• 3,258

Chương 2452: Người trong lời đồn


Đương nhiên hắn biết đây tuyệt đối không phải vật thật, trên thực tế ngay cả bản thân hắn cũng là do linh hồn biến thành, có lẽ thuyề8n chân ý cũng là thứ được huyễn tưởng ra theo một cách đặc biệt.


Đại dương này...

La Chinh từng có một lần kinh nghiệm nên lúc này lập tức hiểu được người này cũng giống như mình, là người vừa mới lĩnh ngộ chân ý của đạo.
La Chinh không có hứng thú giao lưu với người khác, ý nhiệm trong đầu hơi lóe lên, con thuyền dưới chân bắt đầu đi về phía trước.
La Chinh ở trên thuyền chân ý cũng cảm nhận được hơi lạnh buốt giá! Hơi lạnh này5 thổi thẳng tới bề mặt Dương Thần, nhưng nó lại thâm nhập vào sâu trong linh hồn khiến La Chinh bất giác lạnh run lên.

Chẳng trách phải tu thành Dương Thần mới có thể vượt qua biển Chân Ý.

Vậy được rồi.
La Chinh không nhiều lời thêm nữa.
Hắn dứt khoát khoanh chân ngồi xuống, tập trung điều khiển con thuyền của mình đi về phía trước.

Không giống chỗ nào?
La Chinh tiếp tục hỏi.

Bởi vì ta là sự tồn tại độc nhất vô nhị chứ sao, hừ hừ, đám kia không có tư cách đi chung đường với ta.
Trong giọng nói của nàng để lộ vẻ kiêu ngạo.
có thể nhanh lên một chút không?
Nghe vậy, La Chinh cười nhạt một tiếng, đáp lại:
Nếu ngươi muốn nhanh một chút thì cứ việc vượt lên trước, sao phải đi theo đằng sau ta?

Linh hồn của ta không mạnh bằng ngươi, đi theo sau ngươi có thể tiết kiệm một chút sức mạnh linh hồn.
Giọng nói trong trẻo kia lại vang lên.
Tuy không nhìn thấy dung mạo, nhưng nghe giọng của nàng cũng có thể khiến người ta sinh ra những liên tưởng tốt đẹp.
Bọn họ nói có một kẻ không cần thuyền chân ý, cứ thể trần truồng bơi lội trong biển Chân Ý, ấy vậy mà lại muốn bơi qua biển! Đúng là không thể tin nổi!
Nàng tiếp tục nói.

Bơi qua...
La Chinh há hốc mồm, đây không phải là đang nói mình sao? Chẳng lẽ chuyện này lan truyền rộng rãi ở thế giới mẹ như vậy? Thật ra, sự kiện trong biển Chân Ý xuất hiện một người bơi lội
đúng là một chuyện lớn khiến người ta nghe mà rùng rợn.
Nếu linh hồn còn chưa đại thành, một trận gió này thổi qua, linh hồn bình thường sẽ không tài nào chịu nổi, sợ là sẽ tức khắc vỡ nát!
Bây giờ La Chinh mới hiểu được vì sao những kẻ ở trong biển Chân Ý trước đây lại tiến bước khó khăn như vậy.
Lấy linh hồn vượt biển Chân Ý còn khó hơn nhiều so với thể xác.
Trong lòng hắn cũng đã có phỏng đoán sơ lược về thân phận của cô gái này, có lẽ là con cưng của một thể lực lớn nào đó trên thế giới mẹ, hoặc là truyền nhân của một vị cường giả nào đó.
Chỉ nhìn từ khí tức linh hồn thì sức mạnh linh hồn của cô gái này không kém mình chút nào, có lẽ nấp đằng sau con thuyền của mình chỉ để tiết kiệm sức lực và lười biếng mà thôi...
Tuy nhiên cô gái này có thân phận đặc biệt, lại được trưởng bối trong nhà tiết lộ, đương nhiên có phần để ý tới chuyện này.

Đúng vậy, rất kinh khủng đúng không? Biển Chân Ý này có thể khiến tất cả dương hồn hóa thành hư vô, vậy mà tên kia lại có thể tự do bơi lội trong biển, không biết lại lịch ra sao...
Cô gái kia sợ hãi cảm thán:
Ta nghĩ nhất định hắn còn chưa đi xa, trong khoảng thời gian này ta đã phải tiêu hao hai cây Trúc Định Hồn mới phá được giới hạn bước vào biển Chân Ý, không chừng còn có thể gặp được tên kia ấy chứ?

Đúng là rất kinh khủng.
La Chinh nói hùa theo.
Không ngờ con thuyền của hắn vừa đi thì con thuyền sau lưng cũng di chuyển theo, bám sát đằng sau hắn.
Đứng trên thuyền chân ý, La Chinh như đặt mình trong hầm băng, sức mạnh linh hồn cũng tiêu hao hết sức ghê gớm.
Lần trước La Chinh bước vào biển3 Chân Ý, thấy một vùng biển màu đỏ, nhưng lúc này lại là một vùng đại dương màu xanh nhạt.
Trong biển tỏa ra khí thế mênh mô9ng cuồn cuộn, tựa như toàn bộ huyền bí của Hỗn Độn đều dồn nén vào trong đó.

Róc rách!
Đúng lúc này, La Chinh nghe được tiếng nước chảy vang lên bên trái chiếc thuyền.
Một chiếc thuyền mơ hồ đột nhiên xuất hiện từ đâu không biết, thoáng chốc rơi vào trong biển Chân Ý.
Hai người một trước một sau cứ như vậy tiếp tục đi về phía trước, thỉnh thoảng cô gái này lại tung ra một câu hỏi, muốn dò xét thân phận và lai lịch của La Chinh, La Chinh tùy tiện bịa ra một thân phận là đã ứng phó được.

Ngươi biết không? Nghe nói trong biển Chân Ý xuất hiện một người kỳ quái!
Nàng lại nói.

Người kỳ quái?
La Chinh hỏi.

Ừ, nhưng ta không tin tưởng cho lắm.
Sau khi các đệ tử Thái Nhất Thiên Cung rời khỏi biển Chân Ý đã lập tức bẩm báo lên các trưởng lão trong Thiên Cung.
Nhưng thế giới mẹ đất đai rộng lớn, muốn truyền bá tin đồn cũng mất rất nhiều thời gian, mà sau khi những người đứng đầu Thái Nhất Thiên Cung biết được chuyện này cũng đã hạ lệnh cho các đệ tử không được tùy ý tiết lộ, cho nên tin tức về
người bơi qua
này vẫn chưa hoàn toàn truyền rộng, song vẫn lưu truyền trong một phạm vi nhỏ.

Đi đằng sau ta có thể tiết kiệm sức lực?
La Chinh thấy lạ bèn hỏi.

Đương nhiên rồi! Cho nên những thể lực lớn kia đều kết thành đội để qua biển Chân Ý, một mình qua biển khó khăn hơn một nhóm người rất nhiều, hai chúng ta ở cùng một chỗ cũng xem như duyên phận đúng không?
Trong giọng nói mang theo ý cười, để có thể đi theo đằng sau La Chinh mà rõ ràng nàng chủ động lôi kéo làm quen.

Vù...

Ngoài khơi phía trước bỗng nhiê6n cuộn trào, một ngọn gió biển thổi vù tới.
La Chinh vừa cười vừa nói:
Cho dù là sự tồn tại độc nhất vô nhị nhưng vẫn phải qua biển cho tử tế chứ?

Nhưng đa số người cả đời cũng không thể bước tới Bỉ Ngạn, còn ta đã định trước là sẽ có thể bước tới Bỉ Ngạn!
Nàng tự tin nói.

Vậy sao? Vậy chúc mừng ngươi.
La Chinh đáp lại cho có lệ.
Hẳn dần dần gia tăng tốc độ, con thuyền nhỏ đằng sau cũng tăng tốc theo.
Thế nhưng vừa đi lên được một khoảng, giọng nói trong trẻo đằng sau lại vang lên:
Tại sao người lại qua biển Chân Ý một mình?

Không phải ngươi cũng chỉ có một mình thôi sao?
La Chinh hỏi ngược lại.
Sau khi đi lên trước một khoảng hắn mới thả chậm tốc độ, ai ngờ hắn vừa giảm tốc thì thuyền nhỏ phía sau cũng giảm tốc, xem ra người này sống chết nhất định phải theo đuổi mình.
Trong lúc La Chinh đang nghi hoặc thì con thuyền đằng sau vang lên một giọng nói trong trẻo:
Ngươi...

Ta...
Ta đâu có giống ngươi.
Người đằng sau đáp.
La Chinh khẽ mỉm cười bất đắc dĩ.
Hắn đột nhiên nhớ lại lần đầu tiên tiến vào biển Chân Ý, những con thuyền kia cũng đi theo đội ngũ, xếp hàng ngay ngắn trật tự.
Chỉ khi linh hồn bước vào biển Chân Ý mới hiểu được sự kinh khủng của biển Chân Ý, ngay cả linh hồn của hắn nếu dính phải nước của biển Chân Ý cũng sẽ bị ăn mòn sạch sẽ trong chớp mắt.

Có thể tưởng tượng, người khác nhìn thấy mình bơi lội trong đó sẽ có tâm trạng như thế nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.