• 3,237

Chương 1644: Lời thánh nhân


Giờ đây hai quái vật khổng lồ này lại không ra tay nữa mà chỉ đứng song song cách nhau một khoảng Năng lượng trong đầu của người k8hổng lồ trong suốt kia bỗng nhiên bắt đầu chấn động dữ dội.

Chấn động này lập tức tạo thành một lỗ hổng to lớn.
Có điều một phen phân tích này lại khiến cho lòng La Chinh xuất hiện chút lăn tăn...
Chẳng hạn như cách nói số mệnh...
Nên hắn liền thông qua việc tác động đến tốc độ và góc độ thổi của luồng không khí, đạt được mục đích phát ra âm thanh...
Có điều, tiếng gió vù vù này nghe vẫn có vẻ hết sức quái dị.
Ông cảm thấy vui mừng đối với phản ứng của La Chinh.
Cho dù Mục Hải Cực muốn đả kích La Chinh, nhưng những gì ông ta nói đúng là sự thật.

Ta vẫn chưa chết.
Giọng nói của La Tiêu lại truyền đến.

Ngươi bây giờ có khác gì đã chết? Dựa vào vòng vũ trụ này bảo vệ thành tâm thì sao, sớm muộn gì cũng sẽ bị ta làm tan rã! Ha ha ha ha..
Nói rồi, bóng người trong suốt kia lại cười một cách điên cuồng.
Sau khi điều chỉnh một hồi lâu, tiếng gió kia không ngừng thay đổi giống n5hư khúc nhạc, phát ra âm thanh cao thấp đan xen một cách thú vị.
Cuối cùng không ngờ nó lại biến thành giọng nói của con người...

Vù vù vù...
Bóng người trong suốt ngồi cách đó không xa vươn một ngón tay chỉ về phía La Chinh:
Ngươi nói tên nhãi này sẽ là hy vọng của ngươi?

Đường nét bóng người của La Tiêu im lặng một hồi, ngay sau đó trả lời chắc nịch:
Đúng, La Chinh con ta chính là hy vọng của ta!

Về sau hắn mới biết tất cả đều là sắp xếp của cha hắn! Có điều, sau khi La Chinh hiểu rõ cảnh ngộ của cha và kẻ địch trong Thần Vực từ chỗ Cưu Thánh, hắn đã học cách thản nhiên đối mặt với mọi thứ.
La Chinh không có thời gian cũng không có tư cách già mồm cãi láo trước những điều này.
Ông lo tâm tình La Chinh xảy ra vấn đề.
Tuy rằng những điều Mục Hải Cực nói đúng là sự thực!

Có lòng can đảm và sự hiểu biết đấy, nhưng cũng chỉ là nghe con mới sinh mà thôi...
Trong vũ trụ Đại Diễn, có cha ngươi che chở, ngươi chính là đứa con được trời ưu ái của vũ trụ.
Nhưng cuối cùng nó vẫn có thể khiến người khác nghe được câu chữ rõ ràng.
La Tiêu? Nghe thấy câu này, trong lòng La Chinh thấy kinh ngạc.

Cho dù như vậy, ta vẫn muốn chém đầu người trước các Thánh Đường.
Trong mặt ta, ngươi vẫn chỉ một thánh nhân hèn mọn.
Nghe thấy câu này, đường nét bóng người của La Tiêu gật đầu.
Đường nét bóng người phía sau hắn chính là La Tiêu? La Chinh gần như không tự chủ được mà nhìn bóng người phía sau mình một cái...
Bóng người kia chỉ là một đường nét đơn giản, đương nhiên không nhìn ra hình dạng.
Huống hồ, ta chỉ đưa một luồng hồn khí vào trong vũ trụ Đại Diễn mà thôi.
Có lẽ các Thánh Đường còn sẽ không trách tội, bọn họ lại càng không nhất thiết phải đối đầu với Mục Hải Cực ta vì một vị thánh nhân đã chết!
Người khổng lồ trong suốt từ từ quen thuộc với tốc độ của luồng không khí, giờ đây nhả chữ càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng lưu loát.
Xét cho cùng, Mục Hải Cực cũng là thánh nhân sở hữu một vũ trụ nên đương nhiên rất rộng lượng.
Đối mặt với lời nói hung hăng của La Chinh, ông ta không hề nổi giận mà trái lại còn phân tích một hồi dưới góc độ của La Chinh!

Con biết.
La Chinh bình tĩnh trả lời.
Ánh mắt của hắn càng lúc càng kiến nghị, đôi tròng mắt kia sáng lấp lánh như sao trời.

Mục Hải Cực, ngươi tự mình ra tay đã vi phạm quy củ của các Thánh Đường.
Giọng nói của La Tiêu chẳng biết truyền tới từ đâu, có điều âm thanh này vô cùng rõ ràng.
Ông không cần phải sử dụng âm thanh của luồng không khí giống như người khổng lồ trong suốt.
La Chinh đã nghe ngóng về thái độ của La Tiêu từ chỗ Cưu Thảnh.
Mười vị Đạo Tử chính là một đòn cuối cùng của La Tiêu.
Ngay sau đó, hắn ta cười hì hì hai tiếng:
Đồ trẻ con mồm còn hội sữa, hình như ngươi không hề hiểu Thần Vực là gì, không rõ các Thánh Đường là chỗ nào, càng cũng không hiểu người đang nói chuyện với ai?

Ngươi cùng lắm chỉ là một thánh nhân hèn mọn
La Chinh bình tĩnh nói.

Một thánh nhân hèn mọn...
Nghe được câu này, không ngờ bóng người trong suốt kia lại giơ đôi tay trong suốt ra rồi vỗ vào nhau.
Giờ đây, người Yêu Dạ tộc trong rất nhiều thánh địa của Tê Hà giới đều liều mạng tràn vào trong con đường không gian.
Tê Hà giới đã rơi vào tình trạng lung lay sắp đổ, bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn toàn sụp xuống.
Huống hồ, tất cả sắp xếp trong vũ trụ Đại Diễn đều ẩn chứa nỗi khổ tâm của cha!
Chinh Nhi, Mục Hải Cực chỉ muốn đả kích tấm võ đạo của con mà thôi.
Trên thế giới này...
La Tiêu đột nhiên nói với La Chinh.
La Chinh vẫn luôn tin tưởng số mệnh nghịch thiên của mình.
Hắn luôn biết võ giả muốn đi về phía trước thì cần sự cố gắng, số mệnh và thiên phú.
Con đường của La Chinh cũng không phải do hắn tự đi mà đã có diễn thử từ trước, có người trải sẵn đường cho hắn...
Những khó khăn và đường cùng kia đều là cố ý sắp xếp.
Ngoại trừ quyết chí tiến lên, hắn căn bản không có đường lui! Đường nét bóng người sau lưng La Chinh vẫn im lặng...
Bóng người trong suốt do khí hồn của Mục Hải Cực ngưng tụ cũng im lặng một hồi.
Chẳng qua khí thể tỏa ra từ trong đường nét này lại mạnh mẽ phi thường.
Đường nét bóng người kia im lặng một hồi, cuối cùng phát ra tiếng nói của mình.
Nghe thấy câu này, lông mày của La Chinh bỗng nhiên nhướng lên, nhìn chòng chọc vào bóng người trong suốt kia mà rồng tổ:
Mục Hải Cực! Một ngày kia, La Chinh ta sẽ bước vào Thần Vực.
Cuối cùng sẽ có ngày ta chém đầu ngươi trước các Thánh Đường!
Hiện nay, La Chinh đã không phải hoàn toàn không biết gì về Thần Vực...

La Tiêu, lại gặp nhau rồi...
Nhìn cái mồm to kia, La Chinh cũng tỏ ra ngạc nhiên.
Bản thân người khổng lồ trong suốt này không có cách phát ra âm thanh.
Vũ trụ Đại Diễn này chính là sân nhà của bản thân La Tiêu.
Khi La Chinh gặp phải đường cùng không vượt qua được, La Tiêu ông có thể ra tay giúp đỡ vào bất cứ lúc nào.
Lúc này, hắn dùng khí hỗn độn thúc giục giọng nói, âm lượng cực cao, bên trong càng ngập tràn khí thể mạnh mẽ! Đây là quyết tâm của La Chinh, cũng là chuyện cả đời hắn phải đối mặt.
Cho dù bây giờ có nhỏ yếu hơn nữa, hắn cũng không có cách trốn tránh.
Lúc đầu, tiếng gió kia hết sức bén nhọn.
Nhưng trong lúc chiếc miệng rộng liên tục điều chỉnh hình dạ6ng, tiếng gió vù vù kia cũng từ từ lắng xuống.
Ngươi có biết trong Thần Vực không có cái gọi là 'số mệnh' không? Trong Thần Vực không có kỳ ngộ và sự tình cờ chờ đợi ngươi, đắp nặn ngươi.
Chỗ đó mới là một thế giới chân thật, hơn nữa còn là một thế giới tàn khốc! Đến lúc đó, người sẽ hiểu lời nói huênh hoang của mình chỉ là một trò cười khiến bản thân xấu hổ mà thôi! Ngươi hiểu chứ!


Bộp bộp bộp..
Mỗi một lần vỗ tay đều có một âm thanh nặng nề và dữ dội.
Toàn bộ không gian đều chấn động theo, mặt đất cũng lung lay theo, vết nứt của Tế Hà giới cũng càng lúc càng nhiều.
Nhưng về sau được Hoa Thiên Mệnh nhắc nhở, La Chinh mới hiểu kỳ ngộ này không phải do số mệnh sai khiến.
Sự vận hành của đủ loại đạo lý huyền diệu dưới Thiên Đạo này đều có người cố ý sắp xếp.
Nơi đây chính là vườn hoa nhà ngươi.
Mỗi một động tĩnh, mỗi lời nói và hành động của ngươi, cũng như tất cả kẻ địch đều nằm trong lòng bàn tay cho ngươi.

Không, ta vẫn còn hy vọng.
La Tiêu nói, đường nét của đầu bóng người kia cúi xuống.
Hình như có hai ánh mắt vô hình nhìn chăm chú vào La Chinh.
Đó chính là La Tiêu, chủ nhân của vũ trụ Đại Diễn, cha của hån! Lúc mới mơ hồ biết chân tướng, La Chinh cũng hết sức thất vọng, thậm chí hơi đau lòng.
Hắn cho rằng tất cả mọi thứ của mình đều do bản thân nỗ lực giành được.
Mà La Tiêu lại càng gửi gắm nhiều kỳ vọng vào La Chinh hơn!
Gửi gắm hy vọng vào một sinh linh thứ cấp.
La Tiêu, ngươi vẫn ấu trĩ như trước đây.
Bóng người trong suốt kia nói.
Mục đích của chúng chính là tôi luyện tâm trí của La Chinh.
Đủ các loại tôi luyện chỉ là chiếc roi khiến hắn nỗ lực hướng lên, hy vọng La Chinh có thể nhanh chóng đến gần thêm một bước! Trong vũ trụ này, chỉ có một người có thể sở hữu thần thông như thế, có thể điều động được tài nguyên của toàn bộ vũ trụ để thực hiện một kịch bản như vậy.
Thì ra cha vẫn đứng sau lưng mình, chẳng qua bản thân hắn không hề biết mà thôi!
Ha ha ha ha...
Theo một cơn cuồng phong tuôn ra từ trong
miệng
của người khổng lồ trong suốt kia, hắn ta phát ra một tràng cười quái dị.

Vậy thì làm sao? Các Thánh Đường hiện nay đã không phải là các Thánh Đường năm đó.
N3gay sau đó, lỗ hổng kia lập tức biến thành một cái miệng rộng.
Đột nhiên có cuồng phong rít gào thối ra từ trong cái miện9g rộng này.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, trong tâm linh của La Chinh giống như xảy ra động đất cấp mười, chấn động dữ dội! Lúc trước, La Chinh còn hơi nghi ngờ đường nét bóng người này...
Nhưng nghe được giọng nói khiến cho hắn cảm thấy vô cùng thân thiết của La Tiêu, La Chinh đâu còn chút hoài nghi nào? Nghĩ tới đường nét bóng người này từng giúp đỡ mình vượt qua Hoàng Xà Diệt Vận Kiếp, từng chút tình cảm ấm áp chảy trong lòng hắn.
Ngày nào La Chinh rời khỏi nơi này thì đồng nghĩa với việc ra khỏi cánh chim của La Tiêu, nguy hiểm gặp phải sẽ lớn hơn bây giờ cả nghìn lần, vạn lần.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.