• 3,268

Chương 2475: Liên lạc



Đúng vậy, Lộc Gia à, ngươi quá đa nghi rồi đấy!
Bên cạnh có người bất mãn nói.

Thấy tất cả mọi người đều nói như vậy, Lộc Gia cũng hơ8i hậm hực, chẳng thèm để ý tới nữa.
Trên thực tế, ban đầu Kiểm tộc là một quần thể phân tán, là thể lực được xây dựng từ việc liên hợp hàng trăm các gia tộc cấp một lại với nhau.
Về sau, trong thế lực này sinh ra một vị thánh nhân, chính người ấy đã gộp các gia tộc cấp một này lại với nhau, để các gia tộc trong Nhược Mộc trở thành một chỉnh thể, đồng thời lấy tên là Kiếm tộc.
Thần vực chỉ là cái tên mà người ta tự đặt ra rồi gọi, đương nhiên đám người này nghe không hiểu rồi.
Lúc này, Ủy Nhàn đã ra quyết định:
Lộc Gia, ngươi thử liên hệ lại với đối phương xem.
Gia tộc nào không gia nhập liên minh các gia tộc quyền thế thì nhất định phải dọn ra khỏi đảo nổi.
Kiếm tộc đã dọn đi, nhưng bọn họ biết rõ lựa chọn này sẽ đem lại hậu quả gì.

Xoẹt xoẹt xoẹt...
Ta là...
chỗ nào...


Viên ngọc lóe lên một chút ánh sáng xanh, sau đó hắn ta cất giọng liên lạc với bên kia.
Hốt Diễm cũng không ôm hy vọng quá lớn, bởi muốn tìm kiếm Hiên Viên Vệ ở dưới đáy hỗn độn là điều cực khó.
ta...
Hốt Diễm ngẩn người, hai tay nắm chặt Hiên Viên Câu Ngọc giống như sợ giọng nói này trốn mất vậy.
Trong ngọc truyền ra giọng nói đứt quãng, mặc dù nghe không rõ lắm nhưng chắc chắn gần đây có Hiên Viên Vệ.
Chỉ thoáng sau ông ta lại xuất hiện trong Chúng Thánh Đường, kích động hô lên:
Đại ca! Hiên Viên Câu Ngọc...
có tin tức rồi!
Bàng Miểu đang tập trung mọi tinh lực khống chế Liệt Hải Xỉ nuốt chửng máu thịt.
Sau khi đại ca Bàng Miểu ra ngoài, ông ta không còn được tự do như trước nữa, mà bản thân ông ta cũng không thích diễu võ giương oai trên đảo nối giống như Phổ Triết.

Xoẹt xoẹt xoẹt...


Rốt cuộc là Hiên Viên Vệ nào lại chạy tới nơi quỷ quái này?
Một Hiên Viên Vệ khác thốt lên hỏi, vẻ mặt tỏ rõ nét quái lạ.

Thần vực là nơi nào? Ta chưa từng nghe nói tới.
Lộc Gia lắc đầu.
Đôi lúc không gian đột nhiên xuất hiện sóng dao động cũng sẽ khiến Hiên Viên Câu Ngọc xuất hiện tinh trạng này.
Nhưng lần này, âm thanh rè rè kia không ngừng lại, mà mỗi lúc một lớn hơn.
xoẹt.
Ta là...
Lần này vì đại ca Bàng Miểu ra lệnh nên Hốt Diễm không thể không cầm Hiên Viên Câu Ngọc lên lần nữa.
Dù sao sử dụng thứ này cũng rất đơn giản, chuyện này còn nhẹ nhàng hơn nhiều so với việc tìm máu thịt của Phổ Triết...
Nhưng khi Lộc Gia định cất Hiên Viên Câu Ngọc đi thì viên ngọc ấy lại phát ra tiếng sàn sạt, đột n3hiên một giọng nói truyền từ bên trong ra.

Xoẹt...
Rời khỏi đảo nổi chính là trở thành kẻ địch của liên minh các gia tộc quyền thế.
Trước đó không lâu, những Hiên Viên Vệ kia đã giết chết Viên Thừa Đạo ngay trước mặt các thánh nhân của Kiếm tộc.
Trước khi đám người Bàng Miểu thoát được ra ngoài, ông ta đã từng thử rất nhiều lần nhưng lần nào cũng phí công vô ích.
Nhiều năm sau, ông ta cũng quyết định từ bỏ.
Nếu chuyện bình thường thì cũng thôi đi, nhưng nếu phải đối mặt với phiền phức quá lớn, e rằng bọn họ cũng phải suy xét thêm một chút.
Lộc Gia gật đầu, ngón tay khẽ lướt trên mặt của Hiên Viên Câu Ngọc.
Chân ý nhất niệm thiện ác đã biến mất, đương nhiên vùng đất không chiến tranh cũng không còn tồn tại nữa.
Người của Kiếm tộc sống trong Nhược Mộc như gặp phải cảnh tận thế.
Khi Hốt Diễm đang cảm thấy chán ngán thì Hiên Viên Câu Ngọc trong tay ông ta đột nhiên phát ra tiếng sàn sạt.
Âm thanh rè rè này cực nhỏ nên ông ta cũng không hề để ý.
Chúng ta sẽ tiếp tục đuổi bắt con Dực Thú Hỗn Độn kia, chắc phương hướng đang đi là đúng đấy, chỉ có điều không biết tên Hiên Viện Vệ này gặp phải phiền phức gì...
Vị trí hiện tại của bọn họ tiếp giáp với tầng dưới chót của hỗn độn, cũng là nơi hoang vu nhất trong toàn bộ hỗn độn.
Chắc chắn chẳng có Hiên Viên Vệ nào lại rảnh rỗi tới đây đi dạo, nhất định là người kia gặp phải rắc rối rất lớn.
Nhược Mộc chính là cái gốc của Kiểm tộc, vùng đất không chiến tranh cũng là một tầng bảo vệ tuyệt hảo của họ, thế nhưng bây giờ bọn họ không thể không từ bỏ Nhược Mộc.
Hàm Thanh Để đã nói cực kỳ rõ ràng ở trong Chúng Thánh Đường rồi.
Bàng Miểu khẽ cau mày, đang định lên tiếng thì giọng nói ở trong Hiên Viên Câu Ngọc lại vang lên lần nữa, mà lần này còn rất rõ ràng:
Ta là Lộc Gia...
xoẹt xoẹt xoẹt, các ngươi...
Chúng ta ở...
Cánh tay đang cầm Cầu Ngọc c9ủa Lộc Gia đột nhiên khựng lại.
Mặt của Úy Nhàn và những người khác thì biển sắc, ánh mắt lập tức nhìn chăm chú Hiên Viên Câu Ngọc.
Cả đám lắng tai nghe, cố gắng phân biệt giọng nói ở trong đó.

Được cứu rồi!
Đây chính là ý nghĩ đầu tiên nảy lên trong đầu Hốt Diễm.
Các cường giả Bỉ Ngạn cảnh ở ngoài Thần vực luôn là một tảng đá lớn đè trong lòng bọn họ, nếu thực sự có thể tìm được quân tiếp viện thì bọn họ đúng là quá may mắn!

Thần vực...
xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...

Đúng là có người đan5g dùng Hiên Viên Câu Ngọc để liên lạc với chúng ta! Người này ở cách chúng ta không xa!
Mặt của Úy Nhàn lộ ra vẻ nghiêm túc.
Hiên Viên Câu Ngọc tản ra ánh sáng màu xanh lục nhạt, Hốt Diễm liên tục nói đi nói lại mấy câu kia:
Ta là Hốt Diễm, đang ở Thần vực, hy vọng có thể triệu tập được Hiên Viên Vệ ở phụ cận tới viện trợ...
Suốt ngày lẩm bẩm mấy câu này khiến Hốt Diễm cảm thấy mình như một tên ngốc.
Thậm chí ông ta còn có chút hoài niệm khoảng thời gian ở trong thân thành Ngân Dực, ít ra ở nơi đó còn có đám thần dân theo hầu ông ta giết thời gian.

Ơ?

Hốt Diễm ngạc nhiên nhìn về phía Hiên Viên Câu Ngọc, lắng tai nghe.

Vâng! Đại ca nghe đi này!
Hốt Diễm đưa Hiên Viên Câu Ngọc cho Bàng Miểu, đúng lúc ấy viên ngọc lại phát ra tiếng sàn sạt một lần nữa, nhưng giọng nói trong đó thì chẳng thấy đâu.
Bàng Miểu nhìn Hốt Diễm với ánh mắt kỳ lạ, trên mặt Hốt Diễm cũng tràn đầy vẻ ngạc nhiên, sau đó ông ta nói với giọng lo lắng:
Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ? Vì sao giọng nói vừa rồi lại đột nhiên biến mất? Rõ ràng ta nghe thấy nó mà?

Khi khống chế cấm khí này phải cẩn thận từng li từng tí, chỉ cần bất cẩn một chút thôi là ngay cả chủ nhân như ông ta cũng sẽ bị phản phệ.
Lúc này ông ta cũng không để những lời Hốt Diễm nói trong lòng, đến tận khi Liệt Hải Xỉ ăn sạch sẽ máu thịt rồi, Bàng Miểu mới thả lòng và hỏi Hốt Diễm với giọng ân cần:
Hiên Viên Câu Ngọc thật sự có tin tức rồi sao? Có Hiên Viên Vệ ở gần đây?

Trong Thần vực, ba gia tộc quyền thế lớn đứng đầu chia ra chiếm cứ một phương thần mộc của riêng mình.
Kiểm tộc chiếm Nhược Mộc cũng hàng trăm thần kỷ nguyên rồi.

Vù...

Hốt Diễm vung tay lên, thân hình lập tức biến mất.
Bàng Miểu cười nhạt, nói:
Có phải người nghe lầm rồi không?
Thật ra Bàng Miểu cũng không ôm hy vọng quá lớn.

Không thể nào!
Hốt Diễm phản bác với vẻ cực kỳ kiên quyết.
Trong lòng ai ai cũng chất đầy phiền muộn và bị thương.

Thánh nhân, á thánh, đại viên mãn và những con cháu ưu tú của Kiểm tộc đều rời khỏi Nhược Mộc, tiền vào linh sơn Bất Chu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.