Chương 2315: Tốc độ
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1376 chữ
- 2022-02-12 03:39:03
Ở một nơi khác tại tầng thứ ba của vực sâu Ma Vực, vô số thi thể chất đống thành một dãy núi.
Trên đỉnh núi thây là một tiểu ác ma đang 8ngồi.
Tiểu ác ma này miệng đầy răng nanh, sắc bén như dao, đang điên cuồng cắn xé thi thể trên núi thây.
Gần như là chớp mắt một cái, nó đã biến mất khỏi chỗ đó.
Bốn con tiểu ác ma khác cũng bay vọt vào trong sương tím với tốc độ khó tin.
Muốn chinh phục vực sâu Ma Vực mà chỉ dựa vào sức mạnh thì vô cùng khó khăn, mỗi một bước đều phải cẩn thận từng li từng tí, nếu như có thể đợi được đám côn trùng kỳ dị này giải tán thì chẳng gì tốt bằng.
Đông Phương Thuần Quân vẫn ngồi yên bất động, hai mắt nhìn chằm chằm về phía trước, sắc mặt thoáng hiện lên vẻ nghiêm túc, sau đó chầm chậm giơ tay lên.
Mọi người nhìn thấy ông ta làm vậy thì đều nghi ngờ ra mặt.
Chủ nhân cũng đâu có bảo chúng ta giết chết đám ngu ngốc kia, chẳng qua chỉ bảo chúng ta thử một chút mà thôi.
Thực ra bảy người chúng ta bắt tay thì hoàn toàn có thể khiến bọn chúng yên nghỉ ở tầng thứ ba, chậc chậc!
Tiểu ác ma Kiêu Ngạo nói với vẻ mặt khinh thường.
Ngay khi hai tiểu ác ma còn đang đối thoại thì một giọng nói uể oải chợt vang lên:
Không cần phải vội, bọn họ không thể thoát khỏi vòng vây của côn trùng ăn linh hồn, chúng ta có thể chờ một chút...
Tiểu ác ma này tên là Lười Biếng, sau khi bước vào tầng thứ ba của vực sâu Ma Vực, nó vẫn luôn ngủ ở bên cạnh hổ nham thạch.
Gấp cái gì, vật vả lắm mới chạy lên được tầng trên, lâu rồi chưa ăn thi thể ngon như vậy.
Tiểu ác ma trên núi thây vừa cắn xé vừa nói với chiếc đầu lâu trong tay.
Lúc nó mở miệng ra nói chuyện, máu tươi trong
miệng liên tục nhỏ xuống bên dưới.
Ngay cả khi như vậy, thời gian đầu bọn chúng cũng bị bảy loại tâm trạng tiêu cực này ảnh hưởng, ác ma và ác ma cũng chinh chiến liên miên, tấn công lẫn nhau gây ra vô số thương vong.
Sau đó, một ác ma phát hiện ra phương pháp khống chế bảy loại tâm trạng tiêu cực này! Hắn ta không chỉ hoàn toàn khống chế bảy loại tâm trạng tiêu cực mà còn biến chúng thành bảy tên nô lệ của tộc ác ma, cũng chính là bảy con tiểu ác ma này! Con tiểu ác ma trên hồ dung nham có tên là Kiêu Ngạo, còn tiểu ác ma đang không ngừng cắn nuốt núi thấy chính là Tham Ăn.
Từ khi Tham Ăn được sinh ra, nó đã liên tục cắn nuốt, nhưng chưa bao giờ no bụng.
Nếu không có sự trỗi dậy mạnh mẽ của bộ tộc Ác Ma thì rất có thể sự hỗn loạn này sẽ còn tiếp tục kéo dài.
Những bộ tộc Ác Ma đã kết thúc hết thảy.
Bọn chúng là chủng tộc đặc thù được sinh ra trong vực sâu Ma Vực có trí tuệ mà người thường khó có thể sánh bằng.
Hoa Thiên Mệnh khoanh hai tay trước ngực, lẳng lặng đánh giá màn sương tím dày đặc này.
Khi sương tím trên đỉnh đầu hắn ta xoáy hơn trăm vòng, cuối cùng hắn ta cũng xác định chắc chắn, lập tức cất lời:
Sương tím đang từ từ tiêu tan.
Hoa Thiên Mệnh là người xác định đầu tiên, chẳng mấy chốc Lãnh Diệu cũng khẳng định ý kiến của hắn ta:
Đúng vậy, số lượng đám côn trùng này đã ít đi rồi.
Tuy chỉ là thay đổi rất nhỏ nhưng vẫn bị bọn họ nhận ra.
Xem ra phán đoán của Thuần Quân huynh là đúng.
Đường Lôn cười ha ha.
Bọn chúng không thể chịu nổi sự trừng phạt của chủ nhân, bọn chúng cũng biết rõ ràng bản thân sẽ phải đối mặt với điều gì nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Vậy thì ra tay đi...
Tiểu ác ma tên Lười Biếng bò dậy khỏi mặt đất.
So với những tiểu ác ma khác thì con tiểu ác ma này cực kỳ chậm chạp, nhưng khi nó bắt đầu cất bước thì tốc độ lập tức đạt đến một cảnh giới cực kỳ kinh khủng!
Rộp rộp...
Gặm cắn một hồi, tiểu ác ma này chợt nói thêm:
Phẫn Nộ và Đố Kỵ còn chưa lên, chỉ mấy người chúng ta sợ là không được!
Vực sâu Ma Vực do
sức mạnh tín ngưỡng
tiêu cực hóa thành, nơi này đã từng là một thế giới cực kỳ hỗn loạn.
Bảy loại cảm xúc tiêu cực do tất cả các thần linh trong Thần vực tập hợp lại làm chủ toàn bộ nơi này.
Tham Ăn, Tham Lam, Lười Biếng, Kiêu Ngạo, Dâm Dục, Đố Kỵ và Phẫn Nộ Tất cả các hung vật trong vực sâu Ma Vực đều bị những tâm tình này chi phối, không có niềm tin, không có quy tắc, phát huy kiểu cá lớn ăn cá bé đến cực hạn.
Đông Phương Thuần Quân cũng không thể phóng thần thức ra ngoài giống như bọn họ, ông ta có thể nhìn thấy gì trong màn sương mù dày đặc này? Ngay khi mọi người còn đang hoang mang nghi hoặc, Đông Phương Thuần Quân đột nhiên đưa tay quơ một cái giữa không trung.
Vù vù...
Từ cánh tay phải của ông ta sinh ra một bàn tay ảo màu đen, cũng chộp về phía trước giống hệt như động tác của ông ta.
A...
Nham thạch tỏa ra hơi nóng hầm hập, phả vào người khiến nó cảm thấy vô cùng thoải mái.
Còn chờ nữa thì đám côn trùng ăn linh hồn sẽ bỏ đi hết, các ngươi không sợ chủ nhân sao?
Tiểu ác ma tên Kiêu Ngạo uy hiếp.
Nghe Kiêu Ngạo nói, những tiểu ác ma khác bất chợt rùng mình.
Thi thể trong núi thấy3 không phải của một loài sinh linh nào đó mà là do cấm địa sinh ra một cách tự nhiên, bản thân nó cũng là sản phẩm của huyễn tưởng.
Thậ9m chí có một vài núi thấy khổng lồ còn sinh ra ý thức công kích, khẽ khàng ngọ nguậy, lẳng lặng cắn nuốt những sinh linh tới gần núi thây! Ngọn6 núi thây này vốn phải cao hơn ba mươi nghìn mét, nhưng khi nó vừa đạt được độ cao sáu mét thì đã bị tiểu ác ma thấp lùn này gặm hơn phân nửa t5rong vòng một nén nhang.
Núi thấy khổng lồ liên tục ngọ nguậy, thi thể dưới đáy núi thay dùng tứ chi giúp núi thấy liều mạng bò đi, nhưng lại chẳng thể nào thoát khỏi tiểu ác ma trên đỉnh núi nên chỉ có thể mặc cho vô số thi thể phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh người.
Bàn tay ảo màu đen chuẩn xác chộp được một vật! Mọi người tập trung nhìn vào, là một con quái vật lùn tịt cao không tới một mét! Con quái vật lùn này điên cuồng giãy giụa, gào thét trong bàn tay ảo màu đen của Đông Phương Thuần Quân...
Đây là thứ gì?
.
Tất cả mọi người sững sờ, con quái vật nhỏ này giống như là đột nhiên hiện ra, không ai biết nó xuất hiện như thế nào.
Duy chỉ có Đông Phương Thuần Quân phát hiện ra mà thôi.
Đông Phương Thuần Quân nắm chặt con quái vật nhỏ này, lắc đầu nói:
Không biết, thứ này có tốc độ rất nhanh, còn nhanh hơn cả ta!
Còn nhanh hơn cả Thuần Quân huynh?
Các thánh nhân kinh hãi ra mặt.
Hơn nữa không chỉ có một con.
Đông Phương Thuần Quân nói, sau đó quay đầu nhìn về một bên khác.
Ông ta vừa nói xong, Hàm Thanh Đế đột nhiên xoay người, kéo Hàm Lưu Tô đằng sau mình một cái, bấm ngón tay rồi nhẹ nhàng bắn ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.