Chương 2164: Thành phi liêm
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1186 chữ
- 2022-02-11 03:44:34
Sau khi xác định lại lịch của hắn, mọi người đều biết hắn là cháu ngoại của đại tù trưởng nên cảm giác ngăn cách sẽ không biến mất chỉ vì đôi bên 8có huyết thống tương đồng.
Còn Mão Tuyết thì ngây thơ hồn nhiên nên chẳng hề kính sợ hắn.
Nàng nhăn nhăn chiếc mũi xinh xắn, sau 3đó hỏi Trừng Úy với vẻ quái lạ:
Đúng đó, tại sao phải chú ý chứ?
Cũng đúng...
Trừng Úy gõ gõ trán bằng ngón cái, cười đáp.
Khi thấy cảnh đó, La Chinh cảm thấy mình cần tái định nghĩa về cấp bậc của sinh mệnh.
Một bộ phận người được sinh ra trên thế giới này cũng chỉ là người thường, cho dù tu thành hoang thần thì cũng không mạnh bằng chân thần trên Thần vực.
Chỉ các thánh nhân mạnh mẽ ở Thần vực mới có sức để kháng với khí hỗn độn, thế nhưng những người vừa không phải là cường giả Bỉ Ngạn cảnh vừa không phải là sinh linh vượt bậc trên thế giới này lại chẳng hề đặt nó vào mắt.
Cuối cùng cũng đã đến lúc chấm dứt.
Bọn Trừng Ủy, Thượng Long và Bích Thanh đều tỏ ra thận trọng vì trận chiến này quá sức quan trọng với bọn họ, còn La Chinh lại trông khá thoải mái.
Mục đích của hắn là rời khỏi thế giới này, nếu có thể mang những người bị lưu đày đi để giúp đỡ mình thì càng tốt.
Thượng Lon9g và Bích Thanh ở một bên khác thấy dáng vẻ khiêm tốn của La Chinh bèn đến gần.
Mấy người trẻ tuổi bắt chuyện một lát là đã quen nhau rồi6.
Nếu xếp hạng sức mạnh của năm người, không tính La Chinh thì Mão Tuyết chắc chắn là người đứng đầu, Trừng Ủy và Thượng Long mạnh tương 5đương nhau còn Bích Thanh thì hơi yếu hơn một chút.
Chẳng qua vật thể khổng lồ ấy vẫn nhỏ như hạt bụi so với cốt tháp rộng bằng một Thần vực, cũng vì vậy nên không ai phát hiện ra nó.
9527 có thể quan sát tòa thành bên dưới, bao gồm cả mọi cử động của La Chinh thông qua nhãn cầu này.
Chiếc thuyền xương vòng qua cốt tháp và tiến thẳng đến một bên khác, cuối cùng hạ xuống giữa một tòa thành không lâu sau đó.
Thuyền xương phát ra tiếng ầm vang khi chạm đất.
Các trưởng lão tộc Xi Vưu như Tử Ngọc đi xuống thuyền xương trước, bọn La Chinh thì theo sát sau lưng.
Hai, ba chục hoang thần ở cách đó không xa vội vàng chạy đến và cúi đầu thật thấp trước Tử Ngọc:
Tham kiến đại trưởng lão!
Các hoang thần này đều nằm trong môn phái lệ thuộc tộc Xi Vưu, lần này tộc Xi Vưu đích thân đến nên bọn họ đâu dám tiếp đón sơ suất.
Tử Ngọc nhìn lướt qua bọn họ rồi hỏi:
Người tộc Hiên Viên đến chưa?
Đến rồi ạ, bọn họ đang chờ trong thành.
Người đi đầu cung kính đáp lời.
Dẫn bọn ta đi.
Tử Ngọc hờ hững nói,
Vâng!
Đối với hắn thì cốt tháp này không quan trọng, tin chắc bên phía những người bị lưu đày kia cũng nghĩ thế.
Xem như một chuyến rèn luyện đi.
La Chinh thầm nhủ.
Ngay khi thuyền xương đến gần, phía trên cốt tháp Thiên Nam mọc ra một hạt đậu nho nhỏ.
Tuy nhiên, do 9527 chỉ có thể theo dõi trong phạm vi cốt tháp nên đã mất dấu hắn sau khi hắn rời khỏi cốt tháp Xi Linh, mãi đến lúc này mới lần ra hắn.
La Chinh muốn đến tòa thành đó, quá xa, quá xa rồi...
Mình cần mắt lớn hơn nữa mới nhìn rõ hơn được.
Ục Ục Ục...
Con mắt to cỡ nắm tay ấy lớn thật mau, không lâu sau đã rộng nghìn mét.
Nó khẽ xoay vòng rồi nhanh chóng hóa thành một con mắt to.
Thấy La Chinh rồi, thấy La Chinh rồi!
9527 theo dõi La Chinh trên thuyền xương từ khoảng cách xa thông qua con mắt ấy.
Từ sau khi rót huyết thống vào, não chủ đã ra lệnh cho 9527 chú ý kỹ từng hành vi cử chỉ của La Chinh.
Trong lúc hắn suy tư, thuyền xương đã chạy qua đám mây.
Một cốt tháp sừng sững đập vào mắt mọi người.
Đã đến cốt tháp Thiên Nam rồi.
Đôi mắt như trăng khuyết của Mão Tuyết chớp chớp:
Lần này ta nhất định sẽ giành nó về cho tộc Xi Vưu!
Mấy năm qua, tộc Xi Vưu và tộc Hiên Viên không ngừng tranh chấp nhau quanh cốt tháp này, thậm chí từng quyết sống mài mấy lần vì nó, cuối cùng hai tộc chịu thiệt hại quá lớn nên mới phải ngừng tay và tạm gác tranh chấp về cốt thép lại.
Người đi đầu cúi mình đáp, sau đó lập tức dẫn người của mình mở đường cho tộc Xi Vưu đi theo.
Vô số người trong thành Phi Liêm chú ý đến nhóm người bay vút qua bầu trời, bọn họ đều biết hôm nay sẽ có chuyện lớn xảy ra tại nơi đây.
Giữa thành Phi Liêm có một mảnh đất hoang rộng được tạo thành bởi vô số xương vụn và bùn đất, rất là bằng phẳng.
Dẫu sao Bích Thanh chỉ được đưa vào đại diện chiến đấu cho bộ tộc Xi Vưu thay thế Vệ Hạ thôi.
Thuyền xương to lớn bay thật nhanh trên không trung, lướt qua những đám mây nâu rải rác được hình thành bởi khí hỗn độn trên bầu trời.
Thuyền xương không ngăn cản khi hỗn độn mà mặc cho nó tràn vào, các hoang thần cũng không có phản ứng với nó, thậm chí Mão Tuyết còn hít sâu một hơi để cảm nhận đám mây trong lành.
Tòa thành này là thành Phi Liêm, một nơi trung lập.
Chẳng qua bên trong thành Phi Liêm trung lập này có chứa thế lực nằm vùng của tông môn dưới trướng tộc Xi Vưu và tộc Hiên Viên, hơn nữa đôi bên vẫn luôn tranh đấu gay gắt với nhau.
Rầm...
.
Người tộc Hiên Viên đã đứng trên mảnh đất hoang ấy.
Đừng nói là đám người tộc Xi Vưu sợ hãi nên không dám đến nhé?
Một tên vạm vỡ trong tộc Hiên Viên nói với giọng ồm ồm.
Vậy thì hay, ta đỡ phải ra tay.
Một thanh niên có gương mặt tuấn tú ở bên cạnh nói với vẻ thản nhiên.
Thanh niên đó chính là Tiên Trạch đã hạ chiến thư tại cốt tháp Xi Linh cách đây không lâu.
Chỉ mới ba tháng mà khí thể quanh hắn ta đã thay đổi, xem ra bộ tộc Hiên Viên đã dốc hết tài nguyên cho hắn ta trong khoảng thời gian này.
Không thể nào, nếu tộc Xi Vưu không dám ra mặt thì chẳng khác nào bỏ cốt tháp Thiên Nam, người cảm thấy điều này có khả năng xảy ra à?
Cô gái áo lam bên cạnh Tiên Trạch cười hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.