Chương 2190: Những người bị lưu đày khẩn trương
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1411 chữ
- 2022-02-11 03:44:34
Theo suy nghĩ của Tiểu Vân, La Chinh sẽ tiến vào một thế lực lớn nào đó và củng cố địa vị của mình trước, tiếp theo sẽ đón tỷ muộ8i bọn họ vào cốt tháp lánh tạm, sau khi bọn họ tránh được ánh sáng phán xét rồi mới từ từ tính kế thoát khỏi đây.
Tiểu V3ân cũng biết việc vào cốt thép không hề dễ dàng, đừng nói gì đến chuyện tiếp xúc với những người bị lưu đày.
Cậu ta gật gật đầu với mọi người:
Quả thật ta có thể chứng minh.
Chứng minh cho ta xem.
Trong vẻ bình tĩnh của Minh Vi còn ẩn chứa sự uy nghiêm khiến người khác phải cúi đầu phục tùng.
Ừm.
Phù Sơ đáp lời rồi đi đến trước mặt Minh Vi.
Tiếc là hai loại năng lượng không va chạm vào nhau, tia chớp của người bị lưu đày hệt như chém vào khoảng không vậy.
Khi nhìn qua màn sáng của Phù Sơ sẽ thấy dây xích nguyền rủa trói buộc người đó không bị sứt mě tí nào Phù Sơ mỉm cười thật nhẹ:
Cách này không thể nào cắt đứt dây xích nguyền rủa đâu.
Người bị lưu đày kia bình tĩnh gật đầu, trong lòng cũng biết dây xích nguyền rủa không dễ đứt như vậy.
La Chinh khẽ mỉm cười:
Không còn cách nào khác, đây là quyết định của bọn họ.
Bọn họ cảm thấy việc đưa hai người vào cốt thép không thể giấu được tại mắt của bộ tộc Trưởng Giám Ngục nên quyết định đối đầu trực diện luôn!
Tiểu Vân nghe thế bèn nghiêng đầu nghĩ ngợi một lát, rốt cuộc mỉm cười:
Các ngươi nghĩ phức tạp thật!
Có điều, chuyện này quả là có khả năng xảy ra.
Tuy rằng bên trong màn sáng ấy vẫn còn là một vùng hỗn độn nhưng đôi mắt của những người bị lưu đày tại đây đều sáng rỡ.
Bọn họ đều là đại năng đã vượt qua Bỉ Ngạn cảnh nên sự hiểu biết về năng lượng vượt trội hơn hẳn hoang thần và chân thần bình thường.
Nàng ta không cảm nhận được sức mạnh hoang thần từ Phù Sơ mà nhận thấy cậu nhóc này đang cố gắng ngưng tụ chân nguyên.
Nếu cậu ta tu luyện hoang thần thì chuyện sẽ rất đơn giản, hoang cốt lẫn hoang cất huyết thống đều chẳng là gì với những người bị lưu đày.
Cậu ta đặt ngón trỏ của hai bàn tay chạm vào nhau, hai ngón cái cũng như thế.
Một màn sáng màu nâu nhạt hiện ra trong lỗ hổng được tạo thành giữa bốn ngón.
Đúng là có.
Phù Sơ chớp chớp mắt.
Cậu ta còn nhỏ tuổi, bây giờ lại được nhiều cường giả vây quanh và để ý đến nên ít nhiều gì cũng sẽ cảm thấy đắc ý.
Nhưng ngay sau đó Tiểu Vân lại bổ sung thêm:
Đệ đệ của ta có thể chứng minh.
Mọi ánh mắt đều tập trung vào Phù Sơ ở sau lưng Tiểu Vân.
Phù Sơ hơi căng thẳng vì bị quá nhiều cường giả Bỉ Ngạn cảnh nhìn chằm chằm.
Từ khi biết tin này đến hôm nay - ngày mà họ huy động toàn bộ lực lượng, những người bị lưu đày đã phải nhịn một thời gian khá dài.
Bây giờ là thời điểm bọn họ căng thẳng nhất.
Ngay sau đó tia chớp lập tức hóa thành một lưỡi sét chớp lóe không ngừng, ẩn chứa sức mạnh kinh
khủng đến độ có thể hủy diệt trời đất.
Điều kiện tiên quyết là La Chinh nói thật.
Nếu như La Chinh lừa gạt họ thì kết cục của hắn đã rõ rồi đấy.
Xoet!
Người bị lưu đày nọ dứt khoát vung tay về phía dây xích nguyền rủa.
Bộ tộc Trưởng Giám Ngục không mạnh nhưng lại có quyền hạn trong ngục giam này, bởi vậy việc đối đầu với bọn họ không hề dễ dàng.
Vèo...
Một bóng trắng bay từ trên bầu trời xuống trước mặt Tiểu Vân.
Ngươi, ngươi thành công rồi...
Ta không ngờ ngươi lại mang nhiều người đến đây như vậy.
Tiểu Vân ngơ ngác nhìn La Chinh.
Nàng hoàn t9oàn không ngờ rằng La Chinh có thể tiếp xúc với người bị lưu đày, vả lại còn tập hợp được nhiều người trong khoảng thời gian ngắ6n như vậy! Trên thực tế, người bị lưu đày gần như đã dốc hết sức lực vào hành động lần này.
Có lẽ đây là lần biến động l5ớn nhất đối với bọn họ trong mấy triệu năm qua.
Nếu như bọn họ chứng minh được La Chinh hoặc là đôi tỷ đệ này
nói dối
thì kỳ vọng của bọn họ sẽ hoàn toàn tan vỡ, đó một điều mà bọn họ không thể nào chấp nhận được.
Ngay cả gương mặt xinh đẹp của Minh Vi cũng thoáng lộ vẻ khẩn trương.
Do đây là lần đầu tiên người đó trông thấy dây xích nên muốn thử xem sao thôi.
Có cách cắt đứt nó không?
Minh Vi đã trở nên hòa nhã với Phù Sơ hơn nhiều, nụ cười mỉm trên mặt cũng toát ra nét quyến rũ.
Cả người trong tộc Nữ Oa, người ngoại tộc lẫn những người bị lưu đày đều gọi nàng ta là Minh Vi môn chủ.
Hoá ra tộc Nữ Oa trong thế giới mẹ có đến mấy nghìn
môn chủ
với sức mạnh to lớn, và Minh Vi chính là một trong số đó! Sau khi Minh Vi đáp xuống, lão Kim và vài người bị lưu đày của các chủng tộc khác cũng xuống theo.
Đó là cô gái của tộc Nữ Oa, đồng thời cũng là người mạnh nhất trong số những người bị lưu đày trên thế giới này.
La Chinh đã biết nàng ta tên là Minh Vi.
Thông qua màn sáng, bọn họ trông thấy những con sâu vàng nối liền nhau, đầu con sau dính với đuôi con trước, hình thành một sợi xích kéo dài mãi từ nơi họ đứng đến một điểm ở đằng xa.
Minh Vi hít sâu:
Ta vẫn luôn cảm nhận được sự tồn tại của một sợi xích nhưng đây là lần đầu tiên thấy nó...
Một người bị lưu đày vừa nhìn thấy sợi xích nguyền rủa trói buộc mình liền biến ra tia chớp vàng kim trong tay.
Dù chỉ mới nhìn ít năng lượng tỏa ra từ màn sáng thôi, bọn họ đã cảm nhận được sự phi phàm của nó.
Đợi đến khi màn sáng dần trong suốt, Phù Sơ nói với Minh Vi:
Ngươi xem, đây là dây xích nguyền rủa sau lưng các ngươi!
Minh Vi nhìn vào màn sáng, bọn lão Kim cũng chen lấn qua xem.
Bọn họ đã phân tích và chọn lựa phương án tốt nhất cho hành động này.
Những người bị lưu đày chưa từng giao tranh trực diện với bộ tộc Trưởng Giám Ngục nên không rõ thực lực chân chính của bộ tộc đó.
Cậu ta nói:
Trong bộ tộc Trưởng Giám Ngục của bọn ta có khoảng ba mươi người có thể cắt đứt dây xích, ta chính là một trong số đó!
Vậy bây giờ ngươi có thể cắt đứt không?
Lão Kim lại hỏi.
Phù Sơ nhún vai một cách khoa trương:
Ta cần nơi đặc biệt để cắt đứt dây xích, hơn nữa tu vi hiện tại của ta còn chưa đủ làm việc đó!
Tu vi? Ngươi muốn tu luyện chân thần à?
Minh Vi cau mày.
Sau khi bàn bạc, phía Kim lão quỷ và Minh Vi của bộ tộc Nữ Oa đã quyết định tập hợp năng lực mạnh nhất của mình để dẫn đôi
tỷ đệ
mà La Chinh nói đi.
Đối với người bị lưu đày, cơ hội hiếm thấy ấy xứng đáng để bọn họ làm vậy.
Nàng ta quan sát Tiểu Vân một lát rồi hỏi:
Ngươi làm cách nào chứng minh mình là bộ tộc Trưởng Giám Ngục?
Ta không có cách gì để chứng minh cả.
Tiểu Vân trả lời.
Nghe thế, những người bị lưu đày đều biến sắc như thể mọi hy vọng đã tan biến trong tích tắc vậy.
Tuy nhiên, để bồi dưỡng một chân thần thì sẽ hơi khó khăn...
Đúng.
Phù Sơ gật đầu:
Có điều tốc độ tiến cảnh rất bình thường.
Sau khi
phản bội
và chạy trốn, bọn họ luôn phiêu bạt khắp nơi nên làm gì có cơ hội tu luyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.