Chương 69: Tình hình chiến sự
-
Bách Biến Dạ Hành
- Roseri
- 2583 chữ
- 2019-08-26 06:00:35
-☉----------☉----------☉-
Ngôi thành nơi Vân Phi và Tiểu Thanh tới là một trong những cứ điểm quan trọng của Thập Nhị tộc tạo ra. Nơi đây giống như một địa điểm phân vùng chiến sự giữa lục địa Thiên Tước và hai lục địa khác, và nó còn chứa một thứ trọng yếu khác bên trong thành. Chính vì vậy nên nơi đây rất nguy hiểm, vì có thể bị quân địch thường xuyên tấn công bất ngờ, và cũng dễ xảy ra chiến đấu khốc liệt nhất.
Vân Phi và Tiểu Thanh sau khi vào thành thì được biết tên đội trưởng cao ốm này có tên là Hồng, là một người thuộc Hổ tộc có cảnh giới Bán Tiên trung cấp. Hồng trước kia khi vào chiến trường viễn cổ chỉ vì mục đích săn tìm bảo vật và bảo tàng như những người khác. Nhưng sau khi biết được nơi đây không như tưởng tượng, nhất là những người đồng hành cùng với Hồng đều đã bỏ mạng nên Hồng đành phải nương tựa vào quân doanh để có thể sống sót.
Hồng vừa đi vừa nói sơ qua tình hình hiện tại của chiến trường viễn cổ cho Vân Phi và Tiểu Thanh biết, đồng thời Hồng cũng phân phó nơi ở và trách nhiệm của cả hai khi gia nhập vào quân doanh nơi đây.
Trách nhiệm kỳ thực rất đơn giản, khi quân địch tràn tới thì xông ra đánh chặn là xong, còn lại thì không bị quản thúc gì cả. Ngoài ra cả hai có thể ra ngoài thành thoải mái mà đi đâu cũng được, nhưng thực tế lại chẳng ai dám đi ra ngoài vì nơi đây có thể gọi là
biên cương
giáp ranh với một thế lực khác, nếu không muốn mất mạng thì tốt nhất là ở trong thành.
Vì cứ điểm nơi đây thường xuyên bị tập kích nên số người ở đây mới thưa thớt như bây giờ, mà nguyên nhân cũng bởi vì thế nên người đăng ký vào quân doanh ở đây cực kỳ ít. Tuy nhiên cứ điểm này lại không bị đánh chiếm hay phá vỡ vì ở đây có một vị thống lĩnh cường đại, thực lực chỉ với một mình thống lĩnh cũng có thể chặn đứng nhiều đợt tấn công của rất nhiều địch nhân mà không hề thua thiệt.
Vân Phi chẳng bận tâm hỏi thống tên lĩnh ấy là ai, hắn cũng đoán ra chắc hẳn là tên thiên tài nào đó của Thập Nhị tộc được cử tới trấn thủ tại nơi đây thôi. Dù sao đám thiên tài như Tề Hạo thì đúng là có thừa sức để càn quét cả một đoàn quân cùng cảnh giới. Còn Tiểu Thanh thì lại quan tâm tới tình hình hiện tại của chiến trường viễn cổ này hơn là đám thiên tài gì đó.
Theo như những gì Hồng nói, ba lục địa lớn nhất, đồng thời chia làm ba thế lực lớn nhất với lục địa Thiên Tước lấy tên là Yêu tộc. Việc lấy tên này đơn giản là để dễ gọi, nhưng sâu xa hơn chính là việc Thập Nhị tộc không chấp nhận lấy cái tên Thiên Tước bởi mâu thuẫn nội bộ giữa Thập Nhị tộc và Điểu tộc. Vậy nên cái tên Yêu tộc là đại biểu cho cả lục địa, cũng bởi lục địa Thiên Tước là nơi Yêu tộc nắm quyền và có thực lực mạnh nhất, và Điểu tộc hay Ngũ Quang Tước vẫn là người của Yêu tộc.
Hai lục địa đối địch thì lại khác xa so với Yêu tộc bởi vì họ không có sự phân hóa cũng như chia rẽ nội bộ, và đặc biệt họ lại có cùng chung một nguồn gốc chứ không phân làm nhiều tộc khác nhau như ở Yêu Tộc.
Một lục địa là Thiên Sứ nhất tộc, và một lục địa là Thần Ma nhất tộc. Vậy nên kẻ địch của Yêu Tộc chính là hai thế lực là Thiên Sứ và Thần Ma.
Nhẽ ra ba thế lực sẽ tạo thành một thế cân bằng, nhất là hai phe Thiên Sứ và Thần Ma vốn có thù hằn nên sẽ không bao giờ bắt tay với nhau. Nhưng hiện tại nơi diễn ra chiến trường lại vô cùng bất lợi cho Yêu Tộc, bởi vì Linh Khí nơi đây không thể hấp thụ một cách bình thường nên nếu chiến đấu lâu dài thì Yêu Tộc sẽ lâm vào tình trạng thiếu hụt Chân Khí trong người.
Việc không thể tự nhiên hấp thụ Linh Khí như bên ngoài nên chiến lực của Yêu tộc bị giảm sút trầm trọng. Nếu không tìm ra cách giải quyết thì khi số lượng Linh Thạch mang theo bên người được sử dụng hết thì Yêu tộc sẽ có thể không còn một ai sống sót ở chiến trường này được nữa. Cho nên Yêu tộc hiện tại giống như cá nằm trên thớt, đang tìm cách giải quyết những bất cập đang gặp phải, trong khi địch quân thì lại không gặp phải tình huống như Yêu tộc.
Hai thế lực Thiên Sứ và Thần Ma lại khác biệt so với Yêu Tộc rất nhiều. Thiên Sứ và Thần Ma có đường hướng tu luyện hoàn toàn khác với Yêu Tộc, vì vậy họ không cần dựa dẫm quá nhiều vào Linh Khí mà vẫn có thể phát ra chiến lực mạnh nhất. Vậy nên loại cân bằng của ba thế lực đã không được tạo ra khi Yêu Tộc đang nằm trong thế yếu.
-☉-
- Nghe có vẻ gay go nhỉ - Vân Phi nghe Hồng kể qua về tình hình liền có vẻ cười cười nói - Hai thế lực kia bây giờ chẳng cần bận tâm tới Yêu tộc nữa, chúng chỉ cần lâu lâu lại tràn tới tấn công làm tiêu hao lực lượng của Yêu tộc là xong, trong khi Yêu tộc lại không có cách nào xoay trở. Vậy sao không dồn lực kéo quân đập thẳng một trận cho xong, hơi đâu lại nằm chờ chết như thế này.
Hồng có vẻ bất lực nói:
- Nếu tổng tấn công thì liệu có thể đánh bại được một phe của địch hay không mới là điều đáng nói, đằng này lại có đến hai phe đối địch. Bên Thiên Sứ hay Thần Ma đều có những kẻ có thực lực khủng bổ không kém gì thống lĩnh cả, chúng lại có lợi hơn về việc không bị ảnh hưởng bởi Linh Khí bất ổn. Đó là chưa nói đến nếu đánh một phe thì phe còn lại sẽ ngư ông đắc lợi, chỉ cần đứng bên ngoài đợi tàn cuộc rồi thu lấy kết quả cuối cùng là xong. Việc này cũng khó có thể bàn luận cách giải quyết vào lúc này, có nói ra thì quyền quyết định chủ yếu vẫn thuộc về nhóm lãnh đạo ở Yêu thành nằm ở trung tâm.
- Tóm lại là Yêu tộc chúng ta chỉ nằm chờ chết, nếu không giải quyết được vụ Linh Khí bất ổn thì có cố thủ mãi cũng tới lúc thất bại - Vân Phi nói.
- Cũng không hẳn là nằm chờ chết, Yêu tộc chúng ta may mắn có được một kỳ tài trận pháp vừa xuất hiện cách đây gần nửa năm. Người này đã thiết lập một đại trận vô cùng to lớn, tạo ra mười thành trì xung quanh làm tâm trận vòng ngoài, Yêu thành ở trung tâm làm chủ trận điều khiển. Trận pháp khổng lồ được tạo ra này có thể tự động xoay chuyển và hấp thụ được loại Linh Khí bất ổn nơi đây để duy trì hiệu lực của trận pháp bảo vệ Yêu tộc bên trong. - Hồng có vẻ hâm mộ khi nhắc đến vị thiên tài đó nói - Ngôi thành này chính là một trong mười tâm trận vòng ngoài, chỉ cần nó còn thì đại trận bảo hộ vẫn còn hoạt động khiến ngoại nhân không thể xâm nhập cho nên Yêu tộc vẫn còn trụ vững đến hôm nay.
- Nếu một tâm trận bị phá, cụ thể là nơi này thì sẽ thế nào? - Tiểu Thanh tò mò hỏi.
- Nếu nơi này bị phá, nhưng trong thời gian ngắn mà các tâm trận khác vẫn còn hoạt động thì nơi này sẽ tự động tái tạo lại như bình thường. Cho dù có chín tâm trận bị phá mà một cái vẫn còn nguyên thì đại trận vẫn không bị xoay chuyển. Chỉ có thể cùng lúc phá mười tâm trận mới có thể gây hại đến đại trận phòng hộ, đó là còn chưa nói đến trung tâm của đại trận ở Yêu thành còn vững thì có thể dần dần khôi phục được đại trận như lúc đầu. Đúng là một đại trận phòng ngự cực kỳ ảo diệu, vậy mà nó chỉ được tạo ra từ một người.
- Là Ngân Tuệ - Tiểu Thanh trầm ngâm nói - Ảo Mộng Dương của Dương tộc đã tạo ra đại trận này có phải không?
- Cô biết vị thiên tài này? - Hồng ngạc nhiên lẫn hâm mộ nhìn Tiểu Thanh hỏi.
- Ta chỉ nghe người khác kể qua, nhưng có thể tạo được một đại trận phòng ngự khổng lồ tồn tại vĩnh viễn bằng cách dựa vào thiên nhiên mà người tạo lại có thực lực dưới Tiên Nhân thì toàn Thập Nhị tộc chỉ có một người là Ngân Tuệ thôi.
- Là thằng mập kể à? - Vân Phi vuốt cằm nói - Đúng là nó từng kể về cái tên này? Mà tao quên mất chuyện giữa nó với con bé Dương tộc đó là gì rồi.
- Nhưng biện pháp của Ngân Tuệ chỉ là phương án tạm thời để cố thủ, đến một lúc nào đó thì đại trận có mạnh mẽ tới đâu cũng sẽ bị phá - Tiểu Thanh nói.
Hồng gật đầu vì hắn biết việc này khó có thể kéo dài vì địch quân vẫn chưa hoàn toàn công phá bởi chúng xem Yêu tộc đã là cá nằm trên thớt. Hồng chợt nhớ đến gì đó liền nói:
- Nghe nói sau khi lập ra đại trận này thì Ngân Tuệ đã đột nhiên biến mất khỏi Yêu thành ở trung tâm, có lẽ là vị thiên tài ấy đã ra ngoài tìm biện pháp khắc phục tình trạng Linh Khí bất ổn.
- Nếu Ảo Mộng Dương mà chủ động biến mất thì khó ai có thể tìm ra được - Tiểu Thanh dường như rất rõ về Ngân Tuệ nên nói - Còn việc nguyên nhân bỏ đi thì không hẳn là thế? Theo như Đại Tượng kể thì cô ấy có tính tình hơi… quái gở.
Hồng nghe Vân Phi và Tiểu Thanh nói về Ngân Tuệ, người có công hàng đầu trong Yêu tộc như vẻ rất quen biết thì càng thêm hâm mộ.
Vân Phi không bận tâm đến mấy chuyện này lắm, hắn thì chỉ cần địch đến thì ta đánh. Còn Tiểu Thanh lại khác, ngoài quan tâm đến Ngân Tuệ ra, nàng còn chú trọng đến nhiều việc khác nên có vẻ trầm tư rồi hỏi Hồng:
- Tại sao ba lục địa lại phải đánh nhau trong chiến trường viễn cổ này? Mục đích của cuộc chiến này là gì?
Hồng nghe vậy thì hơi bất ngờ, câu hỏi này đúng là rất khó trả lời vì hắn thực sự không biết. Hồng tham gia vào đây quân doanh chỉ vì muốn giữ mạng, bởi bây giờ mà lang thang bên ngoài thì e là còn chết nhanh hơn. Hồng chỉ trầm ngâm rồi nói vài thứ hắn biết cho Tiểu Thanh nghe:
- Nguyên nhân dẫn tới cuộc chiến này là một bí mật, chỉ có những người lãnh đạo mới biết. Tuy nhiên chúng ta tuy không biết rõ tại sao lại có cuộc chiến này, nhưng cũng biết rằng nếu thất bại hay thua cuộc thì không chỉ người tham gia ở các phe không còn mạng, mà nó còn ảnh hưởng đến sự tồn vong của toàn lục địa.
Vân Phi ngạc nhiên trước câu trả lời này, cả Tiểu Thanh cũng vậy, như thế nào một cuộc chiến dành cho người từ cảnh giới Tiên Nhân trở xuống lại ảnh hưởng tới sự tồn vong của cả lục địa được. Nếu ảnh hưởng lớn như vậy thì đáng lý Thập Nhị tộc sẽ không đề xuất chuyện hạn chế số người thuộc nhóm thiên tài tham gia, và cũng sẽ không kiểm soát người đi vào chiến trường viễn cổ chứ? Vì tình hình hiện tại xét ra thì Yêu Tộc đang sắp thua tới nơi rồi.
- Hai ngươi đừng hỏi ta, ta cũng không biết gì nhiều đâu - Hồng trả lời rồi chỉ về ngôi nhà phía trước - Đây là chỗ ở của hai ngươi, bây giờ tạm thời cứ ở đó, vì sau này nếu bị kẻ địch tấn công thì nhà cửa cũng sẽ tan tành hết thôi. Đến khi đó thì tự dựng lại mà ở, hoặc không thì nhờ đám Thử tộc giúp, bọn chúng là chuyên gia trong chuyện này.
Vân Phi và Tiểu Thanh nhìn ngôi nhà xập xệ như cái chòi rách ấy lại không quan tâm tới nó, cả hai chỉ đồng thanh nói lớn:
- Sao lại chỉ có một căn?
Hồng nghe vậy thì ngạc nhiên nói lại:
- Ta tưởng hai ngươi là vợ chồng?
- Cái đết - Vân Phi gào lên - Con mắm lùn này mà là vợ của ông mày à?
Tiểu Thanh lại không nói gì, bình thường thì nàng sẽ lớn tiếng cãi lại hoặc xử lý Vân Phi, nhưng vì trong thành có luật không được đánh nhau nên Tiểu Thanh không thể ra tay. Nhưng Tiểu Thanh cũng chẳng nói chẳng rằng, cả người quay sang một hướng rồi đi mất. Vân Phi nhìn thấy thế thì hơi lạ, sao Tiểu Thanh lại không
tranh luận
với mình như ngày thường nhỉ? Hay ở đây cấm đánh nhau nên Tiểu Thanh mới tức tối không nói nên lời mà bỏ đi?
- Hai người đang cãi nhau à? - Hồng thấy Tiểu Thanh bỏ đi nên tò mò hỏi Vân Phi.
- Tất nhiên, bọn này lúc nào chả thế?
- Ừm… ừm - Hồng như vỡ lẽ điều gì đó, hắn gật đầu cười cười nói - Vậy chắc là mới cưới.
Vân Phi trố mắt nhìn tên Hồng đội trưởng, không biết tên này nghĩ thế nào mà lại phán như thế. Vân Phi định lên tiếng phản bác thì Hồng đã nhanh chân chuồn khỏi đây như thể dành khoảng không gian riêng tư cho cặp
vợ chồng son
.
Vân Phi thấy Tiểu Thanh đã đi mất hút, Hồng cùng đám người đi theo cũng tản đi đâu mất chỉ còn hắn đứng trước cái
chòi rách
. Vân Phi tất nhiên không chui vô đó mà nghỉ ngơi gì rồi, hắn cùng mọi người trong nhóm quen ngủ lang bạc khắp nơi nên chả có gì phải bận tâm đến nhà ở hay nơi chốn. Vân Phi miệng cười cười như đắc ý vụ gì đó rồi nhắm thẳng về một hướng mà đi, coi như đi dạo trong ngôi thành được xem là cứ điểm quan trọng cũng như nguy hiểm này một lần xem thế nào.