Chương 2065: Ký ức
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1326 chữ
- 2022-02-11 03:33:46
Lại là một hóa thân của nỗi sợ hãi!
Hơi thở tỏa ra từ người phụ nữ này còn kinh khủng hơn cả gã ác ma kia!
Tiểu rồi...
Sắc mặt của các đệ tử Ki8ếm tộc đều hết sức u ám, ngay cả sắc mặt của Kiếm Ngao cũng trở nên xám xịt.
Bóng kiểm khổng lồ cũng từ từ dừng lại, như thể bọn họ không th3ể làm gì khác ngoại trừ ngồi chờ chết, Nhưng chuyện tiếp theo hoàn toàn nằm ngoài phạm vi hiểu biết của họ.
Không biết người phụ nữ tóc dài 9đã nói gì với La Chinh mà cơ thể của Đồ Ách đã biến thành vô số mảnh vụn chỉ trong nháy mắt...
Vô số máu thịt và xương cốt sụp xuống tựa như núi lở.
Máu tươi có tính ăn mòn bắn tung tóe ra tứ phía hệt như suối phun.
La Chinh ôm La Yên lùi nhanh về phía sau, tránh được trận mưa máu thịt này.
Sự thay đổi đột ngột khiển bọn họ 5nhất thời khó có thể chấp nhận được.
Một tên ác ma mạnh mẽ như vậy mà lại mỏng
manh như một tờ giấy trước mặt người phụ nữ này.
Huống chi, hình như hắn cũng không còn lựa chọn nào khác để cứu La Yên.
Sau đó La Chinh ngoan ngoãn đặt La Yên nằm trên mặt đất.
Người phụ nữ tóc dài đưa tay ấn lên trán La Yên, một tia sáng màu đỏ lan ra theo ngón tay thon dài của bà.
Dù có để Đồ Ách tẩu thoát cũng không phải vấn đề lớn lắm...
Người phụ nữ tóc dài từ từ đáp xuống rồi lướt tới trước mặt La Chinh, trong ánh mắt tràn đầy sự quan tâm.
Bà dịu dàng nói:
Đặt con bé xuống đi.
Mặc dù trong lòng La Chinh vẫn còn nghi ngờ ít nhiều, nhưng dù sao người phụ nữ này cũng đã giết chết Đồ Ách.
Trong vùng đất Đạo Tranh, tất cả hóa thân của nỗi sợ hãi đều sẽ biến mất sau khi Đạo Tranh kết thúc, kể cả bà cũng vậy, trốn đi đâu cũng vô dụng mà thôi.
Bà không quan tâm đến sự sống chết của những hóa thân cho nỗi sợ hãi này.
Sở dĩ bà ra tay giết Đồ Ách là do La Yên đã bị Oa Ảnh mê hoặc, chỉ đơn thuần là để trút giận mà thôi.
Những ký ức này sẽ không lưu lại trong bản thể của bà, nhưng hóa thân này đã kế thừa tất cả ký ức nên đương nhiên sẽ có tất cả cảm xúc và ý thức của bản thân.
Sao lại đã rất lâu.
Con và La Yên mới...
Nếu tính theo tốc độ dòng chảy thời gian của Thần vực thì từ khi La Chinh sinh ra đến nay mới chỉ được vài năm.
Tinh Lân ẩn nấp ở phía xa nhìn thấy cảnh này thì hàm răng không ngừng run lên cầm cập.
Người phụ nữ không rõ nguồn gốc này mạnh mẽ đến mức khiến cho người ta căm phẫn, điều duy nhất gã có thể làm là chạy trốn!
Đùng đoàng...
Tinh Lân hóa thành một tia chớp, trong nháy mắt đã lao vào trong làn sương mù.
Người phụ nữ tóc dài liếc mắt nhìn qua một cách dửng dưng song không hề đuổi theo.
Không...
Đồ Ách chỉ kịp thốt lên một chữ, vẻ hoảng sợ bất an hiện lên trên khuôn mặt to lớn.
Rầm rầm!
Sau khi thân hình giống như một ngọn núi lớn bị cắt ra, toàn bộ cơ thể gã ta bắt đầu sụp đổ.
Mà cho đến tận bây giờ, thậm chí hắn còn không biết cả họ và tên của mẹ mình! Người phụ nữ tóc dài chậm rãi đi về phía hắn...
Mái tóc đen nhánh như gấm tản ra hai bên, bao bọc lấy hắn.
Ta có thể ôm con không?
Người phụ nữ tóc dài cất tiếng hỏi.
Từ rất lâu trước đây, các con đã được đặt trong không gian đại diễn, nhưng cho các con đã sắp xếp để các con lớn lên trong diễn kỷ này.
Người phụ nữ tóc dài dịu dàng nói.
Trong không gian đại diễn, mười diễn kỹ đầu tiên đang tiến hành thử nghiệm.
Chẳng qua ở diễn kỷ này, hai hạt giống hy vọng là La Chinh và La Yên cuối cùng đã
nở
và bắt đầu phát triển mạnh mẽ.
Vù...
Một tia sáng tím hiện lên trên trán La Yên, muốn chống lại tia sáng màu đỏ do người phụ nữ tóc dài phỏng ra.
màu tím mà La Yên sở hữu nhỏ yếu hơn một chút.
Hơi thở vốn gấp gáp dần trở lại bình thường, giống như nàng đã chìm vào giấc ngủ say.
Có lẽ người phụ nữ tóc dài cảm thấy mình chưa làm đủ, ngón tay bắt pháp quyết phát ra ánh sáng vàng dịu dàng, hắn là đang vỗ về linh hồn của La Yên.
La Chinh nhìn người phụ nữ tóc dài rồi lại nhìn khuôn mặt của La Yên, trong lòng vừa thấy kỳ lạ vừa xúc động.
Hai người phụ nữ gần như giống hệt nhau, như thể chị em sinh đôi, nhưng hóa ra bà lại là mẹ ruột của mình...
Sau một hồi chữa trị, người phụ nữ tóc dài lại vuốt ve khuôn mặt của La Yên với ánh mắt đầy trìu mến.
Sau đó bà từ từ đứng dậy, thở phào nhẹ nhõm.
La Chinh vốn dĩ muốn từ chối, nhưng nhìn thấy vẻ mặt lưu luyến của người phụ nữ tóc dài thì hắn lại gật đầu một cách vô thức.
Sau đó người phụ nữ tóc dài bước tới ôm chầm lấy hắn rồi nghẹn ngào nói:
Ta đã đợi ngày này lâu lắm, lâu lắm rồi.
Ta tưởng rằng mình còn phải đợi...
Bà chỉ là hóa thân của nỗi sợ hãi mà thôi.
Đôi mắt đẹp của bà lại nhìn về phía La Chinh, vẻ mặt phức tạp của hắn biến thành các đường xoắn ốc không ngừng Xoay chuyển trong con người của bà.
Tâm trạng của La Chinh cũng rất phức tạp.
Mẹ là một từ xa lạ đối với hắn, và hắn cũng không ngờ rằng mình sẽ gặp mẹ trong hoàn cảnh thế này.
Sau một hồi dây dưa, ánh sáng màu tím nhanh chóng tháo chạy, còn ánh sáng màu đỏ thì chui vào trong đầu La Yên mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Um.
La Yên rên khẽ một tiếng, cơ thể đột nhiên run lên.
Đó là...
Kiếm Ngao trợn tròn mắt, c6ác đệ tử của Kiếm tộc cũng há hốc mồm.
Người phụ nữ tóc dài đã cắt Đồ Ách thành vô số mảnh vụn...
Đông Phương Quỷ cũng trợn tròn mắt.
Tuy nhiên, khát khao được sống tồn tại trong lòng đã thúc giục y trốn thoát khỏi nơi đây.
Còn người phụ nữ tóc dài thì lơ lửng trên không, để mặc cho cơn mưa máu thịt trút xuống, nhưng không hề có một giọt máu loãng nào rơi lên người bà.
Người phụ nữ tóc dài lắc đầu:
Hiện tại xem ra sự sắp xếp của cha các con chưa chắc đã đúng.
Là Chinh Nhi con may mắn đó.
Nếu như ta không trở thành hóa thân cho nỗi sợ hãi của con mà đến vùng đất của Đạo Tranh, hôm nay sợ là...
Nhìn bà giống như một người phụ nữ sát phạt quyết đoán.
Nhưng bà không thể chấp nhận chuyện La Chinh và La yên phải chịu nguy hiểm lớn như vậy, nghe thì có vẻ bà không hài lòng với sự sắp xếp của La Tiêu và Vũ Thái Bạch.
Ở bên La Chinh, bà như một người mẹ bình thường phải chịu mọi nỗi uất ức đang dốc bầu tâm sự.
Cho dù người phụ nữ này rất xa lạ đối với La Chính, nhưng nghe bà trò chuyện dịu dàng như vậy thì trong lòng hắn lại có một cảm giác rất thân thiết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.