• 3,476

Chương 2325: Các đại ác ma


Tiểu ác ma quỳ gối trên tế đàn, lo sợ gọi.

Một bãi máu lại xuất hiện ở bên cạnh tiểu ác ma, sau đó nhanh chóng đông lại thành một 8tiểu ác ma khác.

Chủ nhân, không thể trách bọn ta, là do tên Phẫn Nộ đến quá trễ6, côn trùng ăn linh hồn đã bắt đầu tiêu tán.
Đến khi các thánh nhân chạy khỏi phạm vi bao phủ của côn trùng thì bọn ta không còn 5là đối thủ...

Đùng!
Tiểu ác ma còn lại giải thích nửa ngày nhưng đáp lại nó là nắm đấm khổng lồ trước đó.
Sau khi bị các thánh nhân bắt, hai tiểu ác ma này bị Đường Lôn luyện hóa đến chết nên đều sống lại tại tầng chót3 của vực sâu Ma Vực, không cần tốn công bôn ba nữa, Đương nhiên, cả hai không hề muốn trở về sớm.
Nhiệm vụ lần này đã thất bại tr9iệt để, ai về trước thì sẽ phải hứng chịu lửa giận của chủ nhân.
Gia Lục cắn quả mọng làm mùi máu tươi nồng nặc bay khắp cung điện, khiến một số sứ ma thèm thuồng nhưng sau đó lại tiếp tục chăm chỉ phục vụ các đại ác ma.

Chúng ta sợ bọn họ à? Đồ Đặc?
Sau khi ăn xong quả mọng, Gia Lục vừa cẩn thận lau ngón tay thô to và sắc nhọn của mình vừa hỏi ngược lại với giọng điệu thờ ơ.
Bề mặt từng viên đá vuông đều được khắc hoa văn rất phức tạp và nối tiếp với nhau, biến con đường thành một bức tranh xinh đẹp.
Rất khó tưởng tượng các ác ma đại diện cho sự hỗn loạn lại trang trí nơi ở của mình đến mức này.
Lần này, hai tiểu ác ma cùng bị đập dẹp thành bánh thịt.
Chẳng qua, cách trừng phạt này không hề nghiêm trọng với các tiểu ác ma, bởi cơ thể bọn chúng không cảm nhận được đau đớn.

Bỏ đi, chỉ là một lần thử thôi.
Đối phương là thể lực đứng đầu trong Thần vực, các ngươi hoàn toàn không thể ngăn trở bọn họ.
Giọng nói to trong sương mù nghe có vẻ thản nhiên.
Phía cuối con đường có một cung điện cao đến chục nghìn mét với sáu mươi sáu cột đá chống đỡ, trên mỗi cột đá điêu khắc những hình dạng khác biệt.
Nói gì thì nói, vực sâu Ma Vực vẫn không sánh bằng Thần vực vì không có tài nguyên phong phú, vật liệu xây dựng cung điện chắc chắn kém hơn đảo nổi quyền thế.
Hai tiểu ác ma chỉ sợ chủ nhân sẽ trừng trị mình bằng những cách khác.
Bộ tộc Ác Ma có thủ đoạn tra tấn cực kỳ đa dạng, bọn chúng đã đưa một số cực hình đặc biệt lên một độ cao mới về mặt nghệ thuật! Trên thực tế, nếu bỏ đi vẻ ngoài xấu xí thì bộ tộc Ác Ma quả là có thiên phú xuất sắc về nghệ thuật.
Gã đi đến cửa điện, đẩy cửa ra rồi hờ hững hô:
Gia Lục, mấy tên kia đã đến tầng thứ tư rồi!
Một chiếc bàn tròn khổng lồ được đặt trong cung điện, ba đại ác ma đang ngồi quanh bàn tròn và lúc này tất cả đều chỉ lo cắm đầu ăn cơm.
Trên mặt bàn có loại sinh linh cao cỡ con người, chúng có ba chân, hai tay và đều đang nhanh chóng chạy đi vận chuyển thức ăn trên bàn tròn.
Mãnh thú trong vực thẳm đều có thể tái sinh vô số lần và ác ma không phải là ngoại lệ.
Chẳng qua, sức mạnh tín ngưỡng mà chúng tích lũy đều sẽ mất đi sau khi chết, do đó thực lực sẽ suy giảm.

Đương nhiên là không.
Đổ Đặc trả lời.
Gia Lục cười khẽ:
Vậy ngươi lo lắng cái gì?

Thế nhưng địa vị của bộ tộc Ác Ma rất vững chắc nên ảnh hưởng từ điều đó là không đáng kể.

Ta cảm thấy đây là cơ hội, chúng ta không thể nào bị hạn chế trong vực sâu Ma Vực vĩnh viễn được.
Đồ Độc lộ vẻ khát khao:
Chúng ta đã suy tính nhiều năm trời, đến giờ rốt cuộc có cơ hội thì tại sao lại không lợi dụng bọn họ để thử chứ? Tuy rằng như vậy hơi mạo hiểm...
Các hung vật trong cấm địa đã mạnh mẽ ngay từ khi sinh ra, đây là điểm may mắn của chúng.
Hung vật ba chân hai tay đó tên là sứ ma, cũng là sinh linh do các ác ma sáng tạo ra, chẳng qua chức trách của bọn chúng là phục vụ đại ác ma.

Răng rắc!
Một đại ác ma ngồi trước bàn tròn đang nhét những quả mọng đỏ tươi vào miệng.

Nhiệm vụ không thể hoàn thành mà còn phân cho bọn ta...
Một tiểu ác ma nói thầm.
Đám tiểu ác ma này vốn được tạo ra từ tâm trạng tiêu cực của bộ tộc Ác Ma, tính tình vô cùng tệ nên dĩ nhiên là không kiểm soát được mồm miệng.

Ngươi muốn trở thành thức ăn cho Quỷ Ma Khuyển à?
Giọng nói trong sương mù lạnh lùng quát.
Tiểu ác ma đó lập tức im miệng.

Đùng, đùng, đùng...
Sau những tiếng bước chân đùng đùng, bóng dáng khổng lồ ấy xuyên qua sương mù.
Bên phải tế đàn có một con đường rộng khoảng nghìn mét, vô cùng bằng phẳng và được lát kín kẽ bằng đá vuông.
Tuy nhiên, chúng cũng mang nỗi bất hạnh lớn nhất, đó là dù đại ác ma mạnh mẽ hay cáo đất bình thường trong cấm địa đều không phải là tồn tại chân thực mà chỉ là ảo tưởng
Sau khi trở thành tồn tại đứng đầu vực sâu Ma Vực, các đại ác ma bắt đầu suy tính phương pháp rời khỏi nơi quỷ quái này! Mục tiêu của chúng là toàn bộ Thần vực.
Loại quả mọng này được hái từ
cây kết ma
trong vực thẳm, đồng thời là loại quả rất được các ác ma yêu thích.
Quả kết ma vừa được hái còn tỏa ra mùi tanh ngọt của máu.
Đó là một đại ác ma cao đến sáu nghìn mét, có gương mặt dữ tợn, làn da màu đỏ sậm, bắp thịt to lớn ẩn chứa sức bộc phát tự nhiên.
Trên thực tế, sự tưởng tượng và sức mạnh tín ngưỡng lưu truyền đời đời của các thần dân đã sớm biến ác ma thành một loài hung vật hoàn mỹ với sức phá hoại vô cùng lớn.
Trên người gã ác ma treo đầy những sợi dây chuyền lấp lánh, có sợi hình lục giác, có sợi hình tam giác, cũng có sợi sở hữu hình vẽ vô cùng phức tạp.

Rầm!

Chẳng qua, bề ngoài của cung điện khổng lồ ấy lại tinh tế và hùng vĩ hơn mọi kiến trúc của các Chân thần.
Bóng dáng to lớn kia bước trên con đường bằng phẳng dẫn đến cửa cung điện, sương mù bao phủ trên người gã từ từ tản đi để lộ bộ dạng thật.
Thế nhưng sinh vật ảo tưởng sẽ bị trừ khử nếu rời khỏi cấm địa, đây là luật sắt mà đến ác ma cũng không thể tránh khỏi.

Có điều, các ác ma sở hữu trí tuệ phi phàm vẫn cứ tìm ra một tia khả năng nhỏ nhoi đủ để giúp chúng vượt qua cấm địa và tiến đến Thần vực.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.