• 8,615

Chương 2302: Giết người một trăm lần


Vô số hình ảnh điên cuồng tràn vào linh hồn hắn! Dục vọng, cường đại, luyện dược, núi xa, bầu trời...

Đủ các loại nghề nghiệp, cuộc đời, cảm 8ngộ...
Xung quanh đều là những bức tường dày nặng, cột trụ và bậc thang đổ nát, ngoài ra còn có ba tế đàn song song.
Tể đàn chuyển thể của chuột Thạch Lẫm chỉ là một trong số đó mà thôi, còn trên ba tế đàn kia là một cánh cửa vô cùng lớn.
Còn con chuột Thạch Lẫm kia, 6nó đã nhân lúc La Chinh bị lửa ký ức công kích mà thoát khỏi tay hắn, chạy thẳng xuống dưới bậc thang!
Thật là bất cẩn...
9527 rơi vào đường cùng,5 bèn điều khiển La Chinh lần nữa.
Hai chân hắn đột nhiên đạp một phát, toàn thân lộn nhào về phía sau.
La Chinh đi tới xách thi thể chuột Thạch Lẫm lên, sau đó quay về phía tế đàn và ném nó lên trên tế đàn...
Giống hệt lần trước, thi thể chuột Thạch Lẫm nhanh chóng mục rữa, chìm vào trong tế đàn.

Chít chít, đúng! Ta cảnh cáo ngươi, ngươi vĩnh viễn không giết được ta đâu, chủ nhân của ta sắp trở về rồi! Đến lúc đó kẻ chết chính là ngươi, ta sẽ xóa sạch lửa ký ức của ngươi, khiến người vĩnh viễn không được luân hồi!
Chuột Thạch Lẫm cảnh cáo.
Nghe lời cảnh cáo này, La Chinh chỉ mỉm cười thật nhẹ:
Nếu ta cứ muốn nhúng tay vào vùng đất chuyển thể thì sao?

Chít chít...

Vu!

La Chinh vòng qua huyễn cảnh, đưa tay búng nhẹ một cái.
Trước đây La Chinh và nhóm tộc trưởng Thiên Long không cảnh giác nên mới để bị trúng chiều.
Có điều bây giờ hắn đã đề cao cảnh giác, cho dù chuột Thạch Lẫm sử dụng dẫn hồn hương cũng khó mà đạt được công hiệu!
Lúc nãy nó lại điều khiển lửa ký ức, thiếu chút nữa khiến linh hồn La Chinh vỡ nát.
Một con vật như vậy, La Chinh không ngại giết nó hàng chục, hàng trăm lần.
Chỉ chốc lát sau, một con chuột Thạch Lẫm mới lại xuất hiện trên tế đàn.
Đúng như những gì La Chinh nghĩ...
Lúc này hắn cũng không có lòng dạ nào quan sát cánh cửa khổng lồ ấy nữa, hắn phải tìm ra con chuột kia rồi lại tính! Hiện chuột Thạch Lẫm chỉ có thực lực chân thần cấp thấp, tuy nó chớp cơ hội lúc La Chinh bị lửa ký ức ăn mòn mà chạy nhưng cũng không chạy được xa...
Ánh mắt La Chinh rà quét một lượt, lập tức nhìn thấy chuột Thạch Lẫm đang chạy nhanh như bay ở cách đó không xa.
La Chinh đưa ngón tay ra trước mặt chuột Thạch Lẫm, đầu ngón tay lóe ra ánh sét mờ mờ:
Ta không có hứng thú với việc giết người, chẳng qua ngươi cứ muốn đẩy ta vào chỗ chết hết lần này đến lần khác!
Lúc trước chuột Thạch Lẫm dùng huyễn cảnh gài bẫy hắn một lần.
Nếu không có 9527, chỉ sợ hắn đã bị con chuột lớn này cắn nát rồi.

Đùng!
Đôi cánh sấm sét sau lưng hắn mở ra, hóa thành sấm chớp đuổi theo tới chỗ chuột Thạch Lẫm.
Thấy La Chinh đang xông thẳng tới mình, trong mắt chuột Thạch Lẫm lóe lên ánh sáng màu đỏ rực, một huyễn cảnh chợt bao trùm lấy La Chinh! Loại huyễn cảnh này cũng được tính là bí pháp điều khiển linh hồn!

Bịch, rầm rầm...
Ngay sau đó, cả cơ thể hắn lăn lông lốc xuống cầu thang.
Lửa ký ức lũ lượt kéo đến không thể đặt chân tới bậc thang bên này, chỉ lượn một vòng trên bậc thang rồi cuối cùng chậm rãi trở về biển lửa ký ức.
Cả một lượng lớn thông tin điên cuồng xông vào.
Linh hồn La Chinh không thể dung nạp hết những ký ức này chỉ trong một thời g3ian ngắn, giờ khắc này đầu hắn có cảm giác như sắp nổ tung.
Bây giờ chuột Thạch Lẫm đã hoàn toàn vâng lời, nó kêu chít chít hai tiếng rồi mới nói:
Ta chỉ làm việc theo mệnh lệnh của chủ nhân mà thôi! Hắn muốn khống chế toàn vệ vùng đất chuyển thể, không cho phép bất cứ kẻ nào nhúng tay vào!

Chủ nhân của ngươi...
Nhạc Ngâm Liễu?
La Chinh hỏi.

La Chinh, ngươi không sao chứ?
9527 gào to.
Mãi một lúc lâu sau, La Chinh mới lấy lại tinh thần, ánh mắt cũng dần dần khôi phục lại như thường.

Đùng!
Một chiếc roi sét mang theo uy lực to lớn quất vào thân thể chuột Thạch Lẫm, đánh cho nó nổ tung giữa không trung!
Chít chít chít...
Đừng giết ta...
Chuột Thạch Lẫm thét lên bằng một thứ âm thanh quái dị, nhưng những đòn đánh của La Chinh vẫn không hề ngơi nghỉ, vẫn không ngừng quất tới.
Hai bên cánh cửa lớn này được khắc ba đầu sáu tay, đây là pho tượng mà La Chinh rất quen thuộc.

Là tượng Xi Vưu?
Ánh mắt hẳn sáng lên.

Không sao, vừa nãy thật nguy hiểm.
Trên mặt hắn là vẻ hốt hoảng e sợ, đúng là hắn không ngờ lửa ký ức còn có năng lực nhường này.

Con chuột chết tiệt kia...
La Chinh đột nhiên đứng dậy, thân hình bay lên, lập tức búng tay một cái.
Không biết La Chinh đã lăn bao nhiêu vòng, cuối cùng dừng lại dưới cầu thang.
Hắn nằm sõng soài dưới đất, hai mắt hơi dại ra, lượng lớn ký ức khiến đầu óc hắn hơi hỗn loạn.

Bốp!

Bốp!

Bốp!
Sau khi quất mười roi liên tục, La Chinh mới dừng lại.
Chuột Thạch Lẫm bị sấm sét quất khiến cho toàn thân đen kịt, bốc mùi khét lẹt, nào còn mạng nữa?
Một đốm lửa nhỏ lăn ra!
Sau khi phóng ra ngoài không trung, đốm lửa này đột nhiên nổ tung, tạo thành một quả cầu lửa khổng lồ.
Trên lý thuyết, chuột Thạch Lẫm có thể sống lại vô số lần mà chỉ mất một thời gian ngắn.
Nhưng lần này, sau khi sống lại, hình như tu vi của chuột Thạch Lẫm lại rớt xuống một bậc, hiện tại cùng lắm chỉ là tu vi võ giả chứng thần.

Rầm!
Quả cầu lửa nóng hừng hực phóng ra ánh sáng và hơi nóng vô tận, soi rọi cả một vùng tối tăm thành sáng rực như ban ngày.
Khu vực tối tăm này vốn là một đại điện đổ nát.

Chít chít...
Đừng giết ta!
Lần này chuột Thạch Lẫm đã có kinh nghiệm, kêu chít chít cầu xin La Chinh tha mạng.
Cũng may linh hồn hắn rất mạnh nên vẫn chịu đựng được, song bề mặt linh hồn đã d9ần dần xuất hiện những vết nứt loang lổ.
Nếu đổi thành người khác, chỉ sợ linh hồn đã vỡ nát từ lâu...
Ngươi?
Chuột Thạch Lẫm cười nói:
Đến chủ nhân còn không đủ tư cách, người lại càng không đủ tư cách!
La Chinh hơi ngạc nhiên:
Cái này còn cần tư cách gì?

Vùng đất chuyển thể được tạo nên là để tộc Lê sử dụng, để đời đời con cháu tộc Lê đều có thể chuyển thể sống lại.

Muốn nắm trong tay vùng đất chuyển thể thì nhất định phải có huyết mạch của tộc Lê!
Chuột Thạch Lẫm lại đáp.

La Chinh thoáng sững ra, sau đó chợt nở một nụ cười quái dị.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.