• 8,615

Chương 2016: Đấu khẩu


Bên trong đại điện này, nhóm chân thần xếp hàng ngồi theo số thứ tự.

Kiếm tộc cũng chẳng hề hoan nghênh các thánh nhân của các gia tộc quyền q8uý khác hạ cổ tới Nhược Mộc vực.

Vì thế những người hộ tống đệ tử tinh anh của các gia tộc quyền quý tới đây đều là đại viên mãn.

Rốt cuộc đó là ý gì?

Làm một động tác giả lại có thể khiến Mục Huyết Dung giận tím mặt ư?
Bất kể chân thần cấp cao xuất thân từ quyền thể hay đám chân thần cấp cao xuất thân bình dân đều đang thì thầm nói chuyện.
Nhất là Nam Lang Hoa, hắn ta nghĩ La Chinh chỉ là một chân thần cấp thấp, trước mặt Mục Huyết Dung chỉ như một con sâu nhỏ mà thôi.
Chỉ cần làm một động tác giả mà lại khiến Mục Huyết Dung giận tím mặt? Những đệ tử của gia tộc quyền quý kia dù ít dù nhiều cũng từng nghe qua chuyện xảy ra ở cấm địa biển Thời Gian.
Mặc dù ăn mặc, trang điểm như vậy làm giảm đi một chút lão luyện và sát khí, nhưng bộ cung trang màu đỏ nhạt này cũng tăng thêm vài phần xinh đẹp động lòng người...
Nhưng nhóm chân thần cấp cao trong đại điện này, không ít thì nhiều cũng biết tính khí của Mục Huyết Dung rất nóng nảy, không dễ chọc, họ chỉ len lén liếc nhìn mấy lần rồi dời mắt sang chỗ khác.
Bọn họ không ngờ sau khi có ba người tiến vào cửa đại điện, Mục Huyết Dung lại dùng giọng điệu lạnh lẽo này làm khó dễ, không biết ai lại dám trêu chọc Mục gia, còn dám trêu chọc đại viên mãn của Mục gia nữa? Nam Lang Hoa quay đầu nhìn thấy Mục Huyết Dung chậm rãi bước xuống, lập tức trở nên hoảng sợ hơn.
Ta sẽ từ từ tra tấn người trước mặt nó, để nó hiểu cái gì gọi là hiện
thực.


Mục Ngưng? Nàng bị nhốt rồi ư?
La Chinh cau mày lại.
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần kia đang không ngừng vặn vẹo.
Từng đợt sát niệm mãnh liệt tập hợp lại trong nội tâm nàng ta, nhưng dưới sự ảnh hưởng của chân ý thiên niệm trong vùng đất không chiến tranh, sát niệm trong lòng nàng ta nhanh chóng tiêu tán.
Quá trình này khiến Mục Huyết Dung khá khó chịu.
Mục Huyết Dung vô cùng thất vọng về Mục Ngưng bởi chuyện xảy ra trong biển Thời Gian, nhất là sau khi nàng ta nhìn ra tâm sự của Mục Ngưng, nàng ta càng tức giận hơn.
Mục Huyết Dung hạ lệnh giam Mục Ngưng lại, cho tới giờ vẫn không cho phép Mục Ngang bước chân ra ngoài một bước.
Nhưng tính tình của Mục Ngưng lại quật cường y hệt tỷ tỷ mình, cho tới giờ nàng vẫn không chịu cúi đầu nhận thua.
Mục Huyết Dung hừ một tiếng, không thèm trả lời câu hỏi của La Chinh.
Nàng ta cũng không thể dùng chuyện này để kích thích La Chinh.
Dù sao dưới cái nhìn của nàng ta, việc xấu trong nhà không nên đem ra ngoài nói.
Nhưng đám người Đông Phương Thái Thanh, Đường Vãn, Phương Hận Thiểu thì hiểu hàm nghĩa của động tác này.
Trước đây, La Chinh từng nâng cằm của Mục Huyết Dung lên nói mấy câu, e rằng đó là nỗi nhục lớn nhất mà cả đời này Mục Huyết Dung phải chịu.
Cho dù, Mục Huyết Dung thua Vũ Thái Bạch nhiều lần trong sân đầu chúng thần, nàng ta cũng chưa từng tức giận như thế.
Nếu không xử trí kịp, e rằng Nam Lang gia bọn họ sẽ rước lấy họa diệt tộc, hắn ta chỉ đành ngoan ngoãn lui sang một bên.
Ánh mắt La Chinh nhìn thẳng về hướng Mục Huyết Dung, không nói gì, hắn chỉ giơ tay về phía mặt của Mục Huyết Dung làm một động tác năm giá trong không trung.
Động tác này khiến rất nhiều người cảm thấy không hiểu.
Nhưng chuyện xảy ra ở bên trong ngọc tỉ lại chưa từng được hé lộ ra ngoài.
Họ chỉ biết trong tay La Chinh năm giữ ngọc tỉ kia, hốt gọn đám đại viên mãn này, còn họ cũng không hề biết cụ thể trong ngọc tỉ đã xảy ra chuyện gì.
Một lúc lâu sau...
Lúc hắn ta tiến vào trong đại điện cũng không nhận ra Mục Huyết Dung, khi nghe những lời bàn luận khe khẽ của những người khác, Nam Lang Hoa mới biết cô gái này chính là Mục Huyết Dung đại danh đính đính.
Sắc mặt Nam Lang Hoa hết sức khó coi, hạ giọng hỏi:
Sao các người lại đắc tội với Mục gia?

Chuyện này không liên quan gì tới ngươi.
La Chinh lạnh nhạt nhắc nhở một câu.
Miệng Nam Lang Hoa giật giật, dù biết lúc này lùi bước rất mất mặt, nhưng hắn ta biết rõ hơn ai hết, rằng những người trên bậc thang kia hắn ta không đắc tội nổi.
Trong đám chân thần đại viên mãn của các nhà quyền thế, người duy nhất có tư cách đối kháng với hắn ta, cũng chỉ có Đông Phương Thái Thanh mà thôi.
Hiện tại, sau khi hoàn toàn nắm giữ linh sơn Bất Chu trong tay, thực lực của Vũ Thái Bạch lại tiền thêm một tầng, hoàn toàn kéo dài khoảng cách với chân thân đại viên mãn, đủ để đối kháng với thánh nhân,
Bại?
Vũ Thái Bạch chỉ nhàn nhạt hỏi ngược lại một câu:
Ngươi thua trong tay ta bao nhiêu lần, ta không nhớ rõ nữa rồi, người còn nhớ không?
Nghe thấy thế, ánh mắt Mục Huyết Dung lại trầm xuống, lập tức nàng ta nghĩ tới điều gì đó, cười lạnh:
Vậy ta chúc lần này ngươi có thể thành công.
Sau đó nàng ta liền bước lên bậc thang.
Mà trên bậc thang, đám chân thần cấp cao của gia tộc quyền quý trong liên minh Mục gia, Đông Phương gia, Đường gia, Phương gia nhao nhao quãng ánh mắt tràn ngập địch ý tới.
Ánh mắt của Mục Huyết Dung chậm rãi dời đến người Vũ Thái Bạch, lạnh giọng nói:
Ngươi tính toán cũng coi như không tệ.
Đáng tiếc lần này nhất định sẽ bại, không biết ngươi đã tính tới kết cục của mình chưa?
Sắc mặt Vũ Thái Bạch vẫn bình tĩnh như nước.
Thực lực của Vũ Thái Bạch từng dẫn đầu trong đám chân thần đại viên mãn.
Từn3g nhóm tụ tập trên đầu bậc thang của đại điện, đều là đệ tử con cháu nhà quyền thể, có khoảng hơn hai trăm chân thân cấp cao, trong đó cũng có một số9 đại viên mãn.
Dưới bậc thang có hơn trăm chân thần cấp cao nữa.
Tuy rằng đa số chân thần trong hơn một trăm vị chân thần cấp cao này6 đều đến từ gia tộc hàng đầu.
Ở trên bậc thang có không ít gương mặt quen thuộc.
Ví dụ như đám người Đông Phương Thái Thanh, Mục Huyết Dung và Hàm Thiên Tiểu Nam Lang Hoa để ý tới ánh mắt của La Chinh, hắn ta cho rằng La Chinh định chạy tới bậc thang, liền vội vàng nói:
Vị trí của chúng ta ở bên cạnh, phía trên là vị trí của đám quyền thế.
Hắn ta mới nói được một nửa, đột nhiên một giọng nói trong trẻo, thanh khiết nhưng lạnh lẽo vang lên.

Đúng là trùng hợp, trốn tránh đúng hai năm, có bản lĩnh thì trốn như rùa rụt đầu cả đời đi
Mục Huyết Dung là đại viên mãn nên không thể trực tiếp tham gia Đạo Tranh được, lần này đi từ đảo nổi qua đây, trên người nàng ta mặc một bộ cùng trang màu đỏ nhạt.
Trong gia tộc có không ít đại viên mãn, thậm chí còn có á thánh tọa trấn, đặt trong Thần vực cũng thuộc về bá c5hủ một phương nhưng trong mặt đám đệ tử quyền thế, bọn họ vẫn thuộc về đẳng cấp cấp.

Hai vị, lại gặp nhau rồi.
Nam Lang Hoa mỉm cười.
La Chinh chỉ khẽ gật đầu với hắn ta, còn ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bậc thang.
Sau khi được La Chinh thả ra khỏi thế giới trong ngọc tỷ, Mục Huyết Dung đã bị sa sút tinh thần một thời gian, rất lâu sau nàng ta mới có thể phấn chấn lại.

Ngươi.

Trong mạch máu trên chiếc cổ trắng như tuyết của Mục Huyết Dung, tiên huyết cấp tốc dồn tới.
Cảm xúc của Mục Huyết Dung mới ổn định lại.
Nàng ta ngẩng đầu lên, cười lạnh nói:
Sớm muộn gì cũng có một ngày, ngươi rơi vào tay ta.
Đến lúc đó ta sẽ phế ngươi, giam người và muội muội ngu xuẩn của ta với nhau.
La Yên đứng ở phía sau La Chinh vẫn một mực im lặng.

Nàng đã không còn là cô thiếu nữ ngây thơ, không biết gì của ngày nào nữa.

Ca ca của nàng suýt chút nữa là chết trong tay cô gái này.

Nàng cũng biết, lần Đạo Tranh này nhất định đối phương đã chuẩn bị đầy đủ...

Đợi đến khi Vũ Thái Bạch dẫn La Chinh và La Yên bước lên bậc thang, tìm chỗ thuộc về La gia ngồi xuống, La Yên bỗng nhiên ghé sát mặt lại, nhỏ giọng nói:
Ca, e rằng tại thời điểm Đạo Tranh, đám người này đều sẽ nhắm vào ca.
La Chinh gật gật đầu, cười nói:
Đương nhiên là thế rồi.
Hắn bị nhằm vào không phải chỉ mới lần một lần hai, có thể nói hắn đã quen lâu rồi.


Yên Nhi sẽ bảo vệ ca ca.
Vẻ mặt La Yên hết sức nghiêm túc nói:
Bây giờ Yến Nhi có thực lực rồi, đợi đến khi vào trong vùng đất tuyệt sát, ca ca cứ đi theo ta là được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.