• 3,239

Chương 2530: Thời gian trôi nhanh như thoi đưa


Chẳng qua La Chinh thấy Ninh Vũ Điệp có vẻ để tâm tới chuyện này nên đương nhiên hắn sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ cho bọn họ tự xử.
Hắn thản nhiên nhìn lướt qua nhóm Yến Vương rồi nói:
Các huynh có thể đặt ra quy tắc riêng dành cho đại lục Mãng Hoang.
<3br>Đại lục ấy không thuộc về đại lục Thần quốc mà cũng chẳng thuộc về Trung vực, nhưng ta hy vọng các huynh có thể cùng nhau khai th9ác, sống hòa bình với nhau...


Nhóm Yên Vương nghe La Chinh nói vậy thì thở dài, sau đó lại thấy La Chinh bổ sung thêm:
Như6ng cho dù xảy ra chuyện gì thì đại lục Thần quốc cũng không được phép ra tay với Trung vực và Vân điện.

Chuyện lần này coi n5hư chấm dứt ở đây.
Thậm chí, có thể nói tuổi thọ của võ giả có hạn nên họ biết quý trọng cuộc sống trước mắt hơn, sẽ không lãng phí nhiều thời gian như đại bộ phận chân thần trong Thần vực.
So với lần trước La Chinh trở về thì lần này, tâm thái của mọi người thoải mái hơn rất nhiều.
Dù sao khi đó trên vai La Chinh cũng phải gánh vác trách nhiệm cứu sống La Tiêu, còn lần này mọi phiền phức trong Thần vực đã được giải quyết hết rồi, trong lòng hắn không còn vướng bận điều gì nên vui quên cả trời đất.
Hẳn cùng các cô gái đi du lịch, vui chơi khắp nơi trong Trung vực.
Hàm Sơ Nguyệt tinh nghịch áp chế tu vi của mình để tham gia đại hội võ đạo của Thiên Hạ Thương Minh, đấu kiếm với các thiên tài mới xuất hiện.
Thân là chân thần mà lại lên lôi đài đấu với đám võ giả, nàng ta làm vậy chẳng qua chỉ vì muốn đùa vui, song lại khiến những thiên tài của Trung vực bị đả kích nặng nề.
Sau khi nhận được tin tức, cả ba lập tức chạy tới, còn Hư Linh Tông thì theo sát phía sau.
Dù sao Khê Ấu Cấm cũng trở về cùng La Chinh, Thanh Hư đạo nhân vẫn luôn nhớ nhung cháu gái mình.
Về sau, một số tông chủ của các tông môn cấp bốn, cấp năm cũng nghe tin, ồ ạt chạy tới yết kiến.
Mặc dù bọn họ không quen biết La Chinh, nhưng truyền thuyết về hắn đã lưu truyền khắp Trung vực, chẳng ai muốn bỏ lỡ cơ hội tốt này.
Ninh Vũ Điệp rất nhớ quãng thời gian khi còn ở Vân điện, mãi đến bây giờ nàng mới có cảm giác trở về nhà.
Mấy người Mục Ngưng thì cực kỳ tò mò về Đại Thế Giới.
La Chinh quở trách nàng ta vài câu nhưng nàng ta vẫn cứ dương dương đắc ý...
Sau đó cả nhóm đi về hướng đông, đưa Tô Linh Vận về Đông vực một chuyến.
Thanh Vân Tông vẫn như xưa, nhưng vương triều Phần Thiện đã có chút thay đổi.
Ôi? Ôi?
Mấy người trong cung điện bằng nhìn Bách Lý Hồng Phong với ánh mắt kỳ lạ.
Bọn họ chỉ thấy y như đang chơi diều, đột nhiên rời khỏi mặt đất một cách không tự chủ.
Y vội đưa tay ra như muốn tóm lấy cái gì đó, nhưng lại chẳng tóm được cái gì, cứ thế tiếp tục bay về phía cửa ra sân vườn của cung điện băng.
Dù sao bây giờ Bách Lý Hồng Phong mới là điện chủ của Vân điện, La Chinh lại đứng ra giải quyết vụ việc này đương nhiên sẽ khiến y cảm thấy bản thân vô dụng.

Ngươi quản lý Vân điện gần hai trăm năm rồi, thời gian còn dài hơn cả ta, cũng tận tâm tận lực hơn ta nhiều.
Bây giờ nhiệm vụ của ngươi là phi thăng lên thượng giới, không cần phải cố chấp để ý tới những chuyện tiểu tiết này.
Ninh Vũ Điệp an ủi.

Ta sẽ ở Vân điện một thời gian.
Trong khoảng thời gian này, ta sẽ để Hồng Phong huynh ở lại Đại Thế Giới...
Lực lượng bài xích của Đại Thế Giới có mạnh tới đâu cũng chẳng thể mạnh hơn La Chinh được.
La Chinh, Ninh Vũ Điệp, Khê Ấu Cầm đã rời khỏi thế giới này được hai trăm năm.
Nhờ La Chinh mà chuyện rắc rối này được giải quyết một cách dễ dàng, thế nhưng Bách Lý Hồng Phong vẫn tỏ ra không vui.
La Chinh chú ý tới vẻ mặt của y, bỗng nhiên hỏi:
Hồng Phong huynh, huynh không hài lòng với kết quả này à?
Bách Lý Hồng Phong
hừ
một cái rồi đáp lại:
Không phải chuyện này, chỉ là ta nghĩ lâu lắm rồi La Chinh huynh và điện chủ không trở về, bây giờ hai người vừa về đã phải giúp ta giải quyết chuyện nhỏ này.
Đúng là mất mặt quá!
Ninh Vũ Điệp và La Chinh nhìn nhau cười, hóa ra là vì nguyên nhân này.
Mặc dù các nàng cũng có thể giới trong cơ thể hoàn thiện, dưới tầng chót của thế giới cũng có võ giả, nhưng các nàng chưa bao giờ để ý tới những sinh linh này.
Trong quá trình quan sát, bọn họ biết được rằng các võ giả có tu vi thấp nhất ấy cũng có cuộc sống muôn màu sắc.
So về mặt sức mạnh thì sinh linh thứ cấp không thể sánh với thần dân được, thế nhưng về mặt tình cảm thì chẳng khác gì nhau.

Bị lực lượng của Đại Thế Giới bài xích...
La Chinh mỉm cười.
Ninh Vũ Điệp thấy cảnh này cũng ngầm hiểu.
Nàng và La Chinh là người từng trải, đều phi thẳng lên thượng giới bằng con đường bình thường.
Nàng quản lý Vân điện không tới hai mươi năm, còn Bách Lý Hồng Phong thì đã ngồi ở vị trí này hai trăm năm rồi.
Bây giờ trong Vân điện, ngoài một số người cũ ra thì e rằng không có mấy ai nhận ra Ninh Vũ Điệp là điện chủ tiền nhiệm.
Lời an ủi của nàng rất có hiệu quả, Bách Lý Hồng Phong cười ngây ngô:
Nói tới phi thăng, ta có cảm giác...
Vì vậy, khi Đại Thế Giới cảm nhận được sức mạnh của Bách Lý Hồng Phong vượt qua hạn chế, đương nhiên nó sẽ muốn đẩy ra khỏi thế giới này rồi.
Thấy Bách Lý Hồng Phong luống cuống, La Chinh cũng chỉ biết lắc đầu.
Hắn giơ tay vồ lấy từ xa, cách không túmy xuống.
Nếu còn có lần sau, ta sẽ xem xét tới việc ném đại lục Thần quốc tới một Đại Thế Giới khác.
Các Chiến đế, Chiến hoàng nghe thấy vậy cũng chẳng biết phải làm gì.
Nếu La Chinh nói thẳng là sản bằng đại lục Thần quốc thì bọn họ cũng tin.
Họ tin rằng bất cứ ai trong những cô gái đứng sau lưng La Chinh đều có thể san bằng đại lục Thần quốc một cách dễ dàng.
Ngược lại, Khê Ấu Cẩm không phi thăng mà trực tiếp bước vào Thần Hải cảnh từ Tử Cực giới, vì vậy thấy cảnh này cũng vô cùng tò mò...

La Chinh huynh! Ta phải làm sao đây! Sớm không tới muộn không tới, lại tới ngay vào lúc này!
Bách Lý Hồng Phong khóc không ra nước mắt.
Vất vả lắm mới gặp lại La Chinh, đương nhiên y muốn uống một trận không say không nghỉ với hắn, nhưng lực lượng của Đại Thế Giới nào cho phép y chống lại? Ngay cả La Chinh năm xưa đã dung hợp ý chí của Đại Thế Giới mà cuối cùng vẫn phải phi thăng.
Nhưng còn việc ném đại lục Thần quốc tới một Đại Thế Giới khác thì đúng là khoác lác hơi quá rồi...
Hỏa Thần vẫn ngốc nghếch nói ra:
Ném toàn bộ đại lục ư? Ném kiểu gì thế?
Yến Vương lộ vẻ dở khóc dở cười, chắp tay nói với La Chinh:
Đại lục Thẩn quốc sẽ nhớ những lời mà La Chinh huynh nói.
Yến Vương ta cam đoan tứ đại thần quốc lớn sẽ không có bất cứ xung đột gì với Trung vực nữa.

Bây giờ, tin tức bọn họ lại quay trở về Vân điện đã lan truyền khắp Trung vực.
Tuổi thọ của võ giả Hư Kiếp cảnh có thể kéo dài tới nghìn năm, Sinh Tử cảnh lại càng dài hơn một chút.
Ba vị minh chủ của Thiên Hạ Thương Minh đã bước vào Sinh Tử cảnh, hiện giờ họ cũng chỉ mới bốn, năm trăm tuổi mà thôi.
Dưới sự dẫn dắt của vị hoàng đế mới, Tô gia được xếp vào danh sách các gia tộc cấp bốn, gần như đứng trên Thanh Vân Tông.

Tô Linh Vận hết sức vui mừng khi biết những thay đổi này.

Thật ra, chỉ cần Tô Linh Vận muốn, nàng cũng có thể bồi dưỡng vương triều Phần Thiên thành một quái vật khổng lồ như Vẫn điện, chắc hẳn La Chinh sẽ không ngăn cấm nàng làm như vậy.

Chỉ là nàng đã rời đi quá lâu, có nhiều chuyện không còn gợi dậy nhiều hứng thú nữa.

Thời đại thay đổi, thịnh suy tuần hoàn, tất cả đều có số mệnh của nó.

Nếu cố tình ra tay can thiệp vào, chưa chắc đã tốt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.