Chương 1315: Không hề có ý chí chiến đấu
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1593 chữ
- 2022-02-08 08:18:40
Những quân cờ này có đường kính khoảng một trường, lơ lửng ở giữa không trung, sau đó liền bay về phía mọi người.
Các vị thiên tài, mời 8bước lên quân cờ...
Sau khi bóng người hồng nhạt này mở miệng, giọng nói lạnh lùng lại truyền tới lần nữa.
Lần này, quân cờ mà bàn tay ngọc khổng lồ kia giữ lấy là quân cờ Khê Ấu Cầm đang đứng! Khê Ấu Cầm hơi sửng sốt...
Nàng không ngờ quân đen ra sân đầu tiên lại chính là mình.
Về phần La Chinh, vốn dĩ hắn vẫn chưa được phân loại, nhưng lúc này cũng đứng ở trên quân cờ màu đen.
Vù vù vù vù...
Sau khi tất cả mọi người bước lên quân cờ, dưới sự điều khiển của bóng người hồng nhạt trong nháy mắt liền bay lượn giữa không trung.
Trước đây, khi ở trong cột sáng màu tím, mọi người được chia thành hai bên, một bên là số mệnh cố định, một bên khác là số mệnh có thể thay đổi.
Bây giờ, tất cả quân cờ dưới chân võ giả có số mệnh cố định đều là màu trắng, mà tất cả quân cờ dưới chân võ giả có số mệnh có thể thay đổi là màu đen.
Những nàng không biết rằng, sư phụ của mình, Vô Định lão nhân đang ở trong một góc nào đó của vũ trụ, và các sư tỷ của nàng hồi hộp dõi theo nàng.
Hình như Ấu Cầm không có ý chí chiến đấu lắm...
ôi, dường như lòng hiếu thắng của nàng đặt hết trên con đường tình cảm rồi, vốn dĩ nàng cũng không quá hứng thú đối với võ đạo!
Thật là không công bằng, trời cao cho nàng thiên phú tuyệt vời như vậy, lại không cho nàng một trái tim theo đuổi võ đạo...
Khê Ấu Cầm nghĩ một lúc liền bước xuống khỏi quân cờ màu đen kia.
Nhưng mọi người nghe ra, lại3 phát hiện giọng nói này không phát ra từ chỗ này, mà vẫn phát ra từ trên không như trước...
Có lẽ bóng người hồng nhạt này không phải l9à bản thể của nàng đích thân tới, cái mọi người nhìn thấy chỉ là một ảo ảnh mà thôi.
Sa Da tộc của hắn đã yên lặng quá lâu, chủng tộc cổ xưa này ở trong vũ trụ chỉ có thể được coi là chủng tộc hạng hai...
Nếu lần này đạt được hạng nhất trong chiến trường mộng ảo, thì sẽ được đặt bàn thân cách vào trong cơ thể.
Đối với La Chinh và ba trăm võ giả này, đây chính là cuộc đối đầu trong giai đoạn cuối cùng của chiến trường mộng ảo.
Nhưng đối với cô gái, đây lại là màn suy đoán thiện cơ của diễn kỷ này dựa vào các số mệnh cố định và số mệnh có thể thay đổi!
Móng tay của ngón giữa giữ lấy phần đáy của quân trọng! Người đứng trên quân trắng này là một vị Thiên Kiều của Sa Da tộc! Thấy ngón trỏ to lớn kia ấn về phía mình, người đó cũng hoảng sợ, nhưng khi nó ấn xuống, lại xuyên qua cơ thể hắn, đặt ở trên quân cờ.
Sau khi bàn tay ngọc khổng lồ kia giữ lấy quần trắng, liền ấn thẳng xuống trên bàn cờ có cạnh dài một trăm nghìn trượng kia!
Cạch!
Cùng với một tiếng vang giòn, quân cờ liền hạ xuống! Mà võ giả Sa Da tộc kia vẫn đứng vững ở trên quan trắng như trước...
Cũng có một ít võ giả, coi đó là một cơ hội tuyệt vời để tạo nên canh bạc, bèn sắp xếp ba trăm võ giả thành dãy số, bắt đầu đặt tiền cược.
Chỉ thấy bóng người màu hồng nhạt kia đưa tay xuống, tùy ý nắm lại! Từ trong mây mù vô tận liền xuất hiện một bàn tay khổng lồ, đó là một bàn tay ngọc to lớn! Tuy bàn tay kia to lớn, nhưng mọi người lại có thể nhìn ra đây là tay của một cô gái.
Nhưng nàng chính là người chủ trì của chiến trường 6mộng ảo này.
Nàng vừa dứt lời, ba trăm người bèn đồng loạt bước lên các quân cờ kia.
Ngày sau đạt được thành tựu, hắn sẽ dẫn dắt chủng tộc của mình lấy lại vinh quang.
Nghĩ tới đây, võ giả Sa Da tộc này liền khẽ lắc vai.
Mặc dù trong lòng còn có chút mâu thuẫn, nhưng nàng vẫn dùng mười ngón tay gảy nhẹ, bảy phi kiếm với bảy màu sắc khác nhau từ từ bay ra từ trên người nàng, rối chậm rãi tản ra...
Nàng nhìn chằm chằm vào võ giả Sa Dạ tộc cách đó không xa, bĩu môi nói:
Được rồi, có thể bắt đầu đánh...
Thấy cảnh này, La Chinh không nhịn được lắc đầu.
Hắn cũng biết, đối thủ của mình, sẽ là võ giả trong quân đen! Chẳng mấy chốc, suy đoán của hắn liền được chứng thực.
Bàn tay ngọc khổng lồ kia lùi về sau mây mù, sau đó lại lộ ra từ một bên khác, lúc này nó giữ lấy một quân cờ màu đen.
Trận chiến đầu tiên chính là ta!
Mặt Khê Ấu Cầm đầy vẻ buồn rầu...
Nàng không thích tranh đấu với người khác.
Nàng khi đó có tâm trí cực kỳ vững chắc, tràn đầy ý chí chiến đấu, người nào ngăn cản nàng tìm La Chinh liền trở thành kẻ thù một mất một còn của nàng.
Vì thể nàng giống như Thần Chết vậy, võ giả bị nàng chém giết nhiều không đếm xuể.
Lần này tiến vào chiến trường mộng ảo, e rằng số lần tranh đấu với người khác còn nhiều hơn gấp mười lần so với cả đời nàng cộng lại!
Hai giai đoạn trước, Khê Ấu Cầm đều rất liều mạng.
Vào giờ phút này, vô số ánh mắt trong vũ trụ đều nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trên bàn cờ.
Từ một trăm hai mươi tám vị Thiên Tôn, cho đến võ giả bình thường, đều chăm chú theo dõi...
Chẳng qua là lúc này nàng lại chỉ muốn đứng ở bên cạnh La Chinh, thì làm sao có thể có ý chí chiến đấu gì? Hiện tại bị người khác cưỡng ép nhân ở trên bàn cờ, cũng không thể không ra tay, xem như không trâu bắt chó đi cày...
Về phần võ giả Sa Da tộc kia, nhìn thấy đối thủ đầu tiên của mình là một cô gái Nhân tộc yểu điệu hoàn toàn không có ý chí chiến đấu, trên mặt liền lộ ra nụ cười hài lòng.
Nhưng tập hợp các Thiên Kiều xuất sắc nhất trong tương lai, tự đánh một ván cờ, chính là một lần suy đoán sớm.
Nàng muốn thấy rõ, rốt cuộc cuộc khủng hoảng của diễn kỷ này, đến từ biển số hay là đến từ hằng số...
Nhưng nàng có động cơ của mình, đó là vì muốn gặp La Chinh mà cố gắng.
Bây giờ La Chinh đang bầu bạn ở bên, điều nàng mong ước nhất đã được thỏa mãn một phần, nên việc lại tiếp tục tranh đấu với người khác là vô nghĩa đối với nàng.
Nàng buồn bực ngoảnh lại nhìn La Chinh.
Nhưng lúc này La Chinh lại khẽ mỉm cười với Khê Ấu Cầm:
Ấu Cầm, cố lên!
Khê Ấu Cầm dầu môi, rồi mới miễn cưỡng gật đầu...
Cạch!
Quân đen được đặt xuống, bàn tay lại dời đi.
Hai người tự giao đấu, chỉ quyết định thắng thua, không quyết định sống chết...
Giọng nói của cô gái thần bí kia lại lần nữa vang vọng ở bên tai mọi người.
Nhưng La Chinh lại không biết rằng, Khê Ấu Cầm ở giai đoạn thứ nhất của chiến trường mộng ảo và bây giờ như hai người khác hẳn nhau! Khi đó vì tìm La Chinh, Khê Ấu Cầm đã đi qua hết tòa thành chính này đến tòa thành chính khác.
Vốn dĩ khí thể của nàng cũng không mạnh mẽ, nhìn qua chỉ là một cô gái Nhân tộc yểu điệu, nên tất nhiên đã bị đánh lén vô số lần.
Khê Ấu Cầm vẫn không có gì tiến bộ, có thể nói căn bản là nàng không hề có ý chí chiến đấu, giống nàng ấy năm đó như đúc.
Hắn thật sự không hiểu được, làm sao nàng ấy có thể đi được đến giai đoạn này của chiến trường mộng ảo...
Ngón tay non mịn trắng nõn, thon dài thẳng tắp như cọng hành.
Ngón trỏ của bàn tay này ấn về phía một quân trắng.
Cuộc khủng hoảng lớn nổ ra trong diễn kỷ, chính là lấy trời đất trong vũ trụ này làm bàn cờ, lấy hàng nghìn tỉ sinh linh làm quân cờ để tiến hành chơi một ván cờ vây đầy sóng gió.
Cho dù là nàng cũng không thể biết được cuộc khủng hoảng sẽ nổ ra từ nơi nào...
Ngay cả Khê Ấu Cầm không muốn tách khỏi La 5Chinh, nhưng giờ phút này nàng cũng không được lựa chọn.
Người lanh mắt lúc này liền phát hiện...
Võ giả đứng trên quân cờ màu đen được chia thành một bên, còn người đứng ở quân cờ màu trắng, lại thuộc bên khác.
Mà bóng người hồng nhạt kia thì lơ lửng ở giữa.
Từ sau hai vai hắn mọc lên hai cái đồ đằng tinh tế, lập tức từ trong đồ đằng kia lan tràn ra từng luồng hơi thở cổ xưa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.