• 8,647

Chương 2187: Đến nơi


Ông lão già nua lặng lẽ dẫn La Chinh biến mất trong cốt tháp Xi Linh.

Bộ tộc Trưởng Giám Ngục vẫn luôn tuần tra thế giới này một8 cách thần bí, ngay cả những người bị lưu đày cũng không hiểu gì nhiều về bọn họ.
Ông lão già nua dẫn La Chinh ra khỏi lối đi không gian, cả hai đã vượt qua đoạn đường dài ba chục tỉ dặm trong thời gian ngắn.
La Thinh thoáng nhìn cốt tháp Man Thủy ở đằng xa, vẻ mặt kỳ quái:
Hình như chỗ này còn cách cốt tháp Man Thủy một khoảng rất xa...
Theo thị giác thì cốt tháp Man Thủy đã gần ngay trước mắt, nhưng nếu bay đến đó thì e rằng sẽ phải tiêu tốn không ít thời gian.
Ngay lúc La Chinh đang suy nghĩ, một đám điểm trắng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Các hoang thần mặc áp giáp trắng đang bay đến.
Đây là lần La Chinh cách Thần vực gần nhất sau khi rơi xuống thế giới này.
Thần vực to lớn trôi lơ lửng trên không trung và tỏa ra ánh sáng êm dịu như một khối đá quý có kết cấu đồng nhất vậy.
Cốt tháp cao khoảng bảy, tám trăm tỉ dặm, có lẽ khoảng cách giữa cốt tháp và Thần vực là hơn nghìn tỷ dặm, cộng thêm bằng ánh sáng quẩn một vòng quanh Thần vực nên ắt hẳn nó phải dài khoảng hai, ba nghìn tỉ dặm.
Cũng không biết bộ tộc Nữ Oa làm cách nào mà tạo ra bằng ánh sáng dài đến thế.
Chẳng qua, phần giữa
đá quý
lại bị trói buộc bởi một miếng bằng ánh sáng màu đỏ! Dải bằng ánh sáng ấy bắn ra từ đỉnh cốt tháp Man Thủy, La Chinh để ý thấy còn một bộ phận bằng giấu trong cốt tháp.
Hắn mơ hồ nhìn thấy sợi thừng này phát ra ánh sáng đỏ tươi thông qua cái khe to lớn giữa cốt tháp.
Chỉ chốc lát sau, hào quang hình xoắn ốc như cầu vồng chậm rãi xuất hiện trước mặt ông lão già nua, một bóng người cũng xuất hiện trong cầu vồng hình tròn ấy.
Bởi vì ánh sáng như cầu vồng ấy cản tầm mắt nên bọn họ chỉ có thể thấy bóng người hơi nghiêng, nhưng cũng có thể nhìn ra những đường cong lả lướt.
Dường như nàng ta đã chú ý đến La Chinh ở sau lưng lão Kim nên mới thêm một câu đùa vào sau cùng.
Những người bị lưu đày có tư cách ở trong ngục giam này đều không phải là hạng vô danh trên thế giới mẹ nên hiển nhiên rất là bất đắc dĩ khi phải rơi vào tình cảnh này.
Thân là chủng tộc mạnh nhất thế giới này, dĩ nhiên bộ tộc Nữ Oa sẽ chiếm lấy tòa cốt tháp đó.
Bên d5ưới cốt tháp Man Thủy có những mảnh đồng hoang Vạn Cổ rộng lớn, chẳng qua người bình thường không thể vào nơi đó, chỉ có đệ tử của chín tông môn lớn thuộc tộc Nữ Oa mới có tư cách nhận Chuẩn Nhập lệnh vào đó thôi.
Hóa ra ông ta họ Kim, La Chinh thầm nghĩ.

Thế giới này cứ ngày qua ngày, năm qua năm, còn có gì quan trọng ngoài đồng xương có hình thù kỳ quái nữa chứ? Đừng nói là người nhận được một tên nhóc có thiên phú không tồi nên định kết thông gia với bộ tộc Nữ Oa bọn ta nhé?
Giọng nói ngọt ngào và êm dịu ấy lại có vẻ hơi chán chường.
Không ai muốn gây sự với tộc Nữ Oa đứng đầu thế giới, do vậy đừng nói là gia nhập tộc Nữ Oa, ngay cả việc gia nhập tông môn dưới trướng bộ tộc cũng khó như lên trời.
Cũng vì vậy nên tộc Nữ Oa toàn thu thập những thiên tài xuất sắc đến mức tuyệt vời trên khắp thế giới!
Xoet...
Những làn sóng gợn khuếch tán trong hư không.
Trên cây xương sườn9 này có một cái khe dài mấy chục tỷ dặm.
Càng vào trong cốt tháp Man Thủy, cái khe ấy càng rộng ra nên nơi đó là tòa cốt tháp t6hích hợp để ở nhất.
Ông lão già nua cười khổ:
Không còn cách nào khác, tộc Nữ Oa nhiều quy tắc, không cho phép người ngoài tùy tiện vào đó!
Tộc Nữ Oa cấm người bị lưu đày khác xuyên vào hư không để đến cốt tháp một cách tùy ý.
Chỉ mình tộc Nữ Oa có thể làm người bị lưu đày phải tuân theo những quy tắc phức tạp ấy.
hoang thần vừa lên tiếng trở nên cung kính hẳn:
Thành Phi Tượng ta dưới quyền của bộ tộc Nữ Oa, xin hỏi vì sao các ngươi lại ghé thăm, ta có thể truyền lại cho!
Các hoang thần này chỉ có thể truyền lời đến thành trì gần nhất, sau đó thành trì lại truyền tin đến cho tông môn, cuối cùng tông môn mới truyền về bộ tộc Nữ Oa.
Ngoài ra, trong bộ tộc cũng truyền tin theo tầng bậc nên sẽ tốn không ít thời gian.

Không biết Kim lão quỷ đã không rời khỏi cốt tháp dù chỉ một bước suốt bao năm qua lại đích thân tìm đến đây vì chuyện gì vậy?
Giọng nói mềm nhẹ bay ra từ trong cầu vồng ngọt ngào như thể rót mật vào tai, dường như đến linh hồn của người nghe cũng bị hòa tan.

Chuyện quan trọng, rất rất quan trọng.
Ông lão già nua thản nhiên trả lời.
Ngay lập tức, ông lão già nua chắp tay sau lưng, mắt ngắm nhìn cốt tháp Man Thủy rồi khẽ mấp máy môi.
Các hoang thần không biết ông ta muốn tìm ai, cũng không dám bỏ đi nên đành phải ở lại đây canh giữ.
Đợi đến khi các hoang thần ấy tiếp cận, La Chinh mới chú ý đến áo giáp trên người bọn họ đều được chế tạo bằng xương cốt.
Thế giới này quá hoang vu, một số vật dụng thiết yếu đều được chế tạo ra bằng số xương không bao giờ cạn kiệt.
La Chinh gật đầu, bay về phía trước theo ông lão già nua.
La Chinh có thể nhìn thấy Thần vực trên không trung khi ngước đầu nhìn từ đây.
Hiện tại, mọi điều về việc rời khỏi ngục giam3 này đều phải cẩn thận từng li từng tí.
Cốt tháp Man Thủy là xương sườn thứ tư của cổ thần Hỗn Độn.

Đứng lại!
Người dẫn đầu nhóm hoang thần ấy huơ một thanh mau xương trong tay, hét lớn với ông lão già nua và La Chinh.
Giọng điệu của người đó rất là nghiêm khắc, chẳng qua sắc mặt của người đó lại trở nên cung kính hơn sau khi chú ý đến ông lão già nua.
Cho dù cường giả như ông lão già nua chỉ im lặng đứng yên tại chỗ nhưng vẫn tạo cho người ta cảm giác nặng nề và thăng trầm không cách nào vượt qua.
Cảm giác ấy phát ra từ tu vi nên đến người mù cũng biết ông ta không phải là kẻ tầm thường.

Có lẽ dạng ngày qua ngày này sẽ một đi không trở lại chăng?
Lão Kim mỉm cười.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.