• 453

Chương 914: Phiên ngoại 34


Dạo này, cô bỗng già mồm giống như nữ chính trong những bộ phim truyền hình nhàm chán, còn lo được lo mất, chắc là do gần đây cứ ở tr8ong nhà mãi cũng bức bối. Bà cụ Bùi và bà Bùi hay đưa cô đi tham gia những bữa tiệc tối. Mà
gần mực thì đen, gần đèn thì rạng
, ngh3e nhiều những lời ca cẩm của đám phụ nữ nhà giàu khiến cô cũng trở nên giống một người phụ nữ cay nghiệt.

Cô là cô, là Phó T9hiên Thiên. Bùi Diệp là người cô yêu, hai người họ đã trải qua rất nhiều thử thách cam go mới được ở bên nhau.

Cô có điều gì6 phải nghi ngờ chứ?
Trước mặt những người khác, anh luôn giống như Tu La Địa Ngục, làm gì cũng rất kín kẽ, không ai trên chốn thương trường ở đất Vân Thành là không sợ anh.
Cũng chỉ khi ở trước mặt cô, anh mới trở nên không phải là chính mình, thậm chí chẳng khác gì một cậu nhóc như thế này. Bùi Hạo thường trộm cười nhạo anh, nhưng anh không bận tâm đến điều đó.
Cô là vợ anh, là người anh yêu, là bạn đời của anh, giờ còn là mẹ của hai đứa con của anh. Cô đã trao cho anh cả cuộc đời mình, anh có lý do gì để không dỗ dành cổ, cưng chiều cô, làm cô vui chứ? Cô đi về phía cầu thang với cơ thể nặng nề. Mặc dù trọng lượng này chẳng là gì với cô, nhưng để phối hợp với lời nói lúc nãy của anh, cô đã đi rất chậm. Anh nói rằng sẽ nhanh chóng quay lại, kết quả là khoảng 30 phút sau, cô mới thấy anh xuất hiện, vết bẩn trên người đã được rửa sạch, còn thay quần áo mới tinh tươm, đầu tóc chỉ xối nước cho có nên vẫn còn nhỏ nước.

Sao anh không lau khô tóc?


À, anh quên mất, em chờ anh 10 giây nữa nhé.

Thấy cô một tay vịn lan can, ôm cái bụng nặng nề đi xuống cầu thang, trên trán anh liền nổi gân xanh.
Anh ngẩng đầu lên và cau mày, vẻ mặt trở nên căng thẳng.

Thiên Thiên, chẳng lẽ em không yên tâm về anh?
Anh giơ tay lên:
Em có thể hoàn toàn yên tâm về anh, ngoài em ra, anh sẽ không yêu bất cứ người phụ nữ nào khác.

Anh không cần phải căng thẳng như vậy, em chỉ nói thế thôi.
Cô áp tay lên mặt anh và nhoẻn miệng cười:
Huống hồ, anh là người đàn ông của em, nếu anh thật sự hài lòng...

Anh chớp chớp mắt, nói:
Thì sao?

Cho dù anh thật sự quan tâm đến đứa trẻ trong bụng cô thì đó cũng là các con của cô, tại sao cô phải ngh5ĩ ngợi về chuyện đó? Những lời nói vừa rồi của anh đã khiến lòng cô rộng mở.
Còn anh, cuối cùng cũng thấy cô mỉm cười, liền thở phào nhẹ nhõm.
Những ngày này, thỉnh thoảng cô lại cau mày, nhưng anh lại không biết cô đang buồn phiền điều gì. Mỗi lần hỏi cô, cô đều không trả lời, như vậy thật không giống có chút nào.

Em sẽ xử anh trước.
Cô đẩy mặt anh ra với vẻ ghét bỏ:
Mặt bẩn quá!

Anh vội vàng lau mặt vào áo, nhưng quần áo anh cũng dính rất nhiều bụi, anh lau như thể càng làm mặt mình bẩn hơn.

Thiên Thiên, em đến gọi anh ăn cơm trưa à? Em đợi anh một lát, anh đi tắm rồi thay quần áo đã nhé. Nhanh thôi mà.

Nói đoạn, anh nhanh chóng biến mất với tốc độ kinh người.
Cô nhìn theo bóng lưng anh và mỉm cười. Anh đã sắp lên chức ba rồi mà vẫn còn giống như cậu nhóc vậy.
Nếu những giám đốc cấp cao của Tập đoàn Bùi thị từng bị anh tra tấn đến chết đi sống lại mà nghe thấy những lời này thì chắc chắn sẽ tức ói máu.
Cô vốn luôn tự tin và thẳng thắn, đột nhiên lại trở thành một phụ nữ đa sầu đa cảm, điều này khiến anh cảm thấy lạ. Tuy rằng dù cô có như thế nào thì anh vẫn yêu, nhưng cô không nên như thế này, mà nên là Phó Thiên Thiên tự tin trước kia thì hơn.
Bây giờ cô bỗng nở nụ cười, nét u uất đọng lại giữa hai đầu lông mày cũng biến mất, khiến lòng anh cũng sảng khoái theo, bèn đánh bạo hỏi cô:
Thiên Thiên, tại sao mấy ngày trước em cứ luôn cau mặt vậy?
Cô hờ hững nhìn anh:
Thế à?
Anh gật đầu:
Ừ, anh còn hỏi em vài lần, nhưng em vẫn không nói cho anh biết nguyên nhân.

Cô nhướng mày:
Anh dựa vào đâu mà cho rằng trước đó em không nói với anh, thì bây giờ em sẽ nói?
Thiên Thiên của anh luôn như vậy, nếu cô không muốn nói thì cho dù người khác có bắt ép, cô cũng sẽ không nói. Nào ngờ vừa mới quay người chuẩn bị rời đi, cô lại đột nhiên quay lại.
Trước đây có lẽ em bị ảnh hưởng tâm lý, nên đã hơi nghi ngờ tình cảm giữa hai ta.

Anh rất sợ cô sẽ bị ngã, thế là nhanh chóng chạy tới, cẩn thận đỡ lấy cánh tay cô.
Phó Thiên Thiên cảm thấy mình ở trong quân khu Nam Tương lâu như vậy, thể lực đã được cải thiện gấp nhiều lần, khả năng giữ thăng bằng cũng cực kỳ tốt, do đó sẽ không thể xảy ra điều mà anh lo lắng.
Thật ra sau khi cô mang thai, anh đã cho lắp đặt thang máy trong biệt thự. Cô hoàn toàn có thể xuống tầng bằng thang máy, nhưng cô không thích dùng thang máy mà thích đi thang bộ hơn.
Mỗi lần cô đi xuống cầu thang, anh đều vô cùng sợ hãi. Và nỗi sợ hãi này có lẽ còn phải tiếp tục thêm ba tuần nữa. Chưa kể đến việc càng cuối thai kỳ, bụng cô càng to. Anh cảm thấy tim mình có thể sẽ ngừng đập đột ngột.

Buổi chiều, Phó Thiên Thiên có hẹn với Tăng Nguyệt Nguyệt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.