• 360

Chương 923: Phiên ngoại 43


Bất kể anh nói có đúng hay không, cô cũng không nghĩ ra được nguyên do khác.

Vấn đề này có phần nghiêm trọng, hôm nào đó c8ô nhất định phải dành thời gian
chỉnh
anh ta, áp chế nhuệ khí của anh ta để anh ta không kiêu nữa.
Mặc d6ù về cơ bản anh đã giao toàn bộ công việc của công ty cho Bùi Nguyên, nhưng dù sao anh cũng là người đứng đầu công ty, có một số 5việc vẫn cần anh phải quyết định.
Hiện tại, anh chăm chỉ như thế này cũng là để có thể thảnh thơi hơn khi cô sinh con.
Cô đang muốn ngủ tiếp thì đột nhiên nhíu mày, trông rất đau đớn, khó chịu. Bùi Diệp nhận ra sự khác thường của cô, bèn lo lắng hỏi:
Thiên Thiên, em sao thế?


Bụng em hơi khó chịu, cứ thắt lại và hơi đau.


Em đau bụng à? Còn khó chịu ở đâu nữa không em?


Không ạ.
Cô bỗng nắm chặt tay anh, móng tay bấm vào cánh tay anh rất mạnh. Có thể thấy được là cô hoàn toàn không kiểm soát được sức lực của mình. Khi cơn đau qua đi, trên trán cô rịn một lớp mồ hôi móng:
Bùi Diệp, em đoán em sắp sinh rồi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, càng gần đến ngày mùng năm tháng Giêng là ngày dự sinh của Phó Thiên Thiên, mọi người càng căng thẳng, nhất là Bùi Diệp. Phụ nữ bình thường nếu mang thai đôi, lúc này đã đến bệnh viện chờ sinh. Nhưng cơ thể cô khỏe mạnh hơn người bình thường, do đó trước khi sắp sinh, cô sẽ không đến bệnh viện. Chưa kể đến việc cô không thích môi trường trong bệnh viện, cô thích ở nhà mình vì cảm thấy thoải mái.
Đương nhiên là người nhà họ Bùi cũng thuận theo ý cô.
Dưới ánh sáng yếu ớt của đèn ngủ trên đầu giường, cô mơ màng quay đầu lại nhìn anh:
Bùi Diệp? Mười hai giờ rồi sao?

Ừ, vừa qua mười hai giờ.


À, chúc mừng năm mới.

Tuy nhà họ Bùi là một gia đình lớn nhưng vẫn giữ tập tục xem Gala mừng xuân vào tối giao thừa. Bà cụ Bùi rất thích xem chương trình này nên sau bữa tối, cả nhà họ đã ngồi quây quần trong phòng khách lớn.
Phó Thiên Thiên không thích xem, nhưng vì đây là chương trình dành cho cả gia đình nên cô cũng kiên nhẫn ngồi xem tivi cùng mọi người trong nhà. Sau khi xem được một giờ, cô đã ngủ gà ngủ gật, cuối cùng thiếp đi trong vòng tay Bùi Diệp.
Sau khi kết thúc tiết mục đếm ngược đến giao thừa, anh nóng lòng muốn trở về phòng, muốn là người đầu tiên nói chúc mừng năm mới với Phó Thiên Thiên.
Khi tiếng chuông giao thừa vang lên, anh dựa vào đầu giường, ghé sát tai cô và khẽ nói:
Thiên Thiên, chúc mừng năm mới!

Anh hôn một cái lên môi cô:
Được rồi, em ngủ tiếp đi.


Vâng.

Vì ngày dự sinh đã đến gần nên vào ngày ba mươi Tết, cả nhà họ Bùi đều khẩn trương.
May mà hiện tại đã cấm đốt pháo, nhờ thế sẽ không phải nghe tiếng pháo nổ chói tai. Nhưng suy cho cùng cũng là ngày Tết, mọi người vẫn tất bật quét dọn nhà cửa một lượt, chuẩn bị đón năm mới.
Anh nhìn cô dựa vào vai mình ngủ say, mỉm cười bể cố lên. Sau khi bế cô lên phòng, anh đắp chăn cho cô rồi quay lại dưới tầng xem tivi cùng mọi người.
Mắt anh nhìn vào tivi nhưng tâm trí anh lại đặt hết vào vợ mình đang nằm ngủ trên tầng, chỉ chờ chương trình nhanh chóng kết thúc để lên tầng cùng cô.
Hai ngày nữa cô thời3 gian, cô sẽ đi gặp anh ta,
Nếu Bùi Diệp biết cô đang nghĩ gì lúc này, chắc chắn anh sẽ hối hận vì những điều mình vừa nó9i. Sau khi trở lại Bùi Viện, cô đi lên tầng nghỉ ngơi, còn anh vào thư phòng để giải quyết một số việc của công ty.
Anh lập tức đứng bật dậy:
Thiên Thiên, em chờ anh! Anh đi gọi mọi người rồi chúng ta đến bệnh viện!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.