Chương 22: Thô bạo
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 2207 chữ
- 2021-12-31 04:32:52
Chạy dọc theo con đường cũ trở về, La Chinh cảm giác thân thể mình nhẹ như lông chim, cứ như nhẹ thêm chút nữa là hắn có thể bay lên được.
Hiện tại, hắn đã tới đỉnh phong Luyện Tạng Cảnh, hô hấp càng lúc càng trôi chảy và giữ được lâu hơn, sức mạnh cũng tăng lên không ít. La Chinh chạy như điên, nhanh chóng về đến quảng trường.
Những người không thông qua Hải Thí đã tự động rời đi, ở lại đều là những người đã thông qua.
La Chinh ước chừng thử, có khoảng hơn một ngàn người thông qua. Hải Thí này thế nhưng lại có tỉ lệ đào thải cao đến chín phần!
Hắn mới vừa tiến vào quảng trường đã có người vui vẻ phất tay chào hỏi hắn.
La Chinh huynh! Huynh đã thông qua khảo hạch!
Ánh mắt Mạc Xán dừng lại ở trước ngực La Chinh. Ngọc bội đã biến thành màu đỏ.
La Chinh gật gật đầu, hỏi:
Nghe nói là phải dùng ngọc bội đổi thẻ đệ tử? Đổi ở đâu vậy?
Mạc Xán kéo La Chinh đi về phía góc quảng trường, tại góc ấy có một cái bàn thật dài, hắn vừa đi vừa nói:
Đây là chỗ đổi thẻ đệ tử. Chúng ta là đệ tử thử luyện tạm thời của Thanh Vân Tông.
Theo chỉ dẫn của Mạc Xán, La Chinh gỡ ngọc bội xuống để lên bàn.
Phía sau bàn, có hai người của Thanh Vân Tông đang bận rộn, trong đó một người liếc La Chinh một cái, sau đó nhận lấy ngọc bội rồi tiến đến trước mặt hắn, dùng ánh mắt dò xét một hồi, dường như là đang kiểm tra thông tin ghi lại của miếng ngọc bội này.
Sau khi kiểm tra xong, người nọ móc ra một tấm thẻ gỗ được bao viền bạc cùng một con dao khắc tinh xảo.
Chỉ thấy người nọ quơ con dao khắc tinh xảo khắc lên mặt tấm thẻ gỗ nhỏ hai chữ
La Chinh
thật to. Chiêu thức khắc đầy công phu, giống như trên tay người nọ không phải con dao khắc mà là một cây bút đang lưu loát viết chữ.
Một lát sau, thẻ đệ tử của La Chinh đã làm xong, người kia nói:
Hãy bảo quản tốt thẻ đệ tử của mình. Mời qua bên kia chờ.
La Chinh cầm chiếc thẻ đệ tử tinh xảo ngắm nhìn một lúc, rồi nhanh chóng cùng Mạc Xán qua một bên chờ.
Không khí trên quảng trường lúc này cũng không tốt lắm. Hơn một ngàn người đều tự tìm đến khắp các ngõ ngách, mơ hồ đều lộ ra đề phòng với người xung quanh.
Hải Thí không phải là vòng áp dụng quy tắc đấu loại, nên chỉ cần đạt được mức Thanh Vân Tông quy định là có thể thông qua. Nếu không phải La Chinh chọc phải người ta, thì chỉ cần đạt đủ mức quy định là thuận lợi thông qua.
Chỉ là, đợt khảo hạch kế tiếp sẽ khó khăn hơn, bởi vì áp dụng quy tắc đấu loại, hơn một ngàn người ở đây đã định trước sẽ bị loại đến tám phần.
Chờ một lúc lâu sau mới có người tới đây, tập hợp các đệ tử tham gia khảo hạch lại, đưa bọn họ rời khỏi quảng trường.
Đám người theo con đường quanh co đi vào bên trong Thanh Vân Tông, đến một tòa nhà trên núi thì mới dừng lại. So với những ngọn núi cao hiểm trở của Thanh Vân Tông, ngọn núi này cũng không có gì nổi bật, nhưng kì lạ là tất cả mọi thứ trên núi đều đỏ như máu.
Dù là đất trên núi hay các loại thực vật đều là một màu đỏ. Cho nên một màu đỏ quanh năm được tôn lên bởi núi non màu xanh ở phía dưới trông có vẻ cực kì chói mắt.
Trông thấy ngọn núi kia, Mạc Xán liền nói với La Chinh:
Đây là Huyết Sắc Sơn nổi tiếng đấy.
Không hổ danh là Huyết Sắc Sơn, đúng là thật độc đáo.
Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh sắc như thế này, La Chinh cũng bị hấp dẫn.
Xem ra lần khảo hạch đệ tử này có lẽ chính là
Huyết Sắc Thử Luyện
trong truyền thuyết.
Mạc Xán nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Huyết Sắc Thử Luyện này có gì đặc biệt sao?
La Chinh lại hỏi.
Về kiến thức mà nói, Mạc Xán thật ra không hơn La Chinh là bao. Nhưng mà là người ở Đế Đô, Mạc Xán từ nhỏ đã nuôi chí thi vào Thanh Vân Tông, đối với các loại quy củ trong Thanh Vân Tông, tất nhiên quen thuộc hơn so với La Chinh, Mạc Xán giải thích:
Ngọn núi này sở dĩ màu đỏ như máu là bởi vì bên trong ngọn núi chứa một loại khoáng thạch tên là Xích Huyễn Sa.
Xích Huyễn Sa? Khoáng thạch dùng để chế tạo ảo trận?
La Chinh giương đôi lông mày lên. Xích Huyễn Sa này hắn đã nghe nói qua, là nguyên liệu quan trọng để tu luyện huyễn thuật. Ví như, một ít huyền khí trong quá trình luyện chế được dung nạp thêm Xích Huyễn Sa, có thể khiến huyền khí đó có thêm tính mê hoặc vô cùng hiệu quả. Ngoài ra, loại khoáng thạch này cũng được ứng dụng trong ảo trận hay huyễn phù.
Mạc Xán gật gật đầu:
Phải, nghe nói người của Thanh Vân Tông lợi dụng Xích Huyễn Sa, cải tạo cả Huyết Sắc Sơn tạo thành một ảo trận lớn, để dùng cho việc khảo hạch. Hôm nay họ đưa chúng ta tới đây, chắc là muốn tiến hành Huyết Sắc Thử Luyện.
Chi tiết hơn về Huyết Sắc Thử Luyện, Mạc Xán cũng không quá rõ ràng. Tóm lại, Huyết Sắc Thử Luyện nhất định có liên quan với ảo cảnh.
Những người ở Thanh Vân Tông đưa hơn một ngàn đệ tử tham gia khảo hạch đến chân núi. Ở đó có một dãy nhà dân, tất cả đệ tử tham gia đều ở trong đó.
Đêm đến, mọi người đều đã sớm nghỉ ngơi để chuẩn bị nghênh đón đợt Huyết Sắc Thử Luyện ngày mai.
Sáng sớm hôm sau, hơn một ngàn đệ tử đã bắt đầu tụ hợp lại tại chân núi.
Nhưng mà người của Thanh Vân Tông lại không hạ lệnh lên núi.
Đợi chừng một canh giờ sau, mọi người mới hiểu ra nguyên nhân, hóa ra là bọn họ đang chờ người.
Ngoài hơn một ngàn đệ tử thông qua Hải Thí, còn có một nhóm người sĩ tộc muốn tham gia vào Huyết Sắc Thử Luyện này nữa.
Những sĩ tộc đó được đặc cách, cho nên không cần tham gia Hải Thí.
So sánh với các đệ tử nhà bình dân, nhóm những đệ tử sĩ tộc có phong cách hơn nhiều.
Mấy trăm phi thiên liễn bay tới che khuất cả ánh mặt trời, rồi nhịp nhàng dừng lại ở cách đó không xa. Mỗi vị đệ tử sĩ tộc tham gia Huyết Sắc Thử Luyện đều có ba bốn người đi cùng. Trong những người đi cùng đó, không ít người phát ra khí thế cường đại của cao thủ.
Lúc nhóm đệ tử sĩ tộc nhìn tới hơn một ngàn thử luyện đệ tử nhà bình dân, trên mặt tràn đầy ý khinh thường. Đó là thái độ của kẻ bề trên.
Sau khi từ phi thiên liễn xuống, nhóm đệ tử sĩ tộc cũng tụ lại một chỗ hình thành một đoàn nhỏ, chứ không tiến lại đây.
Lúc này, trong lòng hơn một ngàn thử luyện đệ tử cũng nảy ra các suy nghĩ khác nhau. Tuy rằng tâm tính của người tu luyện đều không tệ, bọn họ chờ hơn vài canh giờ cũng sẽ không cảm thấy gì, nhưng bởi vì sự hống hách kiêu ngạo của đám đệ tử sĩ tộc, mấy người họ xứng đáng để bọn hắn lãng phí thời gian ở đây chờ sao?
Tuy rằng tức giận nhưng cũng chỉ dám nhỏ giọng chửi bới vài câu, là con nhà bình dân bọn hắn rất rõ ràng năng lực của đệ tử sĩ tộc, những người này bọn hắn đắc tội không nổi. Huống hồ tất cả đều sắp tham gia Huyết Sắc Thử Luyện, một đám đệ tử sĩ tộc tuy rằng đều tâm cao khí ngạo nhưng từ nhỏ đã tiếp thu sự dạy dỗ rất tốt, lại được hấp thu các loại linh đan diệu dược, tu luyện các loại công pháp mạnh mẽ, thực lực cũng sẽ không kém. Nếu như làm
chim đầu đàn
, lên núi sẽ bị nhóm đệ tử sĩ tộc này vây đánh, khi đó ai chịu nổi?
Đúng lúc này, có một nhóm nhỏ đệ tử sĩ tộc lại đi thẳng tới chỗ đệ tử bình dân.
Nhìn dáng vẻ hùng hổ của đám đệ tử sĩ tộc ấy, các đệ tử bình dân theo bản năng tránh ra tách làm hai bên nhường đường. Ở giữa đám người tách ra lại có một người đang đứng, người đó chính là La Chinh đang nhắm mắt dưỡng thần.
La Chinh vẫn đứng bên trong đội ngũ nhắm mắt dưỡng thần. Từ khi hắn phát hiện mình có thể đưa ý thức xâm nhập vào trong đầu thì thường xuyên duy trì trạng thái nhập thiền, cũng không để ý tới chuyện xảy ra xung quanh, dù sao chờ đạo sư giám thị đến đây rồi nói.
Nhưng hắn bỗng nhiên cảm thấy bầu không khí có chút bất thường. Lúc này mới mở mắt ra nhìn thẳng về phía nhóm đệ tử sĩ tộc quần áo đẹp đẽ quý phái đang đi về phía mình.
La Chinh nhìn sang hai bên, mới ý thức được đám người kia nhằm vào mình mà tới.
Tìm ta có việc gì sao?
La Chinh vui vẻ cười hỏi. Dưới tình huống không đắc tội người khác, hắn cũng sẽ không vô duyên vô cớ kiếm cho mình một kẻ thù.
Lúc này, có hai người đi ra từ giữa đám đệ tử sĩ tộc, trong đó một người là Vương Hoành Chi, mà một người khác là đệ đệ cùng họ của La Chinh, La Phái Nhiên.
Nhìn La Phái Nhiên, trong mắt La Chinh nhất thời lóe lên ánh sáng lạnh, sắc mặt cũng trầm xuống, lạnh giọng nói:
La Phái Nhiên, chuyện giữa ta với ngươi không cần liên lụy đến nhiều người như vậy.
Nụ cười trên mặt La Phái Nhiên lộ ra sự âm hiểm, đang định lên tiếng thì Vương Hoành Chi lại vỗ bả vai hắn ngăn lại:
Phái Nhiên, ngươi đừng nói gì.
Sau đó, hắn đi đến trước mặt La Chinh cười nói:
Nghe nói ngươi nhắn cho ta rằng đừng có nhúng tay vào chuyện giữa La Phái Nhiên và ngươi?
Vương công tử, mâu thuẫn giữa ta và La Phái Nhiên chính là chuyện trong nhà, không liên quan tới ngươi.
La Chinh kiềm chế lửa giận trong lòng, lạnh lùng nói.
Vương Hoành Chi nhàn nhã bước lên hai bước, đùa nghịch miếng ngọc bội hồ điệp màu xanh trong tay:
Nếu ta cho rằng có liên quan thì sao?
Vậy mong Vương công tử giơ cao đánh khẽ.
La Chinh chắp tay nói.
Ha ha, Vương Hoành Chi ta xưa nay chưa bao giờ nói chuyện đạo lý, nếu ngươi không muốn ta nhúng tay vào thì đáp ứng ta một chuyện.
Vương Hoành Chi ngẩng đầu nói.
Chuyện gì?
La Chinh khẽ nhíu mày.
Rời khỏi Huyết Sắc Thử Luyện, sau đó đi đến cửa hàng của Vương gia ở thành Nam mua một cây đao, đứng trên cầu Vị Thủy rút dao tự vẫn. Có như vậy Vương Hoành Chi ta sẽ không quản việc này.
Ngữ khí của Vương Hoành Chi vẫn luôn lạnh nhạt như vậy, giống như đang kể một chuyện vặt vãnh.
Sau khi nghe Vương Hoành Chi nói, hai má La Chinh xuất hiện sắc hồng, lửa giận nhất thời lấp đầy lồng ngực hắn. Một lúc sau, hắn bỗng điên cuồng cười ha hả.
Ha ha ha ha ha ha!
La Chinh đã nhẫn nhịn, ngay cả bốn người mà Vương Hoành Chi phái đến ngày hôm qua, hắn cũng không ra tay ngoan độc. Nguyên nhân là vì hắn không muốn đắc tội với Vương Hoành Chi. Dù sao, Vương gia cũng là sĩ tộc, mà hắn lại đơn thân độc mã. Nhưng mà hắn lại phát hiện sự nhẫn nhịn của hắn không có tác dụng. Trong mắt Vương Hoành Chi, hắn giống như một con kiến, đối phương căn bản không coi hắn là cái gì. Trong lòng người này, hắn căn bản là một kẻ đã chết, không có tư cách đàm phán cùng hắn.
Đối với người như vậy, nhẫn nhịn là vô dụng.
Họ Vương kia, ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi? Muốn ta rời khỏi Huyết Sắc Thử Luyện? Muốn ta rút đao tự vẫn? Thật buồn cười, mạng của ta ở đây, ta xem ngươi có bản lĩnh lấy đi hay không!
Nói rồi, khí thế mạnh mẽ từ trong thân thể La Chinh tuôn ra, mặt hắn giống như sát thần tản ra lệ khí điên cuồng.