• 8,647

Chương 1583: Ao máu


Nhưng điều đó không có nghĩa hắn có thể đối mặt với Thánh tộc mà không cần kiêng kỵ gì.

Càng đến gần Thánh tộc, La Chinh c8àng cẩn thận hơn, thậm chí còn bí mật di chuyển với tốc độ tối đa ở độ cao thấp.
Sau khi tiến thành Thất Tuyệt bị Thánh tộc chiếm cứ, các võ giả trong thành sớm đã bị tàn sát.
Trên đường phố vốn phồn hoa xưa kia nay lại không có lấy một bóng người, thay vào đó là mùi máu tanh ngày càng nồng nặc hơn, giống như một tòa thành quỷ với bầu không khí kinh hãi.
La Chinh lảo đảo bước lên trước, bộ dạng có vẻ bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống đất.
Võ giả Thần Biến Cảnh kia chú ý đến La Chinh, thấy bộ dạng bẩn thỉu của hắn thì cũng dời mắt đi.
Chúng hung hăng vọng cây roi trong tay lên, quật thẳng vào không trung một cái.
Tiếng roi kia rất chói tai, khiến một số người phàm không nhịn được, phải dùng hai tay bịt kín tại mình lại.
Chỉ cần phá được chỗ này, ngăn cản bọn họ thi triển thuật huyết chú thì chắc chắn Thánh tộc cũng sẽ không trắng trợn tiến hành tàn sát với người phàm.
Dẫu sao thực lực của những người phàm này cũng quá yếu.
Mắt La Chinh hơi lóe lên, hắn cũng chẳng hề sợ một roi này.
Dù có nằm ở chỗ này để gã ta quật cho đã đời thì hắn cũng chẳng tổn thương đến một sợi lông.
Khi hắn và những người phàm này cùng đi vào cổng thành, các võ giả Thánh tộc này liền phóng cảm giác của mình ra, lướt qua trên đỉnh đầu của từng người.
Tuy thuật huyết chú này chỉ cần quăng mẻ liền khỏe suốt đời, cứ thể chiếm cứ cả một Đại Giới, nhưng việc thi triển ra khá phiền phức, hơn nữa trận pháp cũng được sắp xếp rất mỏng, chỉ cần hơi lơ là một chút, để người khác phá hư thì sẽ thành công cốc ngay.
Mỗi cái ao máu đều có thể chứa mấy trăm nghìn người lớn, giống như một hồ nước cỡ nhỏ.
Trên con đường chính đi đến ao máu ở thành Nam lại xuất hiện sáu võ giả Thần Biến Cảnh.
Đúng lúc này, võ giả Thánh tộc cầm đầu phát hiện La Chinh nằm trên mặt đất.

Sao lại có người lọt lưới!
Tiếng nói vừa dứt, chiếc roi dài trong tay võ giả Thánh tộc ấy bỗng quát về phía La Chinh.
Đối mặt với sự che giấu của võ giả cảnh giới thấp, võ giả đã ở cảnh giới cao sẽ có ưu thế hơn.
Mặc dù tiềm thức gã cảm thấy La Chinh có gì đó khác thường, nhưng cụ thể là gì gã lại không nói ra được, gã cũng không phát hiện ra bất kỳ sơ hở gì.
Nơi này chỉ còn cách tiên thành Thất Tuyệt hơn hai mươi dặm, gần như là gần ngay trước mặt.
Nhưng những người phàm đã sắp kiệt sức này cũng phải mất chừng nửa ngày mới đi được đến trước cổng thành.
Tiến thành Thất Tuyệt này chính là tiên thành lớn nhất trong Thất Tuyệt giới.
Nhìn từ xa đã thấy một vòng tròn màu máu khổng lồ trên vùng trời của tiên thành Thất Tuyệt.
Sau khi làm công tác chuẩn bị, sát ý trong mắt hắn đã biến mất không còn dấu vết, đồng thời cũng hoàn toàn phong bể đan điền, cả người lập tức thay đổi hình dạng, biến thành một người phàm có khí tức yếu ớt, lặng lẽ hạ xuống giữa một con đường lớn.
Nhất định phải đi qua con đường này thì mới có thể vào được tiến thành Thất Tuyệt.
Những võ giả Thánh tộc cũng dần mất kiên nhẫn.

Mau lên, mau lên!

Đoạn đường có ba trăm dặm mà đi mất chín ngày! Quá chậm!
Mấy tên Thánh tộc ở trên không trung mà gào thét.
Trên tường tiên thành Thất Tuyệt rộng lớn, một hàng võ giả Thánh tộc đứng sừng sững, trong đó đa số là võ giả Thần Hải Cảnh, một số ít là võ giả Thần Cực Cảnh, bọn họ đang tụ tập ở đầu tường nói chuyện phiếm.

Các ngươi đã nghe gì chưa? Hình như tiểu đội Thương Lan bị người ta diệt hết rồi?

Bảy người của tiểu đội đó đều là tinh anh Thần Biến Cảnh, vậy mà có người lại lặng lẽ đánh chết được bọn họ.
Sau khi thông qua quá trình sàng lọc của những võ giả này, La Chinh càng lúc càng đến gần ao máu.
Khi ao máu kia hiện ra trước mắt mọi người, đám người liền bắt đầu xôn xao...
Chẳng bao lâu sau lại có một đội ngũ người phàm chậm rãi tiến đến con đường này, trên không trung là mấy võ giả Thánh tộc áp giải bọn họ.
Giờ phút này, khoảng cách tới tiên thành Thất Tuyệt càng lúc càng gần.
Cho dù là võ giả Thánh tộc thì việc ở lại trong đó cũng khiến họ cảm thấy chẳng dễ chịu gì.
Để thi triển thuật huyết chú này, Thánh tộc đã sắp xếp bốn ao máu thật lớn ở trong tiến thành Thất Tuyệt.
Khoảng cá6ch này quá gần tiên thành Thất Tuyệt, nên chấn động khi tranh đấu gây ra rất dễ bị cường giả trong thành dò xét được.
Huố5ng hồ, nguồn gốc của vấn đề vẫn ở trong tiên thành Thất Tuyệt.
Khi Thánh tộc thi triển thuật huyết chú ở Đại Giới khác thì cũng từng gặp chuyện này, Thánh tộc cũng đã rút ra bài học kinh nghiệm.
Để ngăn chặn chuyện đó xảy ra, việc sàng lọc người phàm cũng liền trở nên nghiêm khắc hơn.
Những võ giả Thần Biến cảnh này có vẻ mặt u ám, khí thế mạnh mẽ, so với những võ giả Thánh tộc ở cổng thành thì bọn họ càng cảnh giác hơn.
Từng luồng cảm giác mạnh mẽ của bọn họ không ngừng lướt qua đỉnh đầu mọi người, trong đó có một luồng cảm giác dừng lại trên đỉnh đầu La Chinh.
Nhưng nếu bị trúng một roi này thì sợ rằng hắn sẽ bị lộ.

Ầm!

Vòng tròn màu máu kia gần như bao trùm cả thành chính, trong vòng tròn lại có vô số phù văn màu máu nho nhỏ không ngừng chuyển động.
Trong tiến thành Thất Tuyệt này có bốn cái cột máu kéo dài lên phía trên, kết nối với vòng tròn màu máu.
Bây giờ chẳng còn cách tiến thành Thất Tuyệt bao xa nữa nên trong mắt võ giả Thánh tộc này, La Chinh chỉ là một con cừu đi lạc mà thôi, gã liền thuận tay đuổi La Chinh vào trong đám người.
Khí tức trên mặt La Chinh đã cực kỳ suy yếu, cả người lại toàn bùn lầy, đồng thời còn che giấu cả tu vị và linh hồn của mình nên đương nhiên giờ phút này hắn cứ diễn hết mình, cứ thế ngã vào trong đội ngũ.
Mục đích của Thánh tộc là lấy máu của loài người.
Nếu Nhân tộc cố gắng hết sức để phối hợp với bọn họ, dùng tốc độ nhanh nhất mà đi đến tiên thành Thất Tuyệt thì bọn họ cũng không muốn lạm sát.
Cửa thứ nhất này, các võ giả Thánh tộc cũng không phát hiện ra bất kỳ điều gì khác thường.
La Chinh thuận lợi đi vào tiên thành Thất Tuyệt, hắn vẫn đi cùng những người phàm này, tiến bước trên đường phố rộng rãi ở trong thành.
Loài người không có hứng thú tàn sát loài có thực lực quá yếu như kiến, Thánh tộc cũng sẽ giống vậy, không vì buồn chán mà đi đánh chết những người phàm này.
Chẳng mấy chốc, một tòa thành chính anh vàng rực rỡ liền xuất hiện trong tầm mắt của La Chinh.
Tiên thành vốn vô cùng phồn hoa trước đây giờ đã biến thành địa ngục tu la thực sự.
Quan sát xong, La Chinh lặng lẽ bay về một bên.
Sinh linh muốn được đưa vào trong ao máu để tể luyện đều phải được sàng lọc qua ba lần.
Đi vào cổng thành là sàng lọc lần một, vào trong thành sẽ sàng lọc lần nữa, khi tới gần ao máu sẽ được lọc lại lần cuối.
Những người phàm này cứ đi như vậy nên cũng đã mệt mỏi từ lâu, tốc độ có nhanh nữa thì cũng chẳng nhanh hơn được bao nhiêu.
Bọn họ vẫn vắt kiệt chút sức lực toàn thân, máy móc bước từng bước về phía trước.
Cuối cùng, một roi này không quất vào người La Chinh, mà quất sang bên cạnh, tạo ra một cái lỗ lớn trên mặt đất.

Ngươi, đuổi theo đội ngũ cho ta!
Võ giả Thánh tộc kia lạnh giọng nói với La Chinh.
Thực lực của người này ít nhất cũng là Giới Chủ!

Giới Chủ? Ngươi có biết tiểu đội Thương Lan còn từng đánh chết Giới Chủ không?

Không phải Giới Chủ, chẳng lẽ là Thiên Tôn à? Thiên Tôn mà dám đến Thất Tuyệt giới?

Đáng trách là ở chỗ vũ trụ Đại Diễn không có nhiều Thiên Tôn, mà bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ đâu.
Ngộ nhỡ chết mất một vị Thiên Tôn thì cũng là tổn thất lớn đối với Nhân tộc, bọn họ làm sao có thể cho Thiên Tôn ra tay chỉ vì một Đại Giới ở vùng biến thế này?

Chuyện này thật sự rất kỳ lạ...
La Chinh tai tinh mắt tinh, tuy hắn ở cách xa những võ giả kia nhưng lại nghe vào tai không sót một chữ.
Trên con đường này, La Chinh cũng phát h3iện một vài đội ngũ người phàm, số người thường từ hơn một trăm nghìn đến hơn năm trăm nghìn, tất cả đều bị võ giả Thánh tộc áp g9iải, rõ ràng đều được đưa về tiên thành Thất Tuyệt.
La Chinh cũng sẽ không nghĩ cách ra tay cứu bọn họ.
Những người phàm xung quanh đều có vẻ mặt đờ đẫn, thậm chí còn chẳng có hứng thú nhìn La Chinh lấy một cái.
Bọn họ cứ như một cái xác biết đi vậy, chỉ biết là phải đi về phía trước, nhưng phía trước là đi về nơi nào, vận mệnh như thế nào thì bọn họ đều không thể suy xét được nữa rồi.
Vòng tròn màu máu dường như không ngừng hấp thu máu màu đỏ thẫm thông qua bốn cái cột máu kia, sau đó vẩy những dòng máu này lên bầu trời, tạo thành từng đám mây mù màu máu, lan ra khắp Thất Tuyệt giới.
Càng đến gần tiên thành Thất Tuyệt, mùi máu tanh kia lại càng nồng hơn, giống như phía trước chính là núi xác biển máu vậy.
Mặc dù bọn họ vẫn luôn di chuyển để đi đến đây, cơ thể sớm đã kiệt sức, nhưng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt giống như địa ngục A Tỳ
thì bọn họ - những người vốn trông như cái xác không hồn bỗng lập tức tỉnh lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.