• 8,647

Chương 2330: Nghiền nát ta?


Song, họ vừa chạy được khoảng trăm dặm thì bỗng nhiên, trên đỉnh của hai dãy núi hai bên đường phát ra từng tiếng thét chói tai.
Những con chim có hình thể to lớn đứng đầy trên dãy núi, đôi cánh rộng chừng nghìn mét của chúng sải ra che khuất cả bầu trời.3

Ánh sáng trong vực sâu Ma Vực vốn đã rất yếu, sau khi những con chim này xuất hiện, đường núi ở phía dưới càng tốt hơn.

A, nhanh quá...
.
Một Thành Nhân chạy trốn từ trong bãi chăn nuôi ra, kẻ đó không những giết chết rất nhiều ác ma mà còn chạy thoát khỏi vực sâu Ma Vực.

Đúng thì sao?
La Chinh cười lạnh lùng.
Nhát roi vừa rồi mang theo sức mạnh lớn vô cùng, đại viên mãn của loài người bị đánh trúng một roi e rằng sẽ bị tan xương nát thịt.
Nhưng gã còn chưa kịp cười thành tiếng thì thấy ở đuôi roi xương có một khe hở.
Trên bầu trời, những con chim lớn kia đang bay vòng quanh, chưa có ý công kích.
Nhưng con ác ma đứng chặn ở đường núi lại mở miệng trước:
Loài người, các ngươi...
Tộc trưởng Thiên Long thì đưa mắt đánh giá những con chim lớn ở phía trên.
Phía sau chúng cũng có những bóng dáng cao lớn đang đứng, đó chính là những ác ma đang điều khiển đám chim lớn này.
Bên kia bãi chăn nuôi là một con đường cụt, không có cánh cửa nào khác để ra vào, bây giờ đột nhiên lại có năm kẻ loài người xuất hiện nên chỉ có một khả năng là họ chạy từ vùng đất chuyển thế ra.
Rất nhiều năm trước, nơi đây cũng từng xảy ra chuyện tương tự như vậy.
Dù có La Chinh và tộc trưởng Thiên Long ở đây, bọn họ cũng chẳng biết phải làm sao, nếu quả thật có thể tránh khỏi cái chết thì e là bọn họ sẽ thực sự đồng ý bó tay chịu trói.

Ta tin người sẽ lựa chọn rất dễ.
Hắc Hỏa nhìn La Chinh cười nói, trên khuôn mặt dữ tợn kia lộ ra một chút chân thành.
Thật ra toàn bộ lực chú ý của gã đều đặt trên người tên á thánh kia, vì thể gã mới định giải quyết đại viên mãn trước rồi tới 4 thánh, còn đám chân Thần cấp cao thì gã chẳng thèm để vào mắt.
Không ngờ sức mạnh của chân thần đại viên mãn này lại mạnh tới như vậy! Uy hiếp mà đại viên mãn này đem lại còn lớn hơn nhiều so với á thánh kia! Nếu để hắn có thêm vài hơi thở nữa thì đội quân mà gã dẫn tới sẽ bị giết sạch.
Hai tay La Chinh giữ chặt ở đuôi chiếc roi, đoạt lấy chiếc roi xương dài tới năm nghìn mét từ tay Hắc Hỏa.

Vù vù!
.
Đại quân ác ma đã tập kết ở tầng thứ sáu, định đánh lén các thánh nhân kia.
Thế nhưng giữa chừng Hắc Hỏa lại đột nhiên nhận được tin tức của người canh giữ bãi chăn nuôi, vậy nên gã mới dẫn thuộc hạ của mình chạy tới đây.
La Chinh đột nhiên vung roi lên, đồng thời thét lớn:
Tộc trưởng Thiên Long, tránh ra!
Trong giây phút Hắc Hỏa ra tay, tộc trưởng Thiên Long đã phản ứng.
Làn da toàn thân ông ta biến thành màu sắc sặc sỡ, thân thể bay lên không trung, bắt đầu giết những con chim khổng lồ và những ác ma trên người chim khổng lồ.

Ta tên là Hắc Hỏa, là thống lĩnh của tầng thứ sáu.
Ác ma tự giới thiệu:
Bộ tộc Ác Ma của chúng ta không tàn nhẫn như trong tưởng tượng của các ngươi.
Nếu các ngươi chịu ngoan ngoãn đi theo ta, ta có thể tha cho các ngươi một mạng, ác ma chúng ta không hề tàn nhẫn như các ngươi nghĩ đâu.
Mặc dù La Chinh là chân thần đại viên mãn, tộc trưởng Thiên Long là á thánh, nhưng Hắc Hỏa chẳng hề xem hai người ra gì.
Thế nhưng nó vẫn bị luồng khí do roi xương đập xuống đất tạo ra thổi văng đi, đập vào sườn núi.
Đến khi quái ngư ngoái đầu nhìn lại thì La Chinh đã bị cái roi bằng xương to lớn kia đè ở bên dưới, nó không kìm được thở dài:
Thế là toi đời rồi à? Haiz...
Hắc Hỏa quất một roi xuống, trong mắt tràn đầy vẻ đắc ý.
Thực lực của những con chim to lớn và đám ác ma cưới chúng ngang ngửa với đại viên mãn bình thường, nhưng số lượng lại quá đông, tộc trưởng Thiên Long phải mất rất nhiều sức lực để đối phó.
Lúc này, nghe thấy tiếng thét của La Chinh, thân thể ông ta đột nhiên lộn nhào lại, mau chóng rơi xuống dưới.
Chỉ cần loài người ngoan ngoãn phục vụ cho bộ tộc Ác Ma thì bọn chúng đều rất hoan nghênh.
La Chinh ngước lên nhìn ác ma cao lớn như ngọn núi kia, cười nhạt:
Ngươi cũng có hai lựa chọn.

Cái gì?
Hắc Hỏa hơi nghi hoặc.
Cùng lúc ấy, chiếc roi xương khổng lồ quất vào giữa không trung với tốc độ khó mà tưởng tượng được.
Chiếc roi xương xé gió lao tới vun vút, thoáng chốc đã đập trúng vài con chim khổng lồ.

Chưa chết? Hắn vẫn đứng lên được ư?
Trong mắt Hắc Hỏa hiện lên vẻ kinh ngạc.
Gã định vung roi xương lên lần nữa, nhưng đúng lúc gã vừa giơ cánh tay lên thì cũng đồng thời cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ truyền từ roi xương tới.

Cút, hoặc là chết!
La Chinh hờ hững nói.

Ngươi muốn chết à!
.

Bich!

Hắc Hỏa không giữ chắc được roi, chiếc roi xương liền bay khỏi tay gã.
Trong mặt gã, chỉ cần một mình gã cũng có thể giải quyết được mấy người trước mặt này, huống chỉ sau lưng gã còn có một đội quân hùng mạnh nữa.
Ba chân thần ở sau lưng La Chinh thấy tình huống hiểm nghèo như này liền bị dọa đến trắng bệch cả mặt.
Bấy giờ quái ngư mới buộc phải dừng lại, sau đó dùng ánh mắt vô tội nhìn đám người La Chinh.

Con quái ngư ngớ ngẩn này...
La Chinh thẩm mắng một câu, nếu không phải do cần con cá chết tiệt ấy dẫn đường thì hắn đã giết nó từ lâu rồi.
Con quái ngư kia vẫn đang phấn khích lao băng băng trên đường, thậm chí nó chưa từng chú ý tới nhữ6ng con chim lớn trên đỉnh đầu.
Chỉ có điều, ở cuối con đường này có một ác ma đang đứng chặn ở đó, hình thể của nó phải cao5 tới ba nghìn mét.
đi từ trong vùng đất chuyển thể ra à?
Gương mặt của ác ma này rất dữ tợn, trên người còn tản ra hơi thở âm u đáng sợ.
Có thể dễ dàng thấy được, thực lực và địa vị của nó cao hơn nhiều so với bổn ác ma giữ cửa ban nãy.

Bộp bộp bộp...
Cú va chạm với tốc độ cao tạo thành từng tiếng vang giòn giã, đám chim khổng lồ cùng những ác ma cưỡi chúng đều bị quất trúng làm xương vỡ vụn, từng cái lông chim chầm chậm rơi xuống như hoa tuyết.
Sắc mặt của Hắc Hỏa cực kỳ khó coi.
Thân thể to lớn như vậy lại có thể lao tới với tốc độ cực nhanh.
Theo lý mà nói, bây giờ đáng ra tộc trưởng Thiên Long phải ra tay ngăn cản Hắc Hỏa lại, nhưng hơi thở mạnh mẽ mà gã bộc phát ra cộng với thân hình như quả núi kia khiến ông ta do dự.

A!

Quái ngư hú lên một tiếng, mớ chân dài mảnh khảnh vung lên, nhảy sang bên cạnh để tránh.
Trên khuôn mặt dữ tợn của Hắc Hỏa tràn đầy sự tức giận, gã rút một cây roi bằng xương dài chừng năm nghìn mét ra và quật mạnh về phía La Chinh.
Cái roi bằng xương tựa như một con rồng lớn, bao phủ cả con đường núi.
Trên làn da thô ráp của Hắc Hỏa lóe ra từng tia sáng màu đỏ nhạt.

Thùng thùng thùng...
.
Ông ta chỉ mở miệng nhắc nhở:
La Chinh, cẩn thận!


Ta sẽ nghiền nát ngươi!
Chỉ trong chớp mắt, Hắc Hỏa đã vọt tới trước mặt La Chinh.
Sức mạnh của hàng chục nghìn quân hội tụ trên chân gã, sau đó gã giẫm mạnh xuống hướng đầu của La Chinh.

Đám ác ma trong vực sâu Ma Vực rất am hiểu kỹ năng sử dụng sức mạnh thô bạo để giải quyết tất thảy, bởi vì nơi đây không thể nào sử dụng dịch chuyển không gian được, thân thể ác ma lại rất lớn nên có thể chiếm được ưu thế hơn.

Lúc bàn chân khổng lồ kia sắp đạp xuống đầu của La Chinh, hắn chỉ khẽ híp mắt, cười khẩy:
Ngươi muốn nghiền nát ta? Chỉ dựa vào người thôi hả?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.