• 3,238

Chương 2536: Pho tượng hoạt động



Sao lại trở về?
La Chinh hỏi.

Minh Vi lắc đầu nói:
Không tìm thấy cửa ra!
.

Bọn họ trở về theo đường cũ mới phát hiện k8he hở không gian kia đã hoàn toàn biến mất.
Bọn họ theo chúng đi qua những ngọn núi Thần Tinh, cuối cùng phát hiện một cây cầu nhỏ dưới núi.
La Chinh phát hiện ra đại trận mà Phù Nhị nhắc tới ngay dưới cây cầu nhỏ này.
Trong đại trận có hai ba trăm mắt trận, Thanh Mộc Khối Binh xếp thành một hàng ngay ngắn trật tự đi vào đại trận và khảm vào trong mắt trận.
Tay phải hắn lắc nhẹ, Đằng Xà kiếm trong nhẫn tu di đã nằm gọn trong tay.
Ánh sáng đỏ trong mắt Thanh Mộc Khôi Binh chợt tiêu tan, công kích vừa nổi lên cũng dừng lại.

Phù...

Lão Kim, Trì Nghĩa và Phù Nhị không nói một lời đã quỳ trên mặt đất, bái lạy pho tượng của đại tù trưởng.
Đây vốn là truyền thống của tộc Lê, ngay cả khi ở trong cốt tháp bọn họ vẫn làm theo truyền thống này, huống chi ý nghĩa của pho tượng trước mắt còn đặc biệt hơn.

Pho tượng này.
La Chinh đánh giá pho tượng Xi Vưu.
Nhưng vào giờ phút này, đôi mắt đỏ au của Thanh Mộc Khôi Binh lại chợt trở nên ảm đạm, tỏa ra ánh sáng trắng, đồng loạt ngừng công kích.
Minh Vi, lão Kim, Trì Nghĩa cứng đờ một chỗ, hoàn toàn không ngờ sẽ gặp phải cảnh tượng này.

Xảy ra chuyện gì vậy?
Minh Vi kinh ngạc nhìn La Chinh.
Sau khi quan sát một lúc, La Chinh cầm Đằng Xà kiểm, dẫn theo nhóm Minh Vi đi qua cây cầu nhỏ.
Chưa được bao xa họ đã đến điểm cuối, ở đây La Chinh lại lần nữa thấy được một pho tượng Xi Vưu vô cùng sống động.

Bop!

Bốp!


Ầm ầm ầm...
Ký hiệu trước ngực chuyển động, từng chùm sáng bắt đầu nổi lên.
Bởi khoảng cách giữa nhóm Minh Vi và Thanh Mộc Khôi Binh khá gần, chúng nó nghiễm nhiên cho rằng những cường giả Bỉ Ngạn cảnh này là mục tiêu tấn công hàng đầu của mình.
Sắc mặt nhóm người Minh Vi trắng như tờ giấy, ngay khi thấy mình sắp bị chùm sáng đánh thành mảnh nhỏ thì trong đầu La Chinh chợt hiện lên một tia sáng.
La Chinh cũng ngơ ngác lắc đầu, đám Thanh Mộc Khôi Binh đầy lòng thù địch này bắt đầu đồng loạt quay về chỗ cũ, như thể cuộc tấn công điên cuồng vừa rồi chưa từng xảy ra.
La Chinh vừa tự hỏi vừa cất Đằng Xà kiếm vào trong nhẫn tu di.
Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt của tất cả Thanh Mộc Khôi Binh lần nữa phát ra ánh sáng đỏ, đồng loạt quay đầu sang.
Nếu Đằng Xà kiểm có thể bảo vệ mọi người không bị Thanh Mộc Khôi Binh tấn công thì bọn họ rất vui lòng đi vào điều tra.
Chỉ có điều, ngã càng đau nhớ càng lâu.
Bọn họ sợ cái nơi quỷ quái này còn có cạm bẫy gì nên chẳng dám chạy loạn nữa, chỉ có thể đi theo đám Thanh Mộc Khôi Binh này.
Minh Vi thở phào nhẹ nhõm, trên mặt còn có một chút sắc hồng, tỏa ra một vẻ đẹp riêng biệt.
Ban nãy nàng ta cũng sợ chết khiếp, bây giờ thấy động tác của La Chinh thì lập tức hiểu ra.

Xem ra tín vật để tiến vào nơi này là Đằng Xà kiếm của đại tù trưởng.
Lão Kim cũng kinh sợ, qua một lúc lâu mới khôi phục tinh thần.
Vừa dứt lời, mấy con Thanh Mộc Khôi Binh tấn công La Chinh đầu tiên đột nhiên đưa chân ra, hất nhẹ một cái, lôi Thần Tinh khảm dưới mặt đất lên rồi nhét vào ngực mình...

Vậy nghĩ cách đánh vỡ đám Thanh Mộc Khôi Binh này đi.
Minh Vi nói.

Chỉ có cách này.
La Chinh gật đầu.
La Chinh nhìn Đẳng Xà kiếm trong tay một chút, cười bất đắc dĩ:
Sớm biết như vậy thì đã rút thanh kiếm này ra ngay từ đầu...
Thanh Mộc Khôi Binh ngừng công kích, trở về theo đường cũ.
Nguy hiểm đã được loại bỏ, đoàn người bọn họ lại càng thêm tò mò về đám Thanh Mộc Khôi Binh này.
Đại tù trường bố trí như này chứng tỏ ông đang dùng Thanh Mộc Khôi Binh để bảo vệ vật gì đó.
Ánh sáng trong mắt chúng tắt lịm, cả cơ thể cũng không phát ra bất cứ động tĩnh nào nữa.
Lời Phù Nhị nói nhất định có đạo lý, tuy đám Thanh Mộc Khôi Binh này lợi hại nhưng phạm vi hoạt động có hạn, e rằng chỉ có thể bảo vệ một khoảng không gian này mà thôi.
Nếu để Thần vực cho đám Thanh Mộc Khôi Binh này bảo vệ thì cũng không có chỗ cho đám cường giả Bỉ Ngạn cảnh kia lộng hành.
Cũng may linh trí của đám Thanh Mộc Khối Binh này rất thấp, chúng nó gần như chỉ biết phản xạ có điều kiện, diệt trừ xong kẻ địch trước mắt rồi mới lựa chọn mục tiêu kế tiếp.
Chỉ cần La Chinh hấp dẫn Thanh Mộc Khôi Binh công kích, nhóm Minh Vi sẽ có thể dễ dàng phá hủy chúng! Nhóm Minh Vi lại sợ La Chinh không chịu nổi, lập tức vòng sang hai bên người hắn, chuẩn bị ra tay với đám Thanh Mộc Khôi Binh từ chỗ này.
Bản thân La Chinh cũng tức khắc rút trường kiểm.
Cho dù Minh Vi sử dụng chân ý Hư Không Huyền Diệt cũng không thể tạo ra một đường hầm3 không gian thông ra bên ngoài.
Lão Kim và Phù Nhị cũng dùng hết thủ đoạn nhưng vẫn không cách nào tìm được cửa ra, cuối cùng chỉ9 có thể vòng trở lại.

Vậy thì phiền toái rồi.
La Chinh cười khổ, nói:
Tuy ta không sợ Thanh Mộc Khôi Binh tấn công nhưng để mặ6c cho bọn chúng phóng ra sức mạnh như vậy sẽ khiến toàn bộ Thần vực trở nên hỗn loạn...
Minh Vi nhìn chằm chằm đám Thanh Mộc Khôi Binh, 5nói:
Những con rối này không có sức tấn công vô hạn, năng lượng trong cơ thể chúng sẽ hao hết phải không?

Nếu là chỗ khác thì đúng là như vậy, nhưng nơi này khắp nơi đều có Thần Tinh.
Phù Nhị cười khổ.
Những pho tượng hắn từng gặp đều là ba đầu sáu tay, nhưng pho tượng này có hơi kỳ lạ, năm cánh tay của nó đều cẩm theo một món vũ khí là búa, thương, kích, đao, nỏ...

Duy chỉ có một cánh tay bên phải là trống không.

La Chinh nhìn Đằng Xà kiểm trong tay, không chút do dự mà lập tức đặt nó lên tay phải của tượng Xi Vưu.

Ngay khi Đằng Xà kiếm rời khỏi tay La Chinh, đại trận dưới cây cầu lần nữa lóe sáng.

Thanh Mộc Khối Binh lại thức tỉnh, con mắt đỏ lòm, từ hai bên cây cầu chen chúc tới gần nhóm La Chinh.


Nguy rồi!

Đám Thanh Mộc Khôi Binh này chỉ nhận Đằng Xà kiếm!
Nhóm lão Kim kinh hoàng biến sắc.

La Chinh chau mày, muốn rút Đằng Xà kiếm ra khỏi pho tượng, thế nhưng hắn rút mãi mà thanh kiếm lại không hề nhúc nhích! Sắc mặt La Chinh hơi tái đi, sức mạnh bản nguyên trong cơ thể vận chuyển.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.