Chương 1947: Thần điện
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1851 chữ
- 2022-02-10 09:46:52
Mục Ngưng giống như đa số các thiên tài trong nhà quyền quý khác.
Kể từ khi ra đời, gần như mỗi khoảng thời gian một né8n hương trong cuộc đời đều đã được sắp xếp ổn thỏa.
Nàng khắc khổ tu luyện chẳng kể ngày đêm, lại cực kỳ sùng bái tỷ t3ỷ của mình, rất ít khi chú ý tới những việc vặt vãnh bên người, một lòng chỉ muốn trở thành Mục Huyết Dung thứ hai của Mục gia9.
Nếu chọc giận con rắn kia, tộc chúng ta đều bị diệt.
Đại Tù trưởng của bốn bộ tộc khác đều phản đối.
Đại Tù trưởng của Khang tộc quay đầu lại liếc nhìn La Chinh.
Đây là chuyện bọn họ đã dự liệu từ trước.
Đợi sau khi La Chinh gật đầu với Đại Tù trưởng, Đại Tù trưởng của Khang tộc dẫn bốn Đại Từ trường còn lại sang một bên, lấy những kim đan trong tay ra.
Không lâu sau, mấy vị Đại Tù trưởng kia đã trở lại, nét mặt nhìn về phía La Chinh và Mục Ngưng đã thay đổi.
Những viên kim đan này quá quan trọng với bọn họ.
Con rắn kia cũng quá tàn bạo, vì sao nhất định phải lấy bé trai bé gái làm thức ăn?
Mục Ngưng cau mày nói.
La Chinh liếc nhìn Mục Ngưng một cái:
Từ khi nào mà tiểu thư của Mục gia lại đa sầu đa cảm như vậy?
Ngươi!
Mục Ngưng hung hăng trừng mắt nhìn La Chinh.
La Chinh bình tĩnh nhìn về phía hai mẹ con kia, thản nhiên nói:
Chuyện như vậy, cho dù là ở Thần Vực hay trong vũ trụ, hầu như ngày nào cũng diễn ra tới nghìn vạn lần.
Sao lại có hai tên người ngoài?
Đại Tù trưởng của bộ tộc Sào thị nhìn chằm chằm La Chinh và Mục Ngưng, nói.
Người ngoài đi vào thế giới này không chỉ có La Chinh và Mục Ngưng.
Ngoài thần đại viên mãn ra vẫn còn những vị thần khác.
Nước cạn khó nuôi giao long, đồng bằng khó giữ mãnh hổ.
Theo lý thuyết, trong thế giới như vậy tồn tại một hai con sâu lớn như thể cũng đã đạt đến giới hạn rồi.
Nhưng trong biển sâu này hình như phải có tới nghìn, chục nghìn con sâu Thiên Luân to lớn tụ tập, đương nhiên điều này khiến người ta cảm thấy khó hiểu.
Năm bộ tộc lớn của Ung tộc hiển tổng cộng mười bảy đứa trẻ.
Ban đầu, khi những đứa trẻ này cưỡi chim ưng thì cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, cũng rất vui vẻ.
Nhưng dần dần chúng đã chán xem phong cảnh nên bắt đầu ầm ĩ .
Xem ra đây là lần đầu tiểu thư Mục gia nhìn thấy nên đương nhiên có cảm giác mới mẻ.
Nghe nói như thế, trong lòng Mục Ngưng khẽ run lên, trong đôi mắt nhìn về phía La Chinh lộ ra vẻ phức tạp.
Tỷ tỷ nói hắn là người nhập cư trái phép, đến từ vũ trụ Đại Diễn.
Từ trong vũ trụ, bước từng bước leo đến Thần Vực, rốt cuộc trong đoạn đường này hắn đã trải qua những gì? Càng ngày càng tò mò về La Chinh, trong lòng nàng cũng có một cảm giác khác thường.
Bây giờ đã mệt mỏi, nên cả đám đều ngã trái ngã phải mà ngủ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ lộ vẻ bình yên.
Chúng không hề biết số phận bản thân sẽ phải đối mặt sắp tới! Mục Ngưng nhìn khuôn mặt ngây thơ của bé trai đang ngủ say trong lòng, trong mắt có vẻ không đành lòng, khẽ nói:
Không có cách cứu những đứa trẻ này sao?
Tới đâu hay tới đó.
La Chinh thản nhiên đáp lại.
Hẳn hoàn toàn không biết Vương và Thiên Luân này là loại thú hung dữ tới mức nào.
Mà ở xung quanh hồ nước này đã có không ít chim ưng hạ xuống, những bộ tộc khác của người Ưng tộc cũng đã đến.
Ung tộc được chia ra làm năm bộ tộc lớn Khang, Oa, Sào, Lang, Ngô.
Bộ tộc nơi La Chinh và Mục Ngưng đang đứng là bộ tộc Khang thị.
Những bộ tộc này rất cảnh giác với người ngoài.
Một số vị thần giống như Mục Ngưng vậy, chỉ cần trái ý là ra tay giết người ngay.
Đương nhiên, điều này khiến những người dân ở đây phải đứng lên phản kháng.
Mục Ngưng hiếm khi bình tĩnh để tìm hiểu những thứ tốt đẹp khác trên thế giới này.
Mấy ngày qua cũng coi như6 là một cơ hội nhỏ trong sinh mệnh của nàng.
Nàng cảm thấy thời gian của mình lập tức chậm lại, cũng có những cảm nhận5 hoàn toàn khác về việc xảy ra bên mình.
Đương nhiên chính vì vậy nên nàng chưa từng thấy mấy con sâu Thiên Luân này.
Mặc dù hiện tại La Chinh đã có hiểu biết không ít về thế giới này, nhưng hắn cũng hết sức tò mò về lai lịch của những con sâu này.
Những con sâu khổng lồ này, cho dù đặt chúng ở Thần Vực thì cũng là một loài thú dữ không thể khinh thường.
La Chinh nhảy từ trên lưng chim ưng xuống, ngẩng đầu nhìn về phía đàn tế này.
ở trung tâm đàn tế, một pho tượng rắn đen lớn khổng lồ được đặt trên bàn.
Bề ngoài con rắn đen lớn giống như đúc với con rắn nhỏ trên ẩn ngọc!
Là con rắn kia.
Mục Ngưng theo sát ở phía sau La Chinh nói.
Theo tiếng thì thầm du dương, tất cả chim ưng đều vỗ cánh bay lên không trung, cảnh tượng rất hùng vĩ...
Vào!
Một con chim ưng vương bay lên đầu đội ngũ chỉ trong nháy mắt.
Đầu của con chim ưng vương này nhỏ hơn những con chim ưng vương khác một chút, phần lông trên cổ lóe lên ánh sáng màu đỏ sẫm.
Chỉ là khi đối mặt với con chim ưng vương nhỏ này, La Chinh lại không nắm chắc phần thắng.
Nhưng con chim ưng vương này muốn làm hắn bị thương thì cũng rất khó, chứ nói gì tới chuyện lấy mạng của hắn.
Hơn một nghìn con chim ưng bay lượn trên bầu trời, thỉnh thoảng sẽ truyền đến tiếng ồn ào hoảng sợ của trẻ em.
Vương và Thiên Luân.
La Chinh gật đầu, người Ung tộc gọi con rắn này như vậy.
Các Tù trưởng và những người Ung tộc khác cũng nhảy xuống khỏi lưng chim ưng, sau đó bị những đứa bé kia xuống.
Những đứa bé này khóc sướt mướt đòi mẹ, náo loạn suốt dọc đường đi.
Nàng tiến lên lấy ra một cái gương nhỏ.
Cái gương này có thể biến ra đủ màu sắc, tức khắc hấp dẫn sự chú ý của bé trai.
Đến khi các con chim ưng bay lên một lần nữa,Mục Ngưng dứt khoát ôm bé trai vào lòng, cùng ngồi trên một con chim ưng với nàng.
Mấy canh giờ tiếp theo, bọn họ bay qua vùng núi, sông, hồ, La Chinh lại thấy biển sấu khổng lồ kia! Những con sâu to lớn kia vẫn lúc nhúc ở trong đó cả như trước, ngày lẫn đêm...
A! Sao nơi này có sâu lớn đến vậy?
Mặt Mục Ngưng đầy kinh ngạc nhìn xuống phía dưới.
Sau khi vào thế giới này, nàng trực tiếp xuất hiện ở lãnh địa của người Ung tộc, xem như may mắn hơn La Chinh.
Mà ở trung tâm tòa thành này có một đàn tế to lớn, phía sau đàn tế là một đại điện nguy nga.
Các Tù trưởng gọi đám chim ưng về.
Chúng sà xuống, thu cánh, dừng lại ở phía dưới tế đàn.
Sau khi lướt qua biển sâu chính là vùng khe núi giống như vết sẹo trên mặt đất.
Qua khe núi chính là vùng sa mạc rộng lớn kia.
Thể lực của chim ưng cũng có hạn, liên tục bay suốt hai ba canh giờ thì chắc chắn phải dừng lại nghỉ một lát.
Người Ung tộc thường xuyên đi trong sa mạc Mục Ưng, đương nhiên rất quen thuộc tuyến đường này.
Đi đi dừng dừng mất hai ngày hai đêm, cuối cùng mọi người đã thấy một tòa thành màu nâu vàng hiện ra trên sa mạc trơ trụi.
Xem ra nơi đó từng là một tòa thành, sau nhiều năm tháng, tòa thành này gần như đã sụp đổ, chỉ để lại bức tường trơ trụi quật cường sừng sững không ngã, bị bão cát dội rửa quanh năm suốt tháng.
Ngày thứ hai.
Những đứa trẻ bị chọn từ thành Ung được đưa lên lưng chim ưng.
Mấy trăm con chim ưng từ thành Ung bay lên trời.
Vẻ mặt những người đàn ông ở đây đều rất nặng nề.
Cứ cách một khoảng thời gian là lặp lại cảnh tượng sinh ly tử biệt như vậy một lần.
Trong quá trình nghỉ ngơi trên đường, Mục Ngưng thấy một bé trai trong đó cứ kêu khóc không thôi, liều mạng gọi mẹ.
Bộ tộc Sào thị bị hai vị thần tập kích, cuối cùng phải điều động mười một con chim ưng vương trong tộc mới tiêu diệt được hai vị thần kia! Như vậy đương nhiên bọn họ chẳng có ấn tượng tốt đẹp gì với những vị thần ngoại tộc bỗng nhiên xuất hiện này.
Bọn họ là bạn của chúng ta.
Đại Tù trưởng của bộ tộc Khang thị nói.
Bọn họ là kẻ địch.
Không cho phép bọn họ bước vào thần điện Thiên Luân.
Dẫn đầu là mười ba con chim ưng vương, La Chinh và Mục Ngưng ngồi trên hai con chim ưng vương khác nhau.
Dưới sự dẫn dắt của Đại Tù trưởng, bọn họ bay lượn về phía tây bắc được một đoạn thì tới một miệng núi hình tròn.
Đó là một ngọn núi lửa không hoạt động, miệng núi lửa đã im lìm suốt trăm nghìn năm qua, hình thành một cái hồ nước đẹp.
Khi lướt qua bên người La Chinh, mắt của con chim ưng kia chỉ thản nhiên liếc nhanh qua La Chinh, rồi bay đi!
Con ưng này thật lợi hại.
Mục Ngưng nhìn chằm chằm chim ưng vương nho nhỏ kia và nói.
La Chinh gật đầu.
Mặc dù những con chim ưng vương trưởng thành trong Ưng tộc này đã cho La Chinh uy hiếp không nhỏ, nhưng nếu đánh thật thì La Chinh cũng không quá sợ hãi.
Dẫn bọn họ tới thần điện Thiên Luân là có thể nhận được những viên kim đan thần kỳ này, cuộc giao dịch này chắc chắn rất có lời.
Các Đại Tù trưởng cũng không nói thêm gì nữa.
Sau đó các Đại Tù trưởng của Ưng tộc không ngừng gào to, tất cả mọi người đều trở lại trên lưng chim ưng.
Nếu con thú hung dữ trong ẩn ngọc này mạnh như con Thời Mi khi đó, đừng nói hắn không cứu được, cho dù là những đại viên mãn kia có đến đây thì cũng vô dụng.
Đúng lúc này, trên bầu trời truyền đến một tiếng chim hót líu lo
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.