• 8,615

Chương 1470: Đốt thần


Nhưng ở cấm địa Luyện Thần này, La Chinh chỉ có thể dựa chính bản thân mình.

Huống chi, Trưởng công chúa trên tay h8ắn cũng là do tự nàng tìm tới, nếu không phải cô gái này cứ quấn lấy hắn thì sẽ không có chuyện hắn vừa mới giáng xuống cấ3m địa Luyện Thần đã đụng phải chuyện kỳ lạ này!
Ngươi chạy không thoát đâu.
Giới Chủ được gọi là
lão Ngũ
bám sát La Ch9inh, trong tay không ngừng hiện lên ánh sáng xanh, giống như muốn dùng loại thần thông khác.


Nếu lại đến gần thêm6 nữa, ta sẽ khiến nàng ta rơi đầu!
Rốt cuộc La Chinh cũng mở miệng nói chuyện, nếu những người này quan tâm đến cô gái nà5y như vậy, tất nhiên sẽ phải quan tâm đến tính mạng của nàng ta.
Trưởng công chúa ở trong tay La Chinh, La Chinh chỉ là muốn dựa vào đó để chạy thoát thân, như vậy coi như còn có thể sống...
Nhưng nếu trăn Vô Tướng Thiên này thoát khỏi Đại Chí Nguyện của Hạ tả vệ, vậy thì tất cả mọi người đều phải chết!
Đuổi theo hắn!
Lão Ngũ ra lệnh cho những võ giả khác, sau đó thân hình hắn bay lên, hai tay đan vào nhau, ngón trỏ chỉ vào trán chính mình!
Ta phát Đại Chỉ Nguyện, lấy thánh hồn hạ xuống, ngắm linh hồn chúng sinh liên tục thay đổi, đời đời không nghỉ, nguyện trọn đời an bình, trấn hết ác hồn trong thiên hạ!

Ào ào ào...
Một luồng linh hồn mạnh mẽ bỗng áp xuống! Sức mạnh của linh hồn này, e là mạnh hơn trăm lần so với linh hồn nguyên bản của lão Ngũ! Uy lực của linh hồn kia áp xuống, liền trấn áp được linh hồn của trăn Vô Tướng Thiên! Vốn dĩ một cái đầu của trăn Vô Tướng Thiên đang liều mạng đâm vào phong ấn do Hạ tả vệ bố trí, hai cái đầu đều đang điên cuồng giãy giụa, vết nứt trên không gian màu xanh da trời cũng càng ngày càng nhiều.
Nhưng khi Đại Chí Nguyện của lão Ngũ áp xuống, trăn Võ Tướng Thiên bỗng nhiên trở nên vô tri vô giác, hành động cũng trở nên chậm chạp!
Rốt cuộc Đại Chí Nguyện này là thứ gì, mà lợi hại như vậy...
Trong lòng La Chinh hết sức tò mò, thậm chí rất khiếp sợ, rõ ràng chỉ là tu vi Giới Chủ, nhưng sau khi phát ra Đại Chí Nguyện, thì thậm chí bản lĩnh còn mạnh hơn những Thiên Tôn mà La Chinh từng gặp! Hắn khiếp sợ, dưới chân lại không ngừng nghỉ chút nào, vẫn tiếp tục chạy như điên về phía trước.
Mục đích của Trưởng công chúa không phải là giết chết La Chinh, vì người bị nhiễm phải Đốt Thần Hỏa này chắc chắn sẽ phải chết.
Cho nên lúc thi triển thần thông, tốc độ của nàng ta cũng hơi chậm lại! Phản ứng của La Chinh không làm Trưởng công chúa thất vọng, gần như là trong nháy mắt, La Chinh đã ném nàng ta ra!
Phùng!
Sau khi đảo một vòng trên không trung, Trưởng công chúa nhẹ nhàng hạ xuống đất, ngọn lửa kia có nhiệt độ cực nóng, dọc theo mũi chân nàng cháy xuống dưới.
Trong nháy mắt, bùn đất dưới chân hòa tan, giống như cơn sóng tràn ra!
Cho dù lão Ngũ có đồng ý với yêu cầu của La Chinh thì cuối cùng Trưởng công chúa vẫn có khả năng mất mạng! Cho nên lão Ngũ giống như không hề nghe thấy, ánh sáng xanh trong tay càng ngày càng mạnh mẽ, hắn đang tập hợp một loại công kích linh hồn cực kỳ mạnh mẽ, gọi là
Chấn Động Linh Hồn
! Chỉ cần một chiêu này phát ra, tất cả linh hồn trong chu vi mười mấy dặm đều sẽ đình trệ, đầu óc tạm ngừng suy nghĩ, tạm thời trở nên ngu muội...
Thấy uy hiếp của mình không có chút hiệu quả nào, La Chinh nhíu mày một cái.
Đối phương cũng hiểu rất rõ suy tính của hắn, hắn chẳng qua chỉ muốn chạy thoát thân mà thôi, không có quyết tâm sẽ làm tổn thương cô gái trong tay này! Nếu tiếp tục như vậy, chỉ e La Chinh sẽ bị dồn đến bước đường cùng! Nhưng đúng lúc này, phía sau chợt truyền tới một tiếng kêu kỳ lạ! Tiếng kêu kia dường như đến từ sâu trong lòng đất!
Ầm ầm!


Còn dám tiếp tục ôm ta sao?
Đám tùy tùng đang đuổi theo phía sau thấy như vậy, ai nấy đều lộ vẻ mừng rỡ.

Ngọn lửa kia là thế nào!

Các ngươi đã quên danh hiệu của Trưởng công chúa rồi sao?

Công chúa Đốt Thần!

Đốt Thần Hỏa là thần thông bản mệnh của nàng!
Những võ giả này thấy như vậy, thì biết rõ Trưởng công chúa không còn đáng lo nữa, ít nhất thì tên nhóc kia không thể gây khó dễ cho Trưởng công chúa nữa! Khi vị Trưởng công chúa này ra đời, đã dẫn Đốt Thần Hỏa tới! Lúc nàng ta sinh ra, Đốt Thần Hỏa đã khiến mẹ đẻ của nàng ta hóa thành tro bụi! Sau khi nàng ta hiểu chuyện, trong lòng vẫn canh cánh chuyện này, cũng vô cùng hận thiên phú thần thông của chính mình! Cho nên mặc dù Trưởng công chúa được phong tước hiệu này, nhưng rất ít người dám nói tới trước mặt nàng, mà nàng cũng rất ít khi sử dụng loại thần thông này! Tu vi của La Chinh thấp hơn Trưởng công chúa một cảnh giới lớn, nhưng bị La Chinh áp chế, nàng lại không thể nào tránh thoát được, bất đắc dĩ lắm nàng ta mới phải sử dụng thần thông này.
Trước khi sử dụng thần thông, thậm chí nàng còn hơi do dự.
Mà nhóm võ giả Thần Biến Cảnh sau lưng La Chinh cũng đuổi sát theo!
Những đám võ giả Thần Biển Cảnh này không thể nào sánh được với hai vị Giới Chủ kia, bọn họ không dám tùy tiện ra tay với La Chinh, chỉ không ngừng quát tháo, không ngừng uy hiếp La Chinh thả Trưởng công chúa ra.
La Chinh đâu để ý tới đám người này? Trước khi chắc chắn chính mình được an toàn, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha con tin trong tay.

Không! Vẫn là nó...
Đó là cái đuôi của trăn Võ Tướng Thiên!

Con trăn Vô Tướng Thiên này có hai cái đầu!
Trăn Võ Tướng Thiên này dài tới mấy ngàn dặm, đoạn đường này đuổi theo, mọi người không hề thấy cái đuôi của nó.
Sau khi đầu con trăn Vô Tướng Thiên bị Đại Chí Nguyện của vị Giới Chủ kia giam lại, một cái
đầu
khác lại chui từ dưới đất lên, đập mạnh vào không gian màu xanh da trời kia!
Am...
Chỉ mới đụng một cái, trên không gian kia đã xuất hiện vô số vết nứt!
Phụt!
Hạ tả về phía xa bỗng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy:
Lão Ngũ! Mau lập Đại Chí Nguyện, trấn áp con thú này!
Lão Ngũ nhìn tình huống này, cũng chỉ có thể bỏ lại La Chinh trước.
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên La Chinh cảm thấy trong tay bị siết chặt, hắn biến sắc, liền hất mạnh cô gái trong tay ra!

Vào!

La Chinh hất rất mạnh, Trưởng công chúa bị ném lên cao hơn mười trượng, cả người dựng ngược trên không trung, đồng thời trên người nàng bỗng cháy lên một ngọn lửa màu xanh lam, bao lấy cả người nàng! Trong ngọn lửa kia, nụ cười rạng rỡ lặng lẽ nở rộ, đồng thời tiếng nói xa xăm cũng bay tới.
Lúc trước La Chinh chưa biết tình huống ra sao, chỉ theo bản năng tự vệ khiến hắn hất Trưởng công chúa ra.
Khi hắn thấy ngọn lửa này, trên mặt lại nở một nụ cười kỳ lạ.
Trưởng công chúa nhìn biểu hiện trên mặt La Chinh, trong lòng nàng hơi khó hiểu.
Lão Ngũ biển sắc, chỉ thấy trăn Vô Tướng Thiên kia đang không ngừng uốn éo, đồng thời mặt đất phía sau trăn Vô Tướng Thiên bỗng xuất hiện một vết nứt cực lớn, ngay sau đó toàn bộ vết nứt đều bị đẩy lên trên, giống như có vật khổng lồ gì đó từ dưới đất chui lên!
Ầm!

Mặt đất nổ ra, thế nhưng lại là một con trăn Vô Tướng Thiên từ bên trong chui ra!

Hai con trăn Võ Tướng Thiên sao?

Những lời nói của La Chinh cũng không có hiệu quả lớn lắm!
Việc dùng con tin để uy hiếp cường giả thường không có tác dụng quá lớn.
Trong mắt rất nhiều cường giả, con tin chỉ để trao đổi chút ít điều kiện, nhưng không thể dùng để uy hiếp người khác không có giới hạn như vậy.
Không phải là bây giờ tên nhóc này hết cách rồi, sau đó nên bó tay chịu trói sao? Nhưng chỉ một giây sau, thân hình La Chinh chợt lóe lên, đâm mạnh về phía Trưởng công chúa!
A...


Trưởng công chúa hét lên một tiếng! Lúc này, không phải nàng ta lo cho bản thân mình, mà là cho La Chinh! Người này biết rõ không thể dính vào ngọn lửa của nàng ta, lại còn đâm đầu vào, trong mắt nàng ta, chuyện này không khác gì tự sát! Vì vậy nên một cảnh tượng quái dị như hiện tại cứ thế xuất hiện.

Trưởng công chúa giống như chuồn chuồn lướt trên nước, mũi chân không ngừng điểm trên không trung.

Mỗi lần điểm xuống đất, đất dưới chân sẽ hòa tan trong nháy mắt, tạo thành một vũng bùn lớn cháy khét, mà cây cối xung quanh cũng bỗng chốc khô héo, hóa thành gỗ cháy đen.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.