Chương 2130: Vào đồng hoang
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1459 chữ
- 2022-02-11 03:39:16
Tông Dịch như chìm trong bể sầu.
Đương nhiên, sắc mặt của cô gái buộc tóc đuôi ngựa Nhị Tình và người đàn ông cường tráng Kế Minh cũng rất 8khó coi.
Vấn đề liên quan tới sự sống chết của bản thân, đâu ai muốn mang ra đùa? Song, việc đã tới nước này rồi, có hối hận cũng không cò3n tác dụng gì nữa, bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng thừa nhận kết quả này mà thôi.
Dù đội của chúng ta chỉ có ba người thì cũng chẳng phải vấn đề gì to tát.
Chúng ta chỉ cần cẩn thận hơn một chút là được.
Nhị Tình khuyên.
Kể Minh cũng cười ha ha:
Chỉ kéo theo một tên vô dụng thôi mà, có vấn đề gì đâu!
Dưới sự khuyên bảo của hai người, cuối cùng Tông Dịch cũng im lặng.
Sau khi chia đội xong, tất cả hoang thần tạm thời nghỉ ngơi ngay trong phòng khách.
Chờ thêm khoảng chừng nửa canh giờ nữa, họ chợt nghe thấy ở sâu trong phòng truyền tới tiếng động, có người lập tức hô lên:
Trừng Úy đại nhân tới rồi.
Chỉ lát sau, một người trẻ tuổi mặc áo trắng đi giữa một nhóm mấy cô gái xinh đẹp từ từ bước tới.
Ai ngờ Tông Dịch vẫn không cam tâm.
Ông ta đổi c9ách nghĩ, bèn quay sang nhìn La Chinh chằm chằm, vẻ mặt hung tợn:
Nhóc con, ta sẽ cho ngươi một cơ hội sống.
Ngươi cút khỏi đây ngay cho 6ông.
Nếu La Chinh rời đi sẽ có người khác bổ sung vào, còn bản thân La Chinh sẽ bị đưa vào danh sách đen, về sau không thể nhận được chuẩn Nhập l5ệnh của bộ tộc Xi Vưu, cũng không có cách nào vào đồng hoang Vạn Cổ nữa.
Không vội.
Càng vào sâu bên trong, số lượng hoang cốt sẽ càng nhiều.
La Chinh dằn lòng bay sát theo sau ba người kia.
Họ cứ bay tiếp thêm chừng tám dặm nữa, La Chinh nhờ thần niệm mà phát hiện ra dưới đất càng ngày càng có nhiều hoang cốt.
Trừng Úy dẫn đường ở phía trước, bay thẳng tới màn sáng trước mặt, sau đó lấy ra một cái dĩa tròn có hình dáng đặc biệt rồi nhẹ nhàng ném nó đi.
Khi dĩa tròn chạm vào màn sáng màu bạc liên tạo ra một lỗ hổng trên đó.
Xem ra các thế lực lớn trên thế giới này đều dùng cách này để bảo vệ lãnh thổ, cho nên kẻ ngoài không thể nào tùy ý tiến vào đồng hoang Vạn Cổ được...
Trừng Úy bước vào trong đầu tiên, những người khác cũng nổi đuôi nhau vào theo.
Đại đa số họ đều từng vào đây không dưới một lần, có một vài người kỳ cựu biết rõ chỗ nào an toàn nhất và nơi nào có nhiều hoang cốt nhất.
Trong suốt quá trình bàn bạc, Tống Dịch, Kế Minh và Nhị Tình chẳng thèm đoái hoài đến La Chinh.
Ba người họ cứ xì xầm to nhỏ, nghiên cứu tới lui, cuối cùng Tông Dịch lạnh nhạt lườm La Chinh một cái rồi nói:
Nhóc, mặc dù bọn ta chẳng muốn mang theo ngươi chút nào, nhưng đã tới đây rồi, ngươi cũng phải tinh khôn một chút! Ta dẫn người tới chỗ tốt!
Dù trong tay chúng ta có một miếng hoang cốt Xi Vưu thì cũng chẳng có cách nào hấp thu được sức mạnh hoang thần trong đó.
Không nói tới huyết thống Xi Vưu, chỉ cần cho ta một huyết thống bất kỳ cũng đã không tệ.
Ngươi mơ đi...
Huyết thống là thứ được định sẵn ngay từ khi sinh ra.
Một kẻ bình thường dù có lấy được hoang cốt có huyết thống cũng chẳng thể hấp thu được, tựa như La Chinh từng đào được hoang cốt Linh Sát Lang Thần nhưng lại chẳng làm được gì.
Sau khi Trừng Úy rời đi, nhóm hoang thần ở đây bắt đầu bàn bạc.
Người nọ thoạt trông không tới hai mươi tuổi, nhưng sức mạnh hoang thần trong cơ thể hắn ta lại vô cùng mạnh mẽ.
Không những thế, cơ thể hắn ta còn ngầm toát lên uy thế đặc biệt, để lại cho người ta ấn tượng sâu sắc.
Hắn ta nở nụ cười hiền hòa, bước chân dừng lại, hai mắt liếc nhìn một vòng quanh đây rồi cất tiếng:
Đã để các vị đợi lâu rồi, tiếp đến hãy theo Trừng Úy ta tiến về đồng hoang Vạn Cổ.
Đợi mọi người vào đông đủ, Trừng Úy đưa tay thu hồi dĩa tròn lại rồi tiếp tục dùng giọng điệu nhã nhặn lên tiếng:
Các vị có thể bắt đầu được rồi, ta đi trước một bước.
Thân là đệ tử của tộc Xi Vưu thì đều phải trưởng thành trong những bài học rèn luyện sinh tử.
Mảnh đồng hoang Vạn Cố này là chiến trường rèn luyện của bộ tộc Xi Vưu và bộ tộc Hiên Viên nên đương nhiên cũng trở thành một bãi tập tuyệt vời để rèn giũa bản thân.
Vì thế, La Chinh cũng khó mà phán đoán.
Trừng Úy dứt lời liền cất bước, dẫn đầu rời khỏi phòng khách.
Nhóm hoang thần trong phòng cũng theo sát phía sau.
Từng nhóm từng nhóm hoang thần rời đi, nhóm bốn người của La Chinh cũng bay về một hướng nào đó.
La Chinh vừa bay trên không vừa lặng lẽ phát tán thần niệm, xâm nhập vào mặt đất.
Ngay khoảnh khắc vừa tiến vào dưới mặt đất, ánh mắt hắn bỗng lóe lên.
Bây giờ hắn mới hiểu được vì sao những người này lại bất chấp hiểm nguy và mạng sống để tiến vào trong mảnh đồng hoang Vạn Cồ này.
Thảo nào đồng hoang Vạn Cổ của bộ lạc Tấn Thiết lại bị ruồng bỏ, bởi so với nơi này thì nó quả thật quá cằn cỗi.
La Chinh chợt nhen nhóm ý định muốn hành động một mình, dù chỉ đi men theo vùng biên của cánh đồng hoang này tìm cá lọt lưới thì hắn vẫn sẽ thu hoạch được không ít.
Ánh mắt của Nhị Tình và Kế Minh cũng nhìn chằm chằm vào La Chinh.
Đương nhiên bọn họ cũng hy vọng hắn sẽ biết khó mà quay đầu.
Thấy Tông Dịch cứ năm lần bảy lượt tìm cách gạt mình đi, La Chinh vẫn cứ duy trì vẻ điềm nhiên hững hờ:
Dựa vào đâu mà ông bắt ta rời khỏi đây?
Ngươi còn không rời đi thì đừng trách ta không nương tay.
Trên mặt Tông Dịch lộ vẻ hung ác:
Vả lại, mảnh đồng hoang Vạn Cổ này vô cùng hung hiếm, ngươi nhất định sẽ chết ở trong đó.
Ông nói nhảm quá.
La Chinh thản nhiên đốp lại.
Lúc trước, người đàn ông mặt sẹo này cứ mở mồm ra là bảo hắn nhảm nhí rồi phí lời.
Bây giờ thời thể lật ngược, ông ta bị câu nói của La Chinh làm nghẹn lời, không còn cách nào khác chỉ đành trừng mắt nhìn hắn.
Ôi thôi, Tông Dịch, bỏ đi.
mới thấy mấy bộ xương xuất hiện rải rác trước mặt.
Chắc đã cách đồng hoang Vạn Cổ rất gần rồi.
La Chinh thầm nghĩ.
Hắn hướng ánh mắt về phía xa, nhìn thấy trên mảnh đất lớn phía trước có một màn sáng màu bạc hình vòng cung kéo dài tới mấy vạn dặm, chạy hun hút mãi tới cuối tầm mắt, đủ để bao bọc toàn bộ đồng hoang Vạn Cổ vào trong.
Vù vù vù vù...
Trừng Úy bay lên không trung, tất cả những hoang thần phía sau cũng lũ lượt bay theo.
Cứ điểm của bộ tộc Xi Vưu nằm cách đồng hoang Vạn Cổ một khoảng khá xa, mọi người bay hết gần nửa canh giờ nữa
Vừa dứt lời, Trừng Úy liền hóa thành một luồng sáng và biến mất trước mắt nhóm hoang thần.
Ôi...
đệ tử của tộc Xi Vưu đúng là khí thế phi phàm.
Đó là người ta tốt số, vừa ra đời đã có huyết thống Xi Vưu rồi.
Hy vọng mọi người đừng lãng phí cơ hội lần này, dốc sức thu gom hoang cốt.
Ban nãy họ nói sẽ có người của bộ tộc Xi Vưu dẫn bọn ta tiến vào đồng hoang Vạn Cổ.
Người tên Trừng Úy này là người thuộc tộc Xi Vưu sao?
La Chinh nghĩ.
Mẫu thân bảo hắn cũng có huyết thống Xi Vưu, mà huyết thống là di truyền nên dùng mắt thường không thể nào phân biệt được.
Thấy mình bỏ lỡ nhiều hoang cốt đến thế, trong lòng hắn ngứa ngáy khó nhịn.
Chính là chỗ này!
Vào!
Tông Dịch đang bay thì chợt ngừng lại rồi hạ xuống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.