Chương 1937: Con đường thời gian
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1767 chữ
- 2022-02-10 09:46:52
Phía trên ấn ngọc điêu khắc một con rắn nhỏ tinh xảo.
Con rắn nhỏ ngửa đầu phun lưỡi rắn, nhìn rất sống động.
Hễ là thần đại viên mãn nào dịch chuyển đến trên vòng sáng nhiều màu kia thì đều không thể chạm vào ẩn ngọc.
Cơ thể bọn họ chỉ nhoáng lên một cái phía trên ấn ngọc, đại khái vẫn giữ nguyên động tác chộp lấy ấn ngọc.
Đám đại viên mãn kia có thể sử dụng phương pháp dịch chuyển không gian, cho nên khi dịch chuyển đến phía trên ấn ngọc mới bị vòng sáng nhiều màu hút vào bên trong.
Trên thực tế, chỉ cần đến bên cạnh vòng sáng nhiều màu thì đều không thể tránh khỏi bị hút vào!
Những đại viên mãn đó chết hết rồi ư?
Có thần hỏi.
Mặt ngoài, bọn họ tỏ ra không dao động, nhưng thực ra đều đang hồi hộp lây với đám đệ tử nhà mình.
Cướp lấy ẩn ngọc kia...
Không tiếc bất cứ giá nào!
Nhất định phải lấy ấn ngọc ra ngoài cấm địa biển Thời Gian!
Cho dù là đám thánh nhân nhàn nhã kia thì giờ phút này cũng khó giữ bình tĩnh được.
Bất kỳ một chỉ bảo tín ngưỡng nào trong cấm địa biển Thời Gian đều không phải là nhỏ, huống chi là ấn ngọc nhìn qua là biết không hề tầm thường kia.
Bây giờ, nó liên tục mở rộng ra như vậy, không biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Đa số đại viên mãn đều đang giằng co, Đông Phương Thái Thanh là người đầu tiên phá vỡ im lặng:
Phẩm chất của ấn ngọc này vô cùng cao, nhất định là bảo vật quan trọng.
Có lẽ đại viên mãn ra tay đầu tiên sẽ gặp nguy hiểm nhất, nhưng tỷ lệ lấy được ấn ngọc cũng lớn nhất!
Nằm mơ!
Ấn ngọc là của Đường gia ta!
Toàn bộ đại viên mãn đều lập tức dịch chuyển đến chỗ ấn ngọc.
Thấy cảnh đó, La Chinh khẽ nhíu mày.
Quả đúng là như thế...
Trên mặt họ hiện lên vẻ kinh ngạc, rồi lập tức hóa thành một bóng mờ và biến mất! Các thần trong khe núi đều lộ vẻ kinh ngạc.
Bọn họ nhìn thấy những đại viên mãn kia tranh nhau lên cướp ấn ngọc thì đều cho rằng sẽ có một cuộc tranh chấp lớn xảy ra.
Vì thế, bầu không khí trong khe núi bỗng trở nên vô cùng vi diệ9u.
Nếu như ở cấm địa khác, thần bình thường nhìn thấy cái ấn ngọc kia thì e rằng sẽ chen nhau xông tới, liều mạng cướp 6đoạt.
Chỉ là không biết là ẩn ngọc kia sẽ thuộc về ai?
Vòng sáng kia đang lan ra?
Nhìn chằm chằm một lúc, La Chinh chú ý đến một chút biến hóa.
Sau khi Thời Mi chết thì vòng sáng nhiều màu và ấn ngọc kia xuất hiện.
Nói đúng đó, vậy tụi này còn liều mạng cái gì nữa? Có phải Đông Phương Thuần Quân nhà các ngươi sẽ cắt ấn ngọc này thành từng mảnh rồi phân ra không?
Người nói chuyện là một đại viên mãn của điện Chiến Thần.
Đông Phương gia chiếm tỷ lệ khá lớn trong các Thánh Đường, nhưng cũng không phải không có nhà quyền thể chống lại được.
Chú ý thủ đoạn...
Đáy lòng đám thánh nhân đó cũng hết sức rối rắm.
Nhưng có thể khẳng định rằng, bất kỳ một đại viên mãn của nhà nào xông vào vòng sáng kia cũng đều sẽ bị vây đánh! Cùng lúc bị hơn mười thần đại viên mãn vây đánh...
Kể cả đại viên mãn trầm ổn như Đông Phương Thái Thanh cũng như thế.
Nhưng ngay lúc này, một màn kỳ dị xuất hiện...
Chúng ta đi vào không?
Một thần hỏi.
Khà khà, có lẽ đám đại viên mãn kia tiến vào trong đó đều có đi mà không có về, các ngươi đi theo vào chẳng phải là chịu chết?
Có thần châm chọc nói.
Ánh mắt La Chinh lóe lên, cũng vọt tới.
Cuối cùng, tất cả các thần đều dừng lại xung quanh vòng sáng nhiều màu kia...
Nhưng trong khoảnh khắc này, không có bất cứ kẻ nào hành động thiếu suy nghĩ.
Bao gồm cả Mục Huyết Dung, 5tất cả các đại viên mãn đều hiểu, một khi ra tay, chắc chắn sẽ trở thành đối tượng cho mọi người tấn công! Chỉ có điều, sức mạnh thời gian mạnh mẽ tràn ra từ trong ấn ngọc cứ giày vò linh hồn mỗi một đại viên mãn! Cho dù là chỉ bảo tín ngưỡng cấp một, cũng đáng để các thần đại viên mãn ra tay cướp đoạt.
Theo ta, không thì chúng ta mang bảo vật quan trọng này ra cấm địa biển Thời Gian, để các Thánh Đường quyết định được không.
Đông Phương Thái Thanh lại nói.
Những đại viên mãn phe Mục Huyết Dung và Đường Vân đều giữ im lặng.
Chính là do từng mảnh thời gian bất quy tắc ngưng tụ lại với nhau, bên trong phủ kín khe thời gian không theo quy tắc nào cả.
Nhưng sức mạnh thời gian quay quanh ấn ngọc lại không có cái khe, mà là một sức mạnh thời gian hoàn chỉnh.
Chắc hẳn vấn đề đến từ sức mạnh thời gian.
La Chinh khẽ nói.
Hàm Thương Yên đứng cạnh gật đầu:
Đúng thế, tầng sức mạnh thời gian này bắt đầu dao động, chắc hẳn các đại viên mãn bị hút vào bên trong.
Lúc trước, vòng sáng nhiều màu vẫn vô cùng ôn hòa trải trên mặt đất.
Ít nhất nó phải là chỉ bảo tín ngưỡng cấp ba hoặc thậm chí là cấp bốn.
Bên ngoài cấm địa biển Thời Gian...
Nếu thế, chắc các vị ở đây đều sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Đương nhiên.
Một gã trung niên mặc áo giáp trả lời.
Trong tay gã cầm một thanh kiếm vàng, trên thân kiếm có ánh sáng nhàn nhạt chuyển động.
Bởi vì nơi này là cấm địa biển Thời Gian! Mọi chí bảo tín ngưỡng liên quan đến thần đạo Thời Gian, thường thường đều có tác dụng cực kỳ nghịch thiên.
Từ sức mạnh thời gian mà ấn ngọc tràn ra thì có thể thấy nó tuyệt đối không thể là chỉ bảo tín ngưỡng cấp một.
Sau một lúc lâu, vòng sáng kia không chỉ không biến mất, mà còn chậm rãi mở rộng...
Trước đó, con Thời Mi kia phát ra sức mạnh thời gian cũng không liên tục, giống với nước biển trong biển Thời Gian.
Ánh mắt La Chinh lướt qua khe núi, dừng lại trên ấn ngọc, trong mắt lộ vẻ hờ hững.
Nhìn tình hình này, có lẽ trong khe núi sắp xảy ra một trận tranh giành.
Lúc này, nó đã biến thành một vòng xoáy màu sắc rực rỡ, thậm chí còn có gợn sóng lăn tăn trên bề mặt.
La Chinh nhặt một hòn đá trên mặt đất lên, kẹp trong tay, rồi chợt bắn về phía ấn ngọc kia!
Vào!
Cục đá phát ra tiếng xé gió, nhưng nó vừa mới tiến vào phạm vi của vòng sáng thì liền biến mất.
Nghe thấy vấn đề ấy, sắc mặt Hàm Bích La lập tức khó coi, tức giận nói:
Ngươi mới chết ấy!
Dù sao Hàm Thiên Tiểu cũng bị hút vào trong đó.
Sẽ không.
Đông Phương Ninh nhìn chằm chằm vòng sáng lạnh nhạt nói:
Sức mạnh thời gian kia là liên tục, chắc hẳn có thể an toàn mà thông qua, chỉ không biết sẽ thông theo hướng nào...
Trên lý thuyết, biển Thời Gian của Thần Vực có thể đi thông tới bất kỳ một đoạn lịch sử nào.
Dù là mạnh như đám Đường Vân, Đông Phương Thái Thanh, hay Phương Hận Thiểu thì cũng chắc chắn phải chết.
Nhưng chậm một bước lại sợ bị người bên ngoài cướp đi, hoàn toàn mất cơ hội tranh đoạt! Trong khe núi vẫn duy trì sự im lặng đến đáng sợ.
Ấn ngọc ở chỗ kia!
Có thần hô lên.
Vèo vèo vèo vèo..
Một số thần không chút do dự vọt thẳng về phía đông khe núi.
Trái lại, bầu không khí của đám thần ở bên khác của khe núi lại thoải mái hơn...
Hình như bên kia xuất hiện một cái ẩn ngọc!
Chỉ bảo tín ngưỡng của cấm địa biển Thời Gian à, ngươi nói xem bọn họ có ra tay đánh nhau không?
Chắc chắn sẽ!
Chỉ cần không bị vạ lây là tốt rồi.
Với tu vi của các thần thì hoàn toàn không có tư cách tham gia cướp đoạt, mọi người chỉ có thể nhìn chơi.
Song dù thế nào thì bọn họ cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Người đâu!
Biến mất hết rồi.
Đám Chiến Minh, Đông Phương Ninh trợn to mắt nhìn.
Nhưng biển Thời Gian hình thành từ mảnh nhỏ thời gian, bên trong chứa vô số khe thời gian.
Cho nên bất cứ sinh linh nào rơi vào biển Thời Gian đều sẽ bị những cái khe đó cắt thành mảnh nhỏ, sau đó chúng sẽ rơi xuống các đoạn lịch sử khác nhau! Chẳng qua, sức mạnh thời gian trước mặt là một con đường thời gian đầy đủ.
To8àn bộ ẩn ngọc chỉ bằng cái ngón cái, không dễ thấy cho lắm.
Nhưng thị lực của các thần trong khe núi đều là loại nào? C3ho dù một con muỗi nhỏ xíu cũng còn không thoát được...
Bọn họ thuộc cùng phe với Đông Phương gia, nên đương nhiên chấp nhận đề nghị này.
Đông Phương Thái Thanh, người đang nói đùa hả? Sao ngươi không nói thẳng là kêu tụi này đưa ẩn ngọc ra, hai tay dâng cho Thánh Hoàng nhà các người cho rồi!
Một đại viên mãn Kiếm tộc cười lạnh nói.
Như Kiểm tộc và gia tộc Huyền Nguyệt đều là những thế lực không thể khinh thường...
Nếu ấn ngọc này đưa vào các Thánh Đường thì sợ rằng sẽ chỉ gây ra tranh chấp lớn hơn mà thôi! Sắc mặt Đông Phương Thái Thanh lạnh đi, hỏi ngược lại:
Nếu vậy theo lời các ngươi, thìẩn ngọc này thuộc về ai?
Đương nhiên là ai cướp được, chính là của người đó!
Một đại viên mãn của gia tộc Huyền Nguyệt cười lạnh một tiếng, cơ thể lập tức biến mất tăm.
Phần lớn thần đều lộ vẻ bất đắc dĩ, ấn ngọc kia xa tận chân trời, gần ngay trước mắt, thế mà lại không thể lấy được, không khỏi khiến con người ta cảm thấy buồn bực.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.