Chương 2404: Giao thủ ở tương lai
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1610 chữ
- 2022-02-19 08:20:07
Bây giờ hai người đứng sóng đôi, ngược lại chính Mục Hải Cực ông ta lại nhỏ bé như con kiến hôi, khiến ông ta có cảm giá8c càng thêm châm chọc!
Cha!
Mục Huyết Dung thấy vậy bèn bay lên, che trước mặt Mục Hải Cực.
Trên mặt Đông Phương Thuần Quân đầy vẻ tươi cười, ông ta nói:
Thân xác của ngươi trải qua rèn luyện dường như đã thăng hoa, nhưng chỉ dựa vào sức mạnh của thân thể mà muốn đánh bại ta thì quá coi thường ta rồi đấy!
Dù sao Đông Phương Thuần Quân ông ta cũng là thánh nhân đứng đầu! Ông ta bị Hàm Thanh Đế áp chế trong vùng hư không này, song điều đó cũng không nói lên rằng Hàm Thanh Đế mạnh hơn ông ta được.
Chẳng qua là ở vực sâu Ma vực không thể dịch chuyển không gian, Thái Hòa
Xoet...
Chân ý Âm Dương Hỗn Độn mang hai màu trắng đen uốn lượn bốc lên từ lòng bàn tay Đông Phương Thuần Quân, một trận bát quái khổng lồ lơ lửng phía trên ông ta...
Thế nhưng, khi hai người sắp đụng độ lần đầu tiên, thân thể La Chinh đột nhiên khựng lại rồi đứng yên tại chỗ một cách kỳ quái.
Lúc này La Chinh bỗng nhiên đưa tay ra, tóm lấy Mục Hải Cực.
Mục Huyết Dung thấy vậy, cắn răng chắn trước mặt...
Giờ mới 6chưa được bao lâu, thực lực của hắn đã đột nhiên tăng mạnh một lần nữa, ngay cả Mục Hải Cực cũng không thể đỡ nổi một đ5ấm của La Chinh! Thực lực như vậy đủ để khiến nhóm chân thần đại viên mãn, thậm chí là á thánh ao ước.
Ngoài ra, tâm tư của hai người khác đang ở đằng sau La Chinh cũng vô cùng phức tạp...
Trước đó hắn chỉ có thể đảm bảo mình sống sót, có thể bình yên thoát ra khỏi vực sâu Ma Vực.
Nhưng giờ đã khác.
Dù sao đám thánh nhân kia cũng không thực sự chết đi, họ đều có thể sống lại trong vũ trụ.
Nghe vậy, La Chinh không hề do dự chút nào, lập tức dồn sức vào bàn tay mình.
Sau khi bóp nát Mục Hải Cực, La Chinh bước ra một bước trên không trung, vượt qua hư không chạy thẳng về phía Đông Phương Thuần Quân!
Cô bé mắt đỏ sau lưng hắn theo sát phía sau, chỉ là so với thân hình vô cùng to lớn của La Chinh thì cô bé mắt đỏ quá nhỏ bé, rất dễ bị người ta bỏ qua.
Trận bát quái mà ông ta gọi ra cực kỳ sắc bén, giống như cối xay, có thể xay nát cánh tay La Chinh! Mà La Chinh lại thông qua ký ức của Đông Phương Thuần Quân nhìn thấy cảnh này...
Trên lý thuyết, hai người đã giao thủ ở
tương lai
một lần, chẳng qua là Đông Phương Thuần Quân thấy được kết quả, mà La Chinh cũng thông qua Đông Phương Thuần Quân thấy được kết quả, vì vậy La Chinh quả quyết lựa chọn từ bỏ.
Thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa còn dung hợp thân thể Chân Ma, hắn có đủ sức đánh một trận với Đông Phương Thuần Quân!
Trả mẫu thân lại cho ta.
La Chinh lạnh giọng nói:
Nếu không ta bóp chết ông ta.
Nghe vậy, chân mày Đông Phương Thuần Quân lập tức nhíu lại.
Người thứ nhất chính là Hàm Thanh Đế.
Mối liên kết giữa hai cô bé là do ông ta chặt đứt, thân thể Chân Ma bên trong quan tài bằng vốn nên thuộc về ông ta.
Tuy biểu hiện của hắn vô cùng mạnh mẽ, nhưng loại tấn công chỉ dựa vào sức mạnh thể xác của hắn lại chẳng có gì đáng sợ cả, nhất là dưới khi ông ta còn đang sở hữu Thái Hòa Thần Thương.
Nếu La Chinh và Đông Phương Thuần Quân có thể đánh nhau đến mức đôi bên cùng thiệt hại nặng nề thì đương nhiên là tốt nhất! Thấy La Chinh dùng cao lớn như một ngọn núi chạy thẳng về phía mình, ánh mắt Đông Phương Thuần Quân hơi híp lại.
Sau đó La Chinh nắm Mục Hải Cực trong tay, ánh mắt rơi xuống trên người Đông Phương Thuần Quân đứng phía xa, trong đôi mắt to lớn hiện lên ý lạnh.
Sau khi gặp được Trần Hoàng Dịch Kiểm, trong lòng La Chinh lại dấy lên chút hy vọng có thể đoạt lại mẫu thân hắn từ tay Đông Phương Thuần Quân.
Ông ta vẫn luôn kiêu ngạo về thực lực và địa vị của mình, còn cả mưu lược và trí khôn nữa...
Bây giờ ngay cả thằng nhóc La Chinh này cũng có thể tra xét ký ức của ông ta, điều này chứng tỏ ở trước mặt La Chinh và Hàm Thanh Đế, ông ta không có chút bí mật nào! Đương nhiên Đông Phương Thuần Quân đâu biết được, Hàm Thanh Đế chỉ có thể lặng lẽ điều tra ký ức của những người xung quanh, hơn nữa còn bị hạn chế khá lớn, trong khi đó La Chinh có hồn khí Chuyển Thế nên gần như có thể đọc ký ức của toàn bộ Thần vực.
Thông qua ngọn lửa ký ức, hắn biết rõ mọi chuyện trong liên minh các gia tộc quyền thế, cũng biết được Đông Phương Thuần Quân đã mang Lê Lạc Thủy theo bên mình.
Có điều lúc trước, với thực lực của La Chinh mà muốn cướp mẫu thân về thì chỉ sợ là một vọng tưởng xa vời...
Mẫu thân ngươi? Ta không hề biết tung tích của bà ấy, sao lại đòi ta?
Đông Phương Thuần Quân đáp lời La Chinh bằng về mặt không cảm xúc.
La Chinh cười lạnh:
Đường đường là thánh nhân đứng đầu mà cũng giả vờ hồ đổ à? Trước khi xuất chính, ngươi đã dẫn mẫu thân ta theo cùng! Ngươi cho là người có thể tra xét ký ức của người chỉ có một mình Hàm Thanh Để thôi sao?
Sắc mặt Đông Phương Thuần Quân lại trầm xuống ba phần...
Nhưng Mục Huyết Dung hiện tại sao có thể ngăn cản được La Chinh?
Phụt!
Chỉ với một cái chạm nhẹ, bàn tay La Chính lóe lên một tia sáng màu vàng.
Mục Huyết Dung phun ra một búng máu, bị La Chinh đánh bay.
Vì vậy, trận giao thủ vốn nên xảy ra này trên thực tế lại không hề phát sinh!
La Chinh khẽ cau mày, lại bước tới trước thêm một bước rồi vọt đến từ phía bên phải.
Mục Hải Cực đã biến thành một bãi máu trong tay La Chinh.
Có thể xem ông ta là thánh nhân đầu tiên mà hắn giết chết, tuy rằng ông ta không thực sự chết đi...
Giao ra, nếu không ta giết ông ta.
La Chinh quơ bàn tay khổng lồ, Mục Hải Cực trong tay căn bản không có cách nào phản kháng.
Đông Phương Thuần Quân cười lạnh:
Ngươi thật sự có thể giết hắn?
Lần này tới vực sâu Ma Vực, mặc dù liên minh các gia tộc quyền thế tổn thất không nhỏ nhưng vẫn ở trong phạm vi Đông Phương Thuần Quân có thể chấp nhận được.
Trước đây3 không lâu, lúc La Chinh trở về vũ trụ, những chân thần đại viên mãn khác đã được thấy sự lợi hại của hắn.
Lúc 9đó La Chinh đã có thể nghiền ép đám chân thần đại viên mãn kia, thực lực đã có thể sánh ngang 4 thánh.
Một vài người đang xem kịch tỏ ra khó hiểu, không biết tại sao La Chinh vốn đang hùng hổ lại đột nhiên dùng như thế.
Trên mặt Đông Phương Thuần Quân hiện lên một nụ cười châm biếm:
Quả nhiên ngươi có thể coi trộm ký ức của ta...
Hóa ra ngay tại lúc này, Đông Phương Thuần Quân đã nhìn thấu hình ảnh của mấy hơi thở sau trong tương lai.
La Chinh còn sống trên đời thì ít nhất cũng có một nhánh huyết mạch tộc Lê được tiếp tục truyền thừa.
Vào!
Mục tiêu của nàng ta chỉ là thừa kế một thân thể Chân Ma.
Vì ý muốn đó, trời mới biết nàng ta đã cố gắng bao nhiêu, vậy mà kết quả sau cùng, mọi sự cố gắng của nàng ta lại chỉ dùng để may áo cưới cho kẻ khác.
Hắn xông về phía Đông Phương Thuần Quân một lần nữa, nhưng vừa lao được một nửa thì thân hình lại bỗng nhiên dừng lại.
Hai người lại giao thủ một lần nữa ở
tương lai
...
Nhưng không ngờ một thân thể thì do
Thiên Kiếm
đoạt lấy, thân thể còn lại lại thuộc về La Chinh! Kẻ khiến ông ta bất ngờ nhất là La Chinh...
Tên này rõ ràng đã rơi xuống biển sen đỏ, bị thiêu đốt ngay cả xương cũng chẳng còn, tại sao tự dưng lại vẹn nguyên xuất hiện trước mặt mọi người một lần nữa? Trong lòng cô gái kia cũng lướt qua vài suy nghĩ.
Tia sáng vàng lóe lên, bàn tay khổng lồ đột nhiên bóp chặt lại.
Bụp!
Có điều, chuyện La Chinh còn sống vẫn khiến nàng ta cực kỳ vui mừng.
Dù sao nàng ta cũng sống vì oán niệm, mà oán niệm đó đến từ chuyện năm xưa tộc Lê bị diệt sạch.
Nhưng Hàm Thanh Để lại híp mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mắt đỏ kia.
Hàm Thanh Đế tuyệt đối không cam lòng để yên cho La Chinh có được thân thể Chân Ma.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.