• 3,238

Chương 2433: Về nhà


Hắn ta biết, mối thù hận giữa La gia và liên minh các gia tộc quyền thế là vô cùng lớn.

La Chinh không quấy đảo nổi 8Đông Phương gia long trời lở đất có lẽ là vì nể mặt mẫu thân của mình.
Mọi người trong Tiên phủ đều đang thắc mắc tại sao La Chinh có thể đưa Lê Lạc Thủy về được, có điều dù thắc mắc thế nào thì bọn họ cũng phải nhịn xuống.
Lê Lạc Thủy ôm con gái vào lòng, nội tâm tràn trề cảm xúc.
Bên phía Hàm Cửu Di và Vũ Thái Bạch đều đã chờ trước cửa Tiên phủ, đương nhiên là không thể thiếu nhóm nữ quyền như Khê Ấu Cầm, Ninh Vũ Điệp,..
Hàm Cửu Di vừa nghe Ngự Thần Phong nói rằng La Chinh dẫn thêm một cô gái về thì dở khóc dở cười, Ngự Thần Phong còn thêm mắm dặm muối về sắc đẹp của cô gái kia thành giai nhân tuyệt trần trong Thần vực.
Chỉ một thoáng sau, một bóng người vội vàng chạy ra khỏi Tiên phủ, nhìn kỹ sẽ thấy đó là La Yên.
La Yên ngạc nhiên nhìn ca ca trước, ngay sau đó nhào về phía Lê Lạc Thủy.

Ta nói không sai phải không? Chậc chậc, tiểu sư đệ thật là có bản lĩnh.
Ngự Thần Phong tiếp tục nói.
Tuy rằng biểu cảm trên mặt bọn Ninh Vũ Điệp khác nhau nhưng tầm mắt đều tập trung vào Lê Lạc Thủy, suy nghĩ trong lòng bọn họ không giống nhau nhưng nhìn chung thì đều cùng một hướng...
Bọn Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm càng nghe thì mặt mày càng tối tăm.
Đợi đến khi Hàm Cửu Di thấy bọn La Chinh tới nơi thì nét mặt đã trở nên mất tự nhiên.

Đại sư huynh!
Trần Hoàng Dịch Kiểm cũng rất kích động vì được gặp lại Vũ Thái Bạch.
Trần Hoàng Dịch Kiếm là đồ đệ của La Tiêu nhưng thời gian ở đảo nổi La gia lại rất ngắn, sau khi hắn ta đi đến vực sâu Ma Vực thì bặt vô âm tín luôn.
Đây là lần gặp thứ hai giữa bà và con gái, bà đã từng gặp con mình trong vai trò hóa thân sợ hãi nhưng đến giờ mới tính là gặp nhau chân chính.
Bên này mẹ con trùng phùng, bên kia Vũ Thái Bạch vỗ mạnh vào vai của Trần Hoàng Dịch Kiếm.
Vũ Thái Bạch từng nghĩ rằng Trần Hoàng Dịch Kiếm đã chết từ lâu, bởi đến Thánh Nhân cũng khó mà ở vực sâu Ma Vực lâu đến thế.

Ta làm thế nào cũng không ngờ đến ngày để có thể trở về từ vực sâu Ma Vực.
Vũ Thái Bạch thở dài nói.
Chẳng qua bây giờ Hàm Thanh Đế làm thay ông trước th6ôi.
Không lâu sau, bọn họ rời khỏi lối đi không gian và đứng trước cổng chính của rừng Lang Tuyền.
Bọn họ vừa tiến vào rừng Lang Tuyền thì Ngự Thần Phong ở Tiên phủ bỗng ồ lên, đồng thời nét mặt trở nên kỳ quái.

Sao thế?
Tịnh Vô Huyễn thản nhiên hỏi.
Lê Lạc Thủy tiến lên đỡ Vũ Thái Bạch, nhìn hắn bằng ánh mắt phức tạp.
Cuối cùng bà nói:
Vất vả cho con rồi...
Vũ Thái Bạch khẽ cười, đáp ngay:
Nếu làm thể có thể đổi được chốn an thân cho sự phụ và sư mẫu thì chút cực khổ này cũng không đáng là gì? Sau đó, Vũ Thái Bạch dùng chân nguyên truyền âm để nói gì đó.
Mấy ngày qua, bọn họ đều khá lo lắng cho sự an nguy của La Chinh nhưng không nói ra.
Tịnh Vô Huyễn nghe thấy động tỉnh về La Chinh bèn hỏi tiếp:
Hắn với ai?
Ngự Thần Phong bĩu môi đáp:
Toàn là những người chưa từng thấy...
La Chinh5 đã vào rừng Lang Tuyền nhiều lần mà chưa từng đi bằng cổng chính, đây là lần đầu tiên hắn mượn truyền tống trận của Đông Phương gia để đi đường vòng về rừng Lang Tuyền.
Sau khi rừng Lang Tuyền thuộc về Ngự Thần Phong thì các gia tộc quyền thế ít khi vào đó thăm dò, đến nỗi cổng chính mọc đầy cỏ dại.
Trong khi Hoa Thiên Mệnh và Trần Hoàng Dịch Kiếm đều hơi chần chờ, La Chinh cười nói:
Nhị sư huynh đang đón tiếp chúng ta.
Bọn họ bay dọc theo con đường rộng mở nên dĩ nhiên là rất nhanh.
Không lâu sau, bọn họ đã đến cửa Tiên phủ.

Cái tên La Chinh này không sử dụng lệnh dịch chuyển mà lại đi bằng truyền tống trận, hắn về từ đảo nổi sao? Hắn còn dẫn một đám người theo...
Ngự Thần Phong nói với vẻ kỳ quái.

Cái gì?
Ánh mắt Tịnh Vô Huyễn lóe lên.
Bản thân hắn không tiện xử lý những vấn đề n3ày, nhưng còn La Tiêu thì chưa chắc sẽ để yên sau khi ra khỏi vũ trụ Đại Diễn.
Người tu luyện thành thánh nhân đều 9có một trái tim kiêu hùng, sợ rằng La Tiêu sẽ không nương tay.
Dao động vô hình hóa thành một đường thẳng và nhanh chóng bay về phía trước.
Những loài thực vật trước đường thẳng, kể cả đại thụ che trời lẫn cỏ dại chưa cao đến đầu gối, đều nghiêng sang hai bên để chừa một con đường kéo dài đến dưới chân đám người La Chinh.
Hình như có một người khá là quen thuộc, đó là cái tên đã trốn khỏi La gia và vào vực sâu Ma Vực thì phải?

Gọi bọn Vũ Thái Bạch đến đây, cả bọn Hàm Cửu Di nữa, người đưa bọn họ vào Tiên phủ luôn đi.
Tịnh Vô Huyễn dặn dò.
Ngự Thần Phong cười khà khà, vươn tay điểm nhẹ vào chỗ lối vào của rừng Lang Tuyền.
Vào đúng lúc này, Vũ Thái Bạch xông lên trước tiên và cúi đầu thật sâu với Lê Lạc Thủy:
Sư mẫu!

Sư mẫu?
Ngự Thần Phong thích trêu đùa La Chinh nên nói hăng say đến văng nước bọt, nhưng hắn ta lập tức ngạc nhiên khi nghe cách gọi của Vũ Thái Bạch.
Mấy cô gái Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm liếc nhìn nhau rồi cùng bỏ đi biểu cảm quái dị vừa rồi, thầm nghĩ hóa ra là mẫu thân của La Chinh, cũng tức là mẹ chồng của các cô gái.
Hắn ta vốn định kể hết mọi chuyện xảy ra trong thời gian qua cho đại sư huynh nghe, ai ngờ Vũ Thái Bạch ra hiệu im lặng rồi cười nói:
Trước tiên hãy nói để sống sót trong vực sâu Ma Vực suốt mấy năm nay như thế nào đi, cá chuyện làm cách nào tu luyện thành á thánh nữa...
Hiện giờ tu vi của Trần Hoàng Dịch Kiếm đã cao hơn Vũ Thái Bạch một bậc, vấn đề này khiến Vũ Thái Bạch vô cùng hoang mang.
Bọn Khê Ấu Cầm ở bên kia phát hiện La Chinh dẫn theo mẹ chồng về bên ngượng ngùng vì không biết đối mặt với bà thế nào.
Ngoài ra, hắn càng không thể tin nổi hàng loạt sự kiện, tình huống và sự đảo ngược sẽ xuất hiện...

Vâng.
Trần Hoàng Dịch Kiểm gật đầu.
Trần Hoàng Dịch Kiểm chỉ vào La Chinh:
Mọi chuyện cũng nhờ vào La Chinh hắn...
Vũ Thái Bạch nhìn La Chinh bằng ánh mắt kỳ quái:
Xem ra lần này La Chinh ra ngoài thì bị cuốn vào vực sâu Ma Vực vì chuột Thạch Lẫm nhỉ?
Trong thời gian qua, Vũ Thái Bạch luôn lo sợ bất an vì chuyện này.
Hẳn tính toán thế nào cũng không thể ngờ chuột Thạch Lẫm sẽ đưa La Chinh vào đó, đây gần như là kết quả xấu nhất.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.