Chương 1922: Âm ma câu hồn
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1868 chữ
- 2022-02-10 09:46:52
Thần đạo Đoạn Tình đã tăng lên theo tu vi của hắn, tất nhiên uy lực hiện tại của nó cũng tăng lên không ít.
Thế nhưng đó là đạo cấm, hắ8n không thể tùy tiện sử dụng được.
La Chinh tập trung nhìn qua liền thấy được những bóng dáng lùn tịt mặc áo choàng bò lổm ngổm trên đất.
Chúng bò bằng tứ chi với tốc độ cực nhanh, lưỡi câu tinh vi đó chính là pháp bảo để câu hồn của bọn họ.
Thân thể bị mất đi linh hồn thì đương nhiên là trở thành một cái xác không hồn.
Không chỉ riêng mỗi vị thần cấp trung này bị như thế.
Chỉ cần hơi mất cảnh giác một chút là có thể mất mạng ở đây.
Nhưng nghĩ tới phần thưởng ba Lời Hứa Sơ Khai lúc trước, lại thấy không cam lòng nếu rời đi.
Nếu mọi người đều thống nhất như vậy, La mỗ chỉ đành đắc tội rồi.
Nói rồi, hắn đưa tay thu cánh tay dài một trường kia vào nhẫn tu di.
Nhưng đúng lúc này, một thần cấp trung của Phương gia đứng ra cản lại:
La huynh, khoan đã.
La Chinh liếc nhìn vị thần cấp trung này, những thần khác đều nhíu mày.
Nếu như trong tình huống khác, sẽ không có ai muốn nhường cho La Chinh cánh tay này.
Đối với bọn họ mà nói, cho dù cánh tay này do ai chém xuống thì vật quý giá như thế đương nhiên phải thuộc về kẻ mạnh.
La Chinh hừ lạnh một tiếng, trên tay lóe lên đạo uẩn, hai quả cầu sét màu xanh thẳm đột nhiên đánh ra.
Bum, bum!
Trong nháy mắt đã đánh trúng hai con Âm Ma Câu Hồn cách đó không xa.
Nội tâm của không ít thần đều cảm thấy luống cuống.
Trong làn sóng thú dữ thứ tư, Ma Sứ vực sâu đã giết mất tám thần, sợ rằng làn sóng kế tiếp này sẽ mạnh hơn làn sóng trước đó.
Nhiệm vụ cấp bách của hắn lúc này chính là lấp đầy chín ngôi sao ở thế giới trong cơ thể hắn, để có t6hể chống lại những làn sóng thú dữ tiếp theo.
Lúc này, chín ngôi sao trong cơ thể hắn đang chậm rãi chuyển động, đồng thời tỏa ra lực 5hấp dẫn khổng lồ, liên tục hấp thu khí hỗn độn.
Ta cũng cảm thấy cánh tay nay nên thuộc về La Thiên Hành.
Đông Phương Ninh cười nhẹ nói.
Nói rất đúng, cánh tay này vốn dĩ do La Thiên Hành chém được.
Mục Ngưng cũng lên tiếng ủng hộ, nếu như nàng đã lên tiếng thì đương nhiên là đại diện cho ý kiến của Mục gia.
Một luồng khí lạnh chạy tán loạn trong đầu Chiến Minh, khiến mặt mũi hắn trở nên trắng bệch.
Âm Ma câu hồn là một loại sinh vật linh hồn, lưỡi câu kia của chúng không thể đả thương người, nhưng lại có thể trực tiếp câu được linh hồn của thần ra ngoài!
Rút lui về phía sau, mau lên!
Móa nó, vì sao vừa rồi lại không phát hiện...
A!
Một thần cấp trung kêu thảm một tiếng, cả người run lẩy bẩy tại chỗ, hai mắt trắng dã liên tục đảo qua đảo lại.
Chúng là Âm Ma Câu Hồn!
Chiến Minh hét lớn, cùng lúc đó hắn cũng nhanh chóng lui về phía sau.
Lưỡi câu sắc bén kia xẹt qua đầu Chiến Minh, nhưng may mắn không gây ra bất kỳ thương tổn nào cho hắn.
Làn sóng thú dữ thứ tư này đã giết chết tám vị thần, trong đó có sáu thần cấp thấp và hai thần cấp trung.
Trong nháy mắt khi Ma Sứ vực sâu kích hoạt Lời Hứa Sơ Khai, các thần cấp cao đã nhanh chóng bay lên không trung, nên dĩ nhiên là họ đều không chết.
Chúng vùng lưỡi câu trong tay, xé nát linh hồn của thần cấp trung kia, chỉ trong nháy mắt linh hồn của hắn đã bị cắn nuốt sạch sẽ.
Thân thể của thần cấp trung kia vẫn liên tục đảo mắt trắng dã, đứng tại chỗ không hề nhúc nhích.
Trong suốt quá trình chém giết Ma Sứ vực sâu, mọi người đều tốn không ít sức lực.
Lúc này, họ đều ngồi xếp bằng xung quanh bức tượng nữ thần để khôi phục sức mạnh.
Đối với Phương gia chúng ta mà nói, cánh tay cụt này có tác dụng rất lớn.
Ta chỉ muốn thương lượng với La huynh xem có thể bán cho ta cánh tay này được không? La huynh có thể ra giá.
La Chinh khẽ mỉm cười, ngay sau đó hắn lập tức cất cánh tay vào nhẫn tu di, đồng thời lên tiếng:
Nểu Phương gia muốn giao dịch thì để khi chúng ta trở về đảo nổi rồi hãy thương lượng, nơi này chỉ sợ không thích hợp để trao đổi.
Rốt cuộc cánh tay của Ma Sứ vực sâu có tác dụng gì, La Chinh còn chưa biết, song cũng không thể tùy tiện bán đi như vậy.
Linh hồn bị lưỡi câu vô hình kéo ra ngoài, nhanh chóng bị những Âm Ma này xâu xé không còn một mảnh.
Chỗ La Chinh và Hàm gia đứng đều không phải vòng ngoài cùng, nhưng khi thấy linh hồn của các thần kia bị cắn nuốt, ba cô gái Hàm gia đều cảm thấy vô cùng sợ hãi, cũng lập tức lựa chọn lui lại dưới sự chỉ huy của La Chinh.
Tuy nhiên, bởi vì những thần cấp cao kia đều kiêng dè lẫn nhau, nên dường như chỉ có mình La Chinh có đủ tư cách mà thôi.
Lời đề nghị này của Chiến Minh rất hay.
Linh hồn của thần cấp trung này đã bị lưỡi câu vô hình kia rút ra khỏi đầu.
Những Ấm Ma Câu Hồn khác chú ý đến linh hồn hắn, liền giống như một đám nói ngửi thấy mùi máu tươi, đều rối rít xông lên.
Hơn nữa, bây giờ hắn không thiếu Thần vũ tệ.
La huynh nói phải.
Vị thần cấp trung Phương gia chắp tay lùi sang một bên.
La Chinh cũng nhân cơ hội này, nhanh chóng khôi phục lại nguồn sức mạnh của mình.
Sau khi kết thúc làn sóng thú dữ thứ tự này, cấm địa có cho đủ thời gian để nghỉ ngơi.
Có một vài thú dữ, mục tiêu đầu tiên của chúng lại chính là những vị thần trong hẻm núi này, ví dụ như là Ma Sứ vực sâu...
Mục tiêu đầu tiên của những Âm Ma Câu Hồn này chính là linh hồn của những vị thần! Chỉ trong nháy mắt đã có đến bảy tám vị thần run cầm cập lên như vậy, tay chân liên tục co giật.
Ngay sau đó, Huyền Nguyệt Tiểu Lâu cũng đồng ý với lời đề nghị này.
Liên tiếp mấy vị thần đều đồng ý với lời đề nghị này, có lẽ những thần khác còn thấy hơi bất mãn, nhưng không gì thêm.
Khoảng ba nén nhang sau, bốn phía quanh hẻm núi lại tiếp tục truyền đến một trận chấn động.
Tất cả các thần đều đứng bật dậy nhìn về phía xa, trên mặt lộ vẻ khẩn trương.
Ngoài cái này ra, quả thực những thần đạo mà hắn đưa vào thước Vô Lượng cùng với thần thông ngoại đ3ạo của nhà quyền thế đã phát huy được hiệu quả vô cùng tốt.
Song từ trước đến nay, chỗ dựa lớn nhất của La Chinh vẫn chỉ là nguồn sức 9mạnh cực nhiều trong cơ thể hắn.
Ngộ nhỡ lại xuất hiện thêm bảo vật tín ngưỡng nữa thì sao? Mọi người đều rướn cổ nhìn, chỉ nhìn thấy ánh sáng thấp thoáng từ bốn phía, song quan sát hồi lâu lại không thấy xuất hiện cái gì Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, vì sao chờ nửa ngày mà vẫn chưa thấy bóng dáng thú dữ nào xuất hiện? Chiến Minh nhíu mày, ngay sau đó hắn cảm nhận được một luồng gió lạnh thổi qua, hắn lập tức biến sắc:
Đám sinh vật kia đều am hiểu thuật ẩn nấp, mọi người hãy dùng thần thức của mình!
Vừa dứt lời, hắn bèn khuếch tán thần thức của mình ra, bao phủ lấy toàn bộ hẻm núi này.
Thông qua thần thức thăm dò xung quanh, hắn phát hiện ra có những bóng dáng thấp bé đang bò lổm ngổm.
Nếu mọi người đã thống nhất ý kiến, mà người này còn nhảy ra ngăn cản, vậy có vẻ có chút không nể mặt các thần khác.
Thậm chí, Đông Phương Ninh cũng nhíu mày.
La Chinh thả ra thần thức, đồng thời từ hai mắt lóe ra ánh sáng âm u màu xanh lá cây.
Thần thức chỉ có thể dò xét được một vài bóng dáng lờ mờ, nhưng nếu dùng cả Thanh Mục Linh Đồng thì lại có thể nhìn thấy được tất cả.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, hắn đã có thể khôi phục một nửa nguồn sức mạnh.
Bây giờ, Chiến Minh lại nói cánh tay cụt này thuộc về hắn, ngược lại khiến hắn cảm thấy hơi bất ngờ.
Trong lúc đang quan sát, hẳn bèn thấy có hai con Âm Ma Câu Hồn nhảy lên phía trước, ném lưỡi câu trong tay về phía hắn!
Hừ!
Nếu Đông Phương Thuần Quần đã lên tiếng, vậy thì hắn đã xem La Chinh như là người của Đông Phương gia rồi.
Khi Đông Phương Ninh vừa muốn nổi giận, vị thần cấp trung này đã nhận ra sự bất mãn của mọi người, bèn vội vàng nói:
Mọi người đừng hiểu lầm, các vị cũng biết Phương gia ta thiên về luyện chế kim đan.
Tốc độ của chúng cực kỳ nhanh, bóng dáng gần nhất đã đi đến trước mặt hắn.
Những bóng dáng bò lổm ngổm này nhảy bật lên, vung lưỡi câu sắc bén trong tay ra, chém thẳng về phía đầu hắn.
Lời Chiến Minh nói cũng có lý, suy cho cùng thì cánh tay này là do hắn chém xuống, nên nó thuộc về hắn là danh chính ngôn thuận.
Như vậy, Chiến Minh vừa có thể giải quyết được cuộc tranh chấp trước mắt, vừa khiến La Chinh nợ hắn một ân tình.
Ngay lúc Chiến Minh đưa ra lời cảnh báo, những Âm Ma Câu Hồn kia đã tiếp cận mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào.
Có một vài thú dữ, mục tiêu đầu tiên của chúng chính là công kích bức tượng nữ thần, ví dụ như là quạ âm.
Chít chít chít chít...
Cơ thể của những Âm Ma Câu Hồn này đều không có máu thịt, chúng vốn chỉ là thân thể linh hồn, nên rất sợ trúng phải đòn từ sấm sét.
Vì vậy, khi hai luồng sấm sét đánh tới, liền có âm thanh giống như tiếng chuột thét chói tai vang lên, hai con Âm Ma Câu Hồn đã tan thành mây khói.
Nhanh lên, người nào tu luyện thần đạo Huyền Lôi?
Các phép thuật sấm sét khác cũng được!
Đánh chết hết bọn chúng đi!
Các thần đều vô cùng chán ghét những Âm Ma tà ác này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.