• 8,687

Chương 2289: Phương pháp giải độc


Tuy thân thể họ đang bị Phượng Quan Huyết Tích ăn mòn với mức độ khác nhau, nhưng độc tố trong thân thể lại rất dễ giải trừ.

Có điều, P8hượng Quan Huyết Tích theo kinh mạch tụ hợp vào đan điền và đang bắt đầu phá hoại thế giới trong cơ thể của bọn họ, đây mới là chuyện phiền to3ái nhất.
Chưa tới nửa giây sau, hai mắt hắn đã khôi phục lại sự tỉnh táo.
La Chinh ngẩng đầu nhìn hướng bay của linh hồn Hà Dĩ Đạo, mắt hơi ngưng lại, linh hồn trong đầu tản ra hào quang màu vàng nhạt.
Hắn nhận lấy đan dược rồi đưa cho Cơ Lạc Tuyết, sau đó quay lại nhìn Mạc Khoan đang đứng ở sườn núi, nói với giọng điệu lạnh lùng:
Vốn dĩ ta chẳng muốn tham dự vào trận tranh chấp giữa Mạc gia các ngươi và tộc Thanh Mộc, nhưng kẻ mà người mời tới trợ giúp lại sát hại bạn của ta, coi như Mạc gia các ngươi xui xẻo.
Từ nay về sau, các ngươi hãy rời khỏi Phong Lâm vực đi!
Một gia tộc cấp hai thường chiếm cứ vài Thần thành, có nền móng rất vững chắc trong một vực nào đó.
Lão nói:
Có thể bức độc Phượng Quan Huyết Tích ra ngoài bằng cách tu luyện 'Hợp Khí Độc Công.
Công pháp đó ở trong chiếc nhân tu di này.

La Chinh giết chết Hà Dĩ Đạo rồi bước tới trước mặt Cơ Lạc Tuyết, đưa quyển sổ tay bằng ngọc kia cho nàng.
Mắt của các độc nhân còn lại cũng nhìn chằm chằm quyển sổ nhỏ kia...
Chẳng qua là do lão già kia không may mắn, ra tay với bạn của ta.
Hắn nhìn Cơ Lạc Tuyết, trong lòng vẫn hơi lo lắng.
Dù sao Thần vực cũng không phải vũ trụ Đại Diễn, nhóm đạo tử còn lại chưa chắc đã may mắn, dù gì vẫn có khả năng bị mất mạng.
Trong Thần vực, chỉ cần chưa chết thì sẽ luôn có cơ hội.
Nếu chân thần đại viên mãn bình thường bị pháp bảo linh hồn công kích, kẻ ấy khó mà tỉnh táo lại trong thời gian ngắn được.
Bộ tộc Thanh Mộc và những độc nhân kia không quá sợ hãi, có điều Mạc Khoan và đám chân thần Mạc gia lại cảm thấy lạnh sống lưng.
Khi đối mặt với cường giả quá mạnh, Mạc gia đi cũng không được mà không đi cũng chẳng xong.
Xin ân nhân vui lòng nhận lấy!

La Chinh nhìn lướt qua viên đan dược màu ngọc bích kia, trong đó thực sự có đạo uẩn cực kỳ tinh khiết của pháp tắc Sinh Mệnh.
Hắn mở cuốn sổ tay ra, lật xem vài lần, sau đó khẽ gật đầu.
Hợp Khí Độc Công này là công pháp luyện độc ngược, chuyên dùng để giải độc cho những chân thần vôn tu luyện độc công.
Một luồng sức mạnh uy áp linh hồn lạnh lẽo bắn ra từ trong hai mắt của hắn.

Rào rào rào rào rào...
Trong nháy mắt, hàng chục nghìn mũi tên nhỏ được tạo ra từ linh hồn xé rách bầu trời, bao phủ hoàn toàn linh hồn của Hà Dĩ Đạo.
Hà Dĩ Đạo đã xóa sạch ấn ký linh hồn trên mặt chiếc nhẫn này khi ném nó cho La Chinh.
Ánh sáng màu đỏ lóe lên trên mặt nhẫn, một cuốn sổ tay tinh xảo bằng ngọc xuất hiện trên tay La Chinh.
Vì thế Hà Dĩ Đạo mới dùng pháp bảo linh hồn để làm ảnh hưởng tới tâm trí của La Chinh, mượn cơ hội đó để chạy trốn.
Tuy lão chỉ còn linh hồn, nhưng cũng có thể tìm cơ hội để đoạt xác.
Chỉ có điều, làm như vậy tu vi của bọn họ sẽ bị mất hết, trở thành một kẻ tàn phế trong Th5ần vực.
Đâu ai cam tâm trơ mắt nhìn bản thân mình lãnh kết cục như thế? Lúc này, gương mặt của Hà Dĩ Đạo đã xám xịt như tro tàn.
Nhưng bây giờ, linh hồn của La Chinh vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn vượt qua rất nhiều á thánh.
Làn sóng linh hồn dao động cực mạnh kia tác động vào linh hồn hắn cũng chỉ khiến hắn thoáng ngẩn ra mà thôi.
Không biết tình cảnh hiện tại của những đạo tử kia thế nào?

Cho dù là như vậy, đây vẫn là điều may mắn của tộc ta, các hạ vẫn là đại ân nhân của tộc ta.
Ông lão vô cùng vui mừng, bèn lấy một hộp ngọc nhỏ tinh xảo ra.

Đúng! Giải độc!

Thế giới trong cơ thể ta đang có dấu hiệu sụp đổ!

Không thể giết lão được, phải bắt lão lấy thuốc giải r9a...
Những chân thần cấp cao này có ý muốn cầu sinh rất mãnh liệt.
Nếu thực sự không có cách nào tu luyện, e rằng biện pháp duy nhất 6của bọn họ là phải từ bỏ đan điền của mình.

Bằng hữu, cảm ơn các hạ đã ra tay trợ giúp!
Trên mặt ông lão tràn đầy vẻ cảm kích.
La Chinh bình thản nói:
Ta cũng không định ra tay đâu.
La Chinh chú ý tới ánh mắt của bọn họ bèn cười nhạt, nói với Cơ Lạc Tuyết:
Muội hãy sao chép một bản của quyển công pháp này cho bọn họ đi.

Vâng!
Cơ Lạc Tuyết gật đầu, sau đó làm theo lời La Chinh.
Đúng lúc này, ông lão tộc Thanh Mộc dẫn người trong tộc đi ra khỏi rừng rậm, bước thẳng tới chỗ La Chinh.
Trong những luồng uy áp linh hồn kia tản ra sự sắc bén tới cực điểm, dù chỉ dùng thần thức để dò xét cũng làm cho bọn họ cảm thấy tê dại cả da đầu.
Điều này đủ để chứng minh kết cục thê thảm của Hà Dĩ Đạo.
Sau đó, vô sổ mũi tên linh hồn xé nát linh hồn của Hà Dĩ Đạo.
Các độc nhân, Mạc gia và cả tộc Thanh Mộc không thể nào dùng mắt thường để nhìn thấy cảnh này, nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được trên bầu trời tràn ngập uy áp linh hồn thông qua thần thức.
Hà Dĩ Đạo không giở trò trên Hợp Khí Độc Công, nhưng lão lại nhân lúc La Chinh đang phân biệt thật hay giả mà khởi động pháp bảo công kích linh hồn ở trong chiếc nhẫn tu di.
Dù sao lão cũng là chân thần đại viên mãn tu luyện thuật Đại Thống Trị, nếu nói tới thực lực có lẽ lão không bằng một số đại viên mãn khác, nhưng linh hồn của lão lại cực kỳ mạnh.
Hơn nữa, có lẽ đối phương sẽ sử dụng thuật sưu hồn.
Lão mất hết hy vọng, bèn ngẩng đầu lên và tháo chiếc nhẫn tu di ra, sau đó ném nó về phía La Chinh.
Vì bị mất đan điền nên lão chẳng thể tự sát bằng việc làm nổ tung thế giới trong cơ thể được.
Dù sao cũng là chết, Hà Dĩ Đạo thật không muốn linh hồn của mình bị tra tấn tới chết.
Họ sợ rằng mình làm ra động tác nhỏ nào đó sẽ làm cho người thanh niên này không vui, từ đó dẫn tới họa sát thân.
Thậm chí gia chủ của Mạc gia đã âm thầm suy nghĩ câu từ giải thích, hòng rũ sạch quan hệ của mình với Hà Dĩ Đạo.
Nhưng vào lúc này, ý nghĩ của Hà Dĩ Đạo khẽ chuyển, chiếc nhẫn tu di trên tay La Chinh đột nhiên truyền ra một luồng uy áp linh hồn cực mạnh và bay thẳng vào đầu La Chinh! Ngay sau đó, hai mắt của Hà Dĩ Đạo trở nên mê mang, giống như bị ngốc vậy...
Trong giây phút này, lão đã bỏ thân thể của mình, dùng trạng thái linh hồn để bỏ trốn!
Sau đó ông ta cẩn thận mở hộp ngọc, để lộ viên đan dược
màu ngọc bích bên trong:
Ta thấy bạn của các hạ bị trúng độc rất sâu, viên thuốc này được ngưng tụ từ đạo uẩn của thần đạo Sinh Mệnh, một thần kỷ nguyên mới kết ra được một viên, Nó chính là chỉ bảo của tộc Thanh Mộc ta, sau khi dùng có thể tái tạo lại thân thể, giải được hàng vạn loại độc.
Nhưng bây giờ La Chinh lại bảo cả tộc của bọn họ chuyển đi chỉ bằng một câu nói...

Mạc Khoan nghe câu ấy mà chỉ thấy trong miệng đầy vị đắng chát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.