sau khi nghe xong, ông chẳng những không vui vẻ mà còn còn khịt mũi, nói với giọng quái gở:
Ha ha, anh Bùi đúng là có nhã hứng, đã muộn thế này mà còn đến địa điểm làm nhiệm vụ của quân khu chúng tôi.

Cô bèn nhìn theo ánh mắt của ông thì thấy Bùi 6Diệp lười biếng ngồi trên ghế, bèn trừng mắt với anh. Nhận được ánh mắt cảnh cáo của cô, anh lập tức ngồi thẳng người lên, trông như thanh 5niên chính trực.
Tuy nhiên về chính trực giả tạo của anh không giống về chính trực thật sự của Phó Thiên Thiên. Dù anh ngồi thẳng nhưng mắt cứ liếc ngang liếc dọc, cả người luôn toát ra vẻ
không đứng đắn
.
Bùi Diệp:
...

Bụng khó chịu đúng lúc thật, nét mặt của cô có thể đứng thản nhiên như thể được không? Quả giả! Mục đích muốn cố tình chuyển hướng sự chú ý của anh quả rõ ràng.
Chỉ cần nhìn sơ qua là biết hai người này tuyệt đối không nên ở bên nhau. Tiếc rằng bây giờ Phó Thiên Thiên đã là vợ của anh ta, đúng là đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu. Bùi Diệp đã quen với thái độ luôn chướng mắt với anh của thủ trưởng Cận.
Ông luôn đối xử Phó Thiên Thiên như con gái. Trong mắt ông, anh và cô không chung đường, lúc nào ông cũng coi anh như tên khốn đã bắt cóc cô.

Thủ trưởng Cận, đã8 lâu không gặp.

Bùi Diệp không khách sáo với ông. Sau khi đi vào, anh tìm một chỗ để ngồi xuống, biếng nhác dựa người vào lưng ghế3.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.