• 8,615

Chương 2480: Đánh chiếm


Trong mắt ông ta, Vũ Thái Bạch đã rơi vào đường cùng không còn chỗ lui, chỉ vì không kịp để phòng nên mới bị đánh trúng.
Hơn nửa người tiêu tan chẳng là gì đối với thánh nhân, cho dù Vũ Thái Bạch đập nát cả người ông ta thì ông ta vẫn có thể trở3 về vũ trụ để hồi sinh.

Nhưng bị Vũ Thái Bạch đánh trúng trước mặt nhiều người như vậy, quả thực vô cùng nhục nhã! Trê9n mặt Vũ Thái Bạch không chút biểu cảm, hắn chỉ đứng đằng sau vòng sáng kết giới, dửng dưng nhìn Hàm Thanh Đế.
Cho đến tận bây giờ Hàm Thương Yên vẫn không thể khai thác toàn bộ tiềm năng của chiếc nhẫn kia, ngay cả khi như vậy, năng lực của nó vẫn không thể xem thường.
Sau lưng Hàm Thương Yên mở đôi cánh màu đen ra, một luồng khí đen lượn lờ rồi nhanh chóng hóa thành từng mũi tên nhọn, chúng bắn thẳng về phía Vũ Thái Bạch.
Các loại thủ đoạn đánh vào vòng sáng kết giới của linh sơn Bất Chu chỉ làm nó rung lên nhè nhẹ.
Vũ Thái Bạch có thể cảm nhận được trạng thái của toàn bộ cấm địa.

Cho dù chúng ta tiến vào rừng Lang Tuyền, chỉ sợ cũng...
Điều Kiếm Vô Ngân lo lắng là có cơ sở, lui về rừng Lang Tuyền cũng không thể ngăn cản Hiên Viên Vệ.

Sư tôn tự có sắp xếp của mình, cứ qua đó rồi tính sau.
Vũ Thái Bạch nói.
Thế cục gần như nghiêng về một bên, chẳng bao lâu đám hung vật đã bị xé thành mảnh nhỏ, hóa thành từng luồng sức mạnh tín ngưỡng.
Hàm Thanh Đế bị thương, vốn nên trở về vũ trụ nặn lại cơ thể, đó là phương thức nhanh nhất để khôi phục thân thể.

Bịch bịch bịch.

Mỗi một mũi tên nhọn bắn trúng vàng sáng kết giới cũng không gây ra động tĩnh lớn, nhưng sau khi mũi tên ánh sáng vỡ tan trên vòng kết giới sẽ để lại một vòng tròn màu đen không ngừng ăn mòn kết giới.
Tuy nhiên, sức mạnh của vực sâu Ma Vực trong tay Hàm Thương Yên đã vượt xa tưởng tượng của hắn ta, như thể sức mạnh này chuyên dùng để khắc chế kết giới linh sơn Bất Chu vậy.
Vũ Thái Bạch ngồi xuống bên cạnh truyền tống trận tâm niệm theo linh sơn Bất Chu khuếch tán ra...
Khắp thân núi linh sơn Bất Chu truyền đến một cơn chấn động kịch liệt, cuối cùng vòng sáng kết giới của linh sơn Bất Chu đã bị phá vỡ.
Vũ Thái Bạch không chút do dự bước chân vào truyền tống trận.
Những hung vật này cho dù bị đánh chết cũng có thể sống lại, bây giờ đã đến lúc phóng sức mạnh của chúng ra ngoài, đương nhiên Vũ Thái Bạch sẽ không tiếc rẻ.
Ba ngày sau...
Hắn đứng sau vòng sáng kết giới, quan sát bằng ánh mắt lạnh nhạt, tiến độ tấn công như thế này căn bản không thể dao động nền tảng của linh sơn Bất Chu.
Nhưng ngay sau đó, Hàm Thanh Để bảo Hàm Thương Yên ra tay.
Chỉ cần có đủ thời gian, sớm muộn gì linh sơn Bất Chu cũng sẽ bị xé rách.

Xem kịch lâu rồi, chúng ta cũng ra tay thôi.
Hốt Diễm nói với Hậu Bá và Tra Diệu sau lưng mình.
Nhưng trong cơn phẫn hận, ông ta vẫn kéo tấm thân tàn của mình xông vào linh sơn Bất Chu.
Ông ta dẫn theo Hàm Thương Yên trực tiếp vượt qua đám hung vật không biết sống chết kia, đột nhập vào linh sơn Bất Chu.
Mục đích của hắn là cố gắng hết sức gây phiền phức, cầm chân đám người này.
Theo phán đoán trước đây của Vũ Thái Bạch, cho dù Hiên Viên Vệ rất mạnh nhưng muốn xé mở linh sơn Bất Chu cũng cần một khoảng thời gian, khó mà phá vỡ một cấm địa cấp sáu trong vòng một tháng được.
Bọn họ cũng không định tiêu tốn quá nhiều thời gian ở chỗ này.
Hậu Bá và Tra Diệu đồng loạt gật đầu, cuối cùng ba vị cường giả Bỉ Ngạn cảnh đều định ra tay.

Mọi ng6ười đồng loạt ra tay, phá hủy linh sơn Bất Chu!
Hàm Thanh Đế gào lên.
Đám người Mục Hải Cực, Đường Lân, Phương Thập H5ình liếc mắt nhìn nhau, trên mặt có ý cười hả hê nhàn nhạt.
Nó là hung vật đáng sợ đối với đám con em gia tộc quyền thế, đủ để sánh ngang với đám hung vật cường đại trong vực sâu Ma
Vực.
Sức mạnh của vực sâu Ma Vực có thể xé mở cả phong ấn hỗn nguyên, uy lực lớn vô cùng.
Lần này rốt cuộc Vũ Thái Bạch cũng nhíu mày...
Những năm gần đây Vũ Thái Bạch vẫn luôn để nó hấp thu đầy đủ sức mạnh tín ngưỡng, để nó trở nên mạnh mẽ hơn, chính là vì hy vọng có thể phát huy công dụng vào thời khắc mấu chốt Chủ nhân cấm địa có tư cách phân phối sức mạnh tín ngưỡng, cho nên mấy năm nay những hung vật cấp thấp trong linh sơn Bất Chu rất khó thu được lượng sức mạnh tín ngưỡng lớn, bởi vì đều bị Vũ Thái Bạch dốc hết vào người đám hung vật hùng mạnh này rồi.

Ó, ó...

Từ sau khi kết nối với linh sơn Bất Chu, ý thức của hắn cũng hòa làm một thể.
Hắn cảm nhận được năng lượng màu đen đang gây tổn hại cho cấm địa linh sơn Bất Chu, hơn nữa tổn hại này là không thể chống lại.
Dưới sự sắp xếp của nhóm thánh nhân Kiếm Vô Ngân, Kiếm tộc và người của La gia đều đã tiến vào trong đó, chỉ có Kiếm Vô Ngân chờ đợi ở bên cạnh truyền tống trận.
Thấy Vũ Thái Bạch tiến tới, ông hỏi:
Tình hình như thế nào?

Còn cần một thời gian nữa mới phá được linh sơn Bất Chu, nhưng lại nhanh hơn trong tưởng tượng.
Vũ Thái Bạch đáp.
Những con chim khổng lồ lượn vòng trên bầu trời linh sơn Bất Chu đều lần lượt hạ xuống, không ngừng lượn lờ quanh thân Vũ Thái Bạch.
Những con chim khổng lồ này tên là
Cửu U Điểu
, cũng là một loại hung vật lợi hại, tuy không thể chống lại thánh nhân nhưng là một lực lượng chiến đấu không thể xem thường.

Xì xì...
Sâu trong linh sơn Bất Chu, một con rắn dài tới nghìn mét chui ra từ trong một khe nứt thô to.
Đó là
Hắc Sơn Phong
quanh năm chiếm cứ trong
Suối Quỷ
dưới chân linh sơn Bất Chu.
Cùng lúc đó, hung vật của linh sơn Bất Chu bắt đầu dây dưa đấu đá với đám thánh nhân và Hiên Viên Vệ dưới sự điều khiển của hắn.
Ngay cả vực sâu Ma Vực cũng khó mà ngăn cản đám thánh nhân này, huống chi lần này còn có cường giả Bỉ Ngạn cảnh.
Vũ Thái Bạch đưa tay chỉ một cái, chúng lập tức bay về phía xa...
Ngoài ra còn có mấy chục con hổ màu vàng cao tới nghìn mét, tắc kè bay xanh xanh đen đen người đầy kịch độc và đủ các loại hung vật bò tới dọc theo vách núi linh sơn Bất Chu.
Hiển nhiên bọn họ rất vui khi nhìn thấy cảnh này, chỉ là không muốn có biểu hiện đắc tội Hiên Viên Vệ mà thôi.
Đông đảo thánh nhân ngay lập tức tấn công vàng sáng kết giới linh sơn Bất Chu, nhưng đều không dốc hết sức.
Thấy cảnh này, Vũ Thái Bạch hơi híp mắt lại, xoay người biến mất trong hư không.
Hắn lập tức đi tới truyền tống trận đã thiết lập xong.
Kiếm Vô Ngân không nói thêm gì nữa, lập tức bước chân vào truyền tống trận, biến mất ngay trước mặt Vũ Thái Bạch.
Vũ Thái Bạch cũng không lựa chọn rời đi ngay.
Ông ta dịch chuyển không gian mấy trăm lần trong linh sơn Bất Chu rộng lớn nhưng ngay một bóng người cũng không thấy được, cuối cùng chỉ tìm ra một truyền tống trận đã bị phá hủy, Hàm Thanh Đế chỉ có thể trút giận lên linh sơn Bất Chu mà thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.