Chương 2574: Vỡ vụn
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1294 chữ
- 2022-02-19 08:35:26
Nàng thử ước tính một chút, thấy sổ thần đạo được dung hợp này e là đã vượt quá một nghìn.
Nàng chưa thấy người nào trong Đạo Kiếm Cung có th8ể tu thành nhiều thần đạo như vậy.
Rốt cuộc là ai đang đánh nhau trong Thiên Dung thành?
Thành chủ Thiên Dung thành không quan tâm dung hợ3p thần đạo gì cả, lập tức gia tăng tốc độ lao về phía trước.
Dù sao lúc ở trong Thần vực hắn cũng đã giết chết mấy cường giả Bỉ Ngạn cảnh, ngay cả nhân vật hùng mạnh như Ủy Nhàn cũng chết dưới tay La Chinh - đương nhiên khi đó hắn vẫn phải dựa vào sức mạnh của Thần vực.
Tuy nhiên, La Chinh có thể ngăn chặn một kích của ông lão này không có nghĩa là hắn có thể đánh thắng ông ta, vừa rồi La Chinh cũng chỉ là bất đắc dĩ mới ra tay.
Tốt lắm, chỉ là một chân thân mà cũng dám khiêu chiến với ta...
Sắc mặt Thích Bảo Đường khôi phục lại bình thường, trong hốc mắt già nua hiện lên vẻ nguy hiểm.
Chân La Chinh nhẹ nhàng giơ lên, hắn cũng hiểu rõ lão già này đã định ra tay rồi, nếu quả thật không địch lại thì cũng chỉ có thể lựa chọn bỏ trốn.
Nhưng chưa chắc hẳn đã sợ lão già này, đối phương muốn đánh bại mình cũng không đơn giản, huống chi La Chinh còn có bí giả thần thông làm chỗ dựa.
Đúng vào lúc này, Lại Hoa Bắc bỗng nhiên xông tới đứng chắn trước người La Chinh, lớn tiếng nói:
La Chinh huynh, huynh mau chạy đi! Dù sao tai họa này cũng là ta gây nên, không liên quan gì đến huynh!
Thấy Lại Hoa Bắc hành động như vậy, trong lòng La Chinh thoáng xúc động.
Nhưng Thích Bảo Đường lại không thấy thoải mái, cô gái này vừa gặp ông ta lần đầu đã định ra tay giết người? Thích Bảo Đường khựng lại một chút, ngẩng đầu nói:
Ta là Thích gia Diễm thành...
Ông ta vừa nói ra vài chữ thì thân thể đột nhiên run rẩy, cô gái có sắc mặt tái nhợt đã vươn ba ngón tay chĩa vào người ông ta.
Nàng nhẹ nhàng nói:
Ta không thích...
nghe ngươi nói...
Phỉ Thúy Thủ Ảnh của ông ta là tín vật Bỉ Ngạn vô cùng tốt trong Nhất Trong Thiên, dấu tay Phỉ Thúy mà ban nãy ông ta đánh ra có uy lực nhường nào, trong lòng ông ta hết sức rõ ràng, vậy mà lại bị một chân thần hậu bối phá giải.
Sắc mặt ông ta như bị vẽ lên một lớp than, muốn đen bao nhiêu thì đen bấy nhiêu.
Sắc mặt La Chinh vẫn bình tĩnh như thường.
Ông ta ra tay như vậy là muốn dồn Lại Hoa Bắc vào chỗ chết.
Nhưng Lại Hoa Bắc lại là một kẻ cứng đầu, thà chịu chết cũng không muốn liên lụy đến La Chinh, cứng cổ không chịu rời đi.
Ngay khi La Chinh định ra tay đánh bay Lại Hoa Bắc lần nữa thì ánh mắt của cô gái ở giữa không trung chợt lóe lên một cái.
Lúc Thích Bảo Đường lấy được tin tức từ chỗ Thử Minh, ông ta cũng nhìn thấy trường kiếm màu xanh của Thiên La Vệ và cả áo mộ.
Lần này ông ta tìm tới Lại Hoa Bắc, mục đích là để báo thù cho cháu của mình, đồng thời cũng muốn lấy được áo mộ.
Chỉ là áo mộ này có lại lịch quá lớn nên ông ta sẽ không mở miệng rêu rao.
Ngươi rất to gan...
Cho nên...
Người đi chết đi.
Âm thanh nhẹ nhàng mang theo hơi thở mong manh truyền vào tài khiến lỗ tại truyền tới một cảm giác kỳ dị, cảm giác này không những không làm người ta phản cảm mà còn vô cùng thoải mái.
nhặt được di vật của Thiên La Vệ chúng ta?
Thích Bảo Đường nghe được âm thanh này thì bỗng biến sắc.
Thiên Đô Châu là một chậu nhỏ, không có thể lực siêu cấp nên các nhân vật thiên tài đều khao khát được gia nhập Đạo Kiếm Cung ở châu lân cận.
Truyền thuyết về Thiên La Vệ cũng được truyền bá rộng rãi trong Thiên Đô Châu.
Không ngờ ông ta còn chưa bắt được Lại Hoa Bắc thì người của Đạo Kiếm Cung đã chạy tới, tốc độ này đúng là quá nhanh.
Thích Bảo Đường suy nghĩ nhanh nhạy, nháy mắt đã đưa ra quyết định.
Hai tay ông ta nhẹ nhàng vươn ra trước, hai cánh tay ảo ảnh xanh thẫm như hai con rắn điên cuồng lao cuồn cuộn về phía Lại Hoa Bắc.
Không ai biết nàng ta sử dụng thần thông gì, hai cánh tay ảo ảnh màu xanh mà Thích Bảo Đường phóng ra đã biến mất...
Sự biến mất này khá là kỳ dị, ngay cả La Chinh cũng dại ra.
Cô gái có sắc mặt tái nhợt nhìn Thích Bảo Đường một cái, sau đó nói:
Giết người ngay trước mặt ta...
Thiên Dung thành tuy nhỏ nhưng cũng nằm trong phạm vi cai quản của ông ta.
9
Lại Hoa Bắc bị La Chinh kéo ngược về sau và nện mạnh xuống đất, đợi khi hắn ta đứng dậy nhìn quanh thì phía trước đã bị ánh sáng mãnh liệt bao p6hủ.
Sau khi ánh sáng mãnh liệt dần dần tiêu tan, hai mắt hắn ta lập tức trổ ra.
La Chinh đứng sừng sững cách đó không xa, mà bàn tay5 màu xanh của ông lão áo lông đã biến mất không thấy tăm hơi! Tên này lại có thể đối kháng với thần thông của một cường giả Bỉ Ngạn cảnh Đám hộ vệ do Thích Bảo Đường dẫn tới cũng hít vào một hơi lạnh, tên chân thần đại viên mãn nhìn như tầm thường này lại đỡ được đòn tấn công của Thích đại nhân! Vừa rồi Thích đại nhân đã sử dụng tín vật Bỉ Ngạn đấy, đòn tấn công ấy gần như đã sử dụng hết toàn bộ thực lực của một cường giả Bỉ Ngạn cảnh! Thích Bảo Đường đứng đối diện La Chinh, trong lòng càng chấn động hơn những người khác.
Lại Hoa Bắc này tuy thực lực bình thường, nhưng lại rất nghĩa khí.
Các ngươi đều không được đi.
Sao Thích Bảo Đường có thể để La Chinh chạy trốn? Ông ta nhẹ nhàng giơ hai tay lên, hai cánh tay ảo ảnh màu xanh lần nữa hiện lên trên hai tay ông ta, phát ra hơi thở sắc bén mạnh gấp mấy lần so với lúc trước.
Ngay khi Thích Bảo Đường định ra tay, một cô gái áo xanh từ trên không trung nhẹ nhàng bay xuống, đôi môi tái nhợt khẽ mở, yếu ớt nói:
Không biết ai là Lại Hoa Bắc? Nghe nói...
vớ vẩn...
Chỉ thấy ba ngón tay nàng ta bóp nhẹ, bên tai mọi người vang lên âm thanh như mặt kính vỡ nát.
Toàn thân Thích Bảo Đường giống như một món đồ sứ, thân thể gãy thành mấy khúc rơi trên mặt đất.
Tử trạng này vô cùng thê thảm nhưng lại không chảy một giọt máu nào, nếu quan sát tỉ mỉ còn có thể thấy vết cắt trên người Thích Bảo Đường nhẵn nhụi như gương...
Đám hộ vệ của Thích gia đang xem trò vui đờ người ra, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Thích đại nhân của bọn họ ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, đám hộ vệ bọn họ nào dám nhúc nhích? Lại Hoa Bắc ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.