• 8,615

Chương 2138: Thắng lợi trở về



Cảm ơn.
Vẻ mặt Trừng Úy đầy chân thành, chắp tay nói với La Chinh:
Trừng Úy ta nhất định ghi khắc ơn cứu mạng lần này.
La Chinh ch8ỉ cười nhẹ một cái:
Nếu ta không ra tay, bọn họ giết ngươi xong sẽ đuổi giết ta.

Cứu ngươi cũng là cứu chính mình, không cần3 quá để bụng.

Trừng Úy lắc đầu:
Cái này đâu có giống, nếu không có ngươi, ta căn bản không cách nào giết chết bọn họ.

Vù v9ù vù...
Lúc này Nhị Tình, Tống Dịch và Kể Minh cũng khôi phục lại hình thái vốn có, đi thẳng tới bên này.

Đào hoang cốt...
Trừng Úy mỉm cười:
Ta có thể tặng ngươi một triệu miếng hoang cốt!
Đối với Trừng Úy, một triệu miếng hoang cốt cũng không phải một số lượng nhỏ, nhưng cũng không đến mức không bỏ ra được.
Nhân vật như hắn ta ghét nhất là nợ ân tình, nếu La Chinh bằng lòng nhận lấy một triệu hoang cốt này thì tốt xấu gì cũng có thể đáp trả ơn cứu mạng.

Một triệu miếng hoang cốt.
Lông mày La Chinh đột nhiên nhưởng lên.
Tộc Hiên Viên đã có ra tay trên diện rộng, trở nên vô cùng nguy hiểm.
Ngươi có rời đi cùng ra không?
Trừng Ủy nhìn chăm chăm La Chinh, hỏi.
Hắn ta không muốn bỏ lỡ một người như vậy.
Trong bốn người chỉ có một mình Tông Dịch rầu rĩ không vui.
La Chinh, Nhị Tình và Kế Minh thì bắt đầu đào bới hoang cốt với khí thế ngất trời.
Chuẩn Nhập lệnh do tộc Xi Vưu ban hành có thời hạn, tấm Chuẩn Nhập lệnh của bọn họ có thời hạn mười tám ngày.

Trừng Úy đại nhân6, ngài không sao chứ! Trừng Úy đại nhân bị ba người của tộc Hiên Viên truy sát, vậy mà có thể lấy
một địch ba, sợ rằng trong 5lớp trẻ tộc Hiên Viên không ai có thể địch nổi...
Khắp mặt Tông Dịch đều là vẻ nịnh nọt.
Trong mắt Tông Dịch, Trừng Úy chính là quý nhân trên cao không thể nào với tới.
Nhị Tình, Kế Minh mừng rỡ ra mặt, La Chinh cũng khẽ mỉm cười.
Tông Dịch đứng một bên lại có sắc mặt cực kỳ khó coi.
Ba người mà Trừng Úy nói là La Chinh, Nhị Tình và Kế Minh, hoàn toàn không có ông ta.
Trừng Úy cũng không bắt buộc những người này nhất định phải cứu mình, dù sao người ta cầm Chuẩn Nhập lệnh đi thu gom hoang cốt, không có nghĩa vụ phải cứu người trong tộc Xi Vưu.
Nhưng cái tên này đã chẳng làm gì bây giờ còn chạy tới bắt quàng làm họ thì quá là đáng ghét.
Trừng Úy không thèm để ý đến Tông Dịch, thân là con em nòng cốt của Tộc Xi Vưu, đương nhiên hắn ta biết rõ bí mật trong cốt tháp.
Bây giờ bọn họ có một lần cùng chung hoạn nạn, đương nhiên ông ta phải nắm lấy cơ hội làm thân với quý nhân này, thậm chí ngày sau còn có cơ hội tiến vào cốt tháp, gia nhập tộc Xi Vưu! Nhị Tình và Kế Minh nghe được lời nịnh nọt lộ liễu như vậy thì lông mày nhíu chặt lại.
Chỉ cần không phải người mù thì đều có thể nhìn ra được mấu chốt của trận chiến này chính là La Chinh.
Nếu không nhờ hắn thi triển công kích linh hồn quá mạnh mẽ thì bây giờ đừng nói Trừng Úy mà tất cả bọn họ đều đã biến thành xác chết rồi.
Hắn ta phải trở về trong tộc bẩm báo chuyện này cho các trưởng bối, sau đó có muốn tìm La Chinh cũng không khó.
Trước lúc rời đi, Trừng Úy thu hết mọi thứ trên thân ba người tộc Hiên Viên, chọn lựa ra vài vật chia cho La Chinh, cuối cùng nghe Nhị Tình và Kế Minh báo danh rồi nói:
Lần này lượng hoàng cốt mà ba người các ngươi đào được không cần phải chia lại cho tộc Xi Vưu, ta giúp các ngươi nói vài lời là được.
Hoang cốt được đào lên từ cánh đồng hoang Vạn Cổ này phải chia cho tộc Xi Vưu một nửa.
Trước đây từng có vài người không cam lòng phân chia, sau đó tộc Xi Vưu thắng tay phải cường giả ra đánh chết nên hiện tại không ai dám làm trái quy tắc này nữa.
Tuy trong thế giới này tồn tại rất nhiều hoang thần, nhưng ba năm sau, dưới sự chọn lọc của ánh sáng phán xét, những người này đều sẽ chết sạch.
Đáng tiếc, đại đa số người không hề hay biết tử thần đang sắp sửa tới gần.

Không thể ở trong cánh đồng hoang Vạn Cổ này nữa.
Số lượng hoàng cốt như vậy quả thực đã khiến hắn động lòng, nhưng hắn vẫn từ chối.
Thứ nhất là La Chinh cảm thấy cứ nhận thể thì quá ngại, thứ hai là dựa vào hiệu suất đào bới của hắn, gom góp được một triệu miểng hoang cốt trên cánh đồng Vạn Cổ này cũng chẳng phải chuyện gì khó khăn.
Quan trọng hơn cả là La Chinh cần hoang cất huyết thống.
Tuy Trừng Úy đã giết chết hai hoang thần tộc Hiên Viên, nhưng cũng phải nhờ có năng lực linh hồn của La Chinh áp chế mới thực hiện được.
Nói cách khác, nếu không có Trừng Úy, rất có thể La Chinh sẽ dựa vào thực lực của bản thân để chém chết những hoang thân này!
Có một cường giả như vậy đi theo bên cạnh cùng đào hoang cốt là gần như có thể tung hoành ngang dọc trên cánh đông Vạn Cô này, nàng ta không tin tộc Hiên Viên sẽ vì bọn họ mà phải người lợi hại hơn tới đây.
Trừng Úy hơi đâu mà quan tâm suy nghĩ của Tông Dịch như thế nào? Sau khi nói lời từ biệt với La Chinh, thân hình hắn ta lao vút lên, bay ra ngoài đồng hoang Vạn Cổ...

Các ngươi còn ở đây đào hoang cốt sao?
La Chinh nhìn chằm chằm Nhị Tình, hỏi.
Thực ra, trải qua trận chiến này, Nhị Tình cũng hơi khiếp sợ.
Hắn ta nhất định phải tiến cử người này, bởi La Chinh hoàn toàn đủ tư cách gia nhập cột tháp.
Không ngờ La Chinh lại lắc đầu:
Ta còn muốn đào hoang cốt, ngày sau ta có thể sẽ đi tìm ngươi.
La Chinh cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội tiến vào tộc Xi Vưu, nhưng hắn vất vả lãm mới vào được cánh đồng hoang Vạn Cổ này, đến giờ mới chỉ đào được hai miếng hoang cất huyết thống.
Thế mà bây giờ bảo hắn phải rời đi, hắn cũng không tình nguyện cho lắm.
Nàng ta vốn có dự định bỏ cuộc giữa chừng nhưng lại nghe Trừng Ủy ngỏ ý lần này không cần phân chia cho tộc Xi Vưu, nên đương nhiên nàng ta phải nắm thật chắc cơ hội này.
Dù sao bây giờ đào được một miếng hoang cốt cũng bằng với hai miếng trước đây! Quan trọng nhất là thực lực mà La Chinh thể hiện ra làm Nhị Tình có cảm giác an toàn.
Nàng ta đã nhìn thấy rõ ràng La Chinh hoàn toàn dựa vào năng lực của mình mà chém chết Lâu Cát...
La Chinh từ chối khiến Trừng Úy hơi thất vọng.
Nhưng suy nghĩ lại, sức mạnh chủ yếu của người này đến từ linh hồn của bản thân, chỉ cần không bị hoang thần hùng mạnh đồng loạt tấn công thì sẽ không gặp nguy hiểm gì quá lớn.
Dù sao người này cũng cầm Chuẩn Nhập lệnh của tộc Xi Vưu.
Nhưng Tông Dịch này vì nịnh bợ Trừng Úy mà há mồm nói bậy.
Trừng Úy thờ ơ liếc nhìn Tông Dịch một cái, trong mắt hắn ta thì những hoang thần này chỉ là một đám đẳng cấp thấp, Tông Dịch này lại càng giống như một tên hề nhảy nhót.
Ban nãy hắn ta nhìn thấy Nhị Tình và Kế Minh còn ra sức đánh trả, nhưng tên Tông Dịch này lại đứng xa xa, rõ ràng không có ý định ra tay.
Ngày đầu tiên La Chinh thu hoạch được khoảng hơn mười nghìn miếng hoang cốt, cũng đào được hai miếng hoang cốt chứa huyết thống Xi Vưu, mấy ngày kế tiếp vận may của La Chinh vẫn cứ kéo dài.

Mặc dù ngày thứ hai không đào được hoang cất huyết thống, nhưng hắn đào được một khối hoang cốt cao hơn hai mươi mét! Điều này khiến cho Nhị Tình hâm mộ không thôi.

Ngày thứ ba, La Chinh đào được ba miếng hoang cất huyết thống, nhưng trong đó lại chẳng có cái nào chứa huyết thông Xi Vưu...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.