• 3,254

Chương 2600: Xoáy nước



Ta còn đang tự hỏi là cái gì, hóa ra là tộc Thanh Phù.
Lăng Sương liếc mắt nhìn một hồi rồi nói.


Tộc Thanh Phù?
Ánh 8mắt La Chinh nghiêm túc hơn.


Đúng vậy.
Thông qua hình dáng bên ngoài của cơ thể kia, có thể thấy được đây có lẽ là hai con thú khổng lồ kỳ lạ nào đó.
Hai con dị thú kia ngồi yên lặng trên thuyền chân ý, không phát ra một tiếng động nào, quanh cơ thể tỏa ra hơi thở âm u buốt lạnh.

Chuyện gì xảy ra vậy?
Đến bây giờ, ngay cả Lăng Sương cũng ý thức được chuyện này rất lạ.
Chúng là một loại yêu trùng, trong thế giới mẹ cũng được xem là một chủ3ng tộc không nhỏ.
Chỉ có điều, bình thường Thanh Phù luôn ẩn mình ở sâu trong lòng đất, cực kỳ hiếm thấy.
Thanh9 Phù Trùng cũng không phải bộ tộc quá mức hung tàn...
Lăng Sương đáp.
Đằng sau bọn họ cũng có năm chiếc thuyền chân ý nối liền đầu đuôi với nhau.
Độ lớn của chúng không quá khác biệt so với Nhân tộc, nhưng loáng thoáng có thể thấy được bóng dáng một loại sinh linh hình sói đang bò trên đó.
Dường như giữa các chủng tộc khác nhau cũng tồn tại sự đề phòng nhất định, các bên đều biết ý giữ khoảng cách với nhau, tỏ ra thái độ
Nước sông không phạm nước giếng
.
Hơn nữa, cứ qua một đoạn là tốc độ nước chảy càng nhanh hơn, khiến họ càng lúc càng khó tiến về phía trước.
Khi chuyển từ đoạn một qua đoạn hại chính là tuân theo định luật này.
Thế nhưng bây giờ nước biển đang chảy về hướng ngang, khác hẳn với lúc trước.
Chỉ có điều, con đường tiến vào biển Chân Ý của Nhân tộc đại khái đều giống nhau, rất ít khi xen lẫn thuyền chân ý của các chủng tộc khác.
Hôm nay họ liên tục gặp phải hai bộ tộc khác loài, Lăng Sương cũng hết sức khó hiểu.

Bên kia vẫn còn kìa...
La Chinh chỉ chỉ sau lưng.
Thực ra Nhân tộc cũng không hiểu quá tường tận về biển Chân Ý, chỉ biết rằng từ lúc tiến vào biển Chân Ý đến khi bước chân lên Bỉ Ngạn cần phải vượt qua chín đoạn.
Còn về việc biển Chân Ý rộng bao nhiêu, sâu nhường nào, trong đó giấu bí mật gì...
thì chẳng ai biết được cả.
mở miệng hỏi:
Nhưng sao trước đây ta lại không thấy những giống loài khác?

Vùng biển mà mỗi một chủng tộc tiến vào đều khác nhau, lần này chắc chỉ là trùng hợp.
Lăng Sương cũng chỉ đoán đại khái mà thôi.

Hình như tộc Thanh Phù này tu luyện chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên thì phải.
La Chinh nhìn về hướng đó, cảm nhận khí tức tỏa ra từ những chiếc thuyền chân ý trông như bí đỏ kia.
Lăng Sương gật đầu:
Ừ, đại đa số các bộ tộc khác đều tu chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên.
Trên thế giới này không phải chỉ có Nhân tộc có 6thể vượt qua Bỉ Ngạn, mà cả rồng, rắn hay kiển...
Các loại côn trùng hay muôn thú kỳ lạ gì cũng đều có thể.
Chỉ5 cần là sinh linh đã có trí tuệ muốn trở nên mạnh hơn thì đều có thể vào biển Chân Ý và tiến vào Bỉ Ngạn.

Lần đầu tiên đã có thể đọc tám nghìn bảy trăm chữ...
La Chinh hơi sững sờ.
Lăng Sương còn tưởng hắn bị chấn kinh bởi thành tích này nên cười đắc ý nói:
Lợi hại không?


Đúng là quá lợi hại.
La Chinh gật đầu rồi hỏi tiếp:
Nếu độ phù hợp đạt đến mười phần luôn thì sao?
Lăng Sương mỉm cười:
Thế thì là nhất niệm ngộ đạo rồi! Người có khả năng này rất hiếm thấy, những nhân vật như thể đều có thể đạt được thành tựu vĩ đại trong tương lai!
Hóa ra độ phù hợp với chân ý của đạo cũng có thể cân đo được.
La Chinh vốn đã biết được điều này, dù sao trước đó hắn từng được nghe nói về Chúa tể Đại Thực Yêu Hoa - một đại yêu đã vượt qua Bỉ Ngạn và tiến vào Thập Ngũ Trọng Thiên.
Chỉ có điều, trước giờ hắn chỉ toàn gặp gỡ Nhân tộc, đây là lần đầu tiên được trông thấy bộ tộc khác trôi nổi trên biển Chân Ý, hơn nữa còn là loại côn trùng bé xíu như này.
Bởi vậy La Chinh cảm thấy vô cùng kỳ lạ, bèn

Ngươi cũng xem như lợi hại đấy, chỉ trong thời gian ngắn mà đã nắm giữ thêm một môn chân ý của đạo rồi...
Ta còn chuẩn bị cho ngươi một thần thông của chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên nữa đấy, bây giờ có phải ta nên chi kiếm một thần thông chân ý Kiếm Vận Vinh Hằng cho ngươi không?
Lăng Sương mỉm cười, lại chuyển chủ đề về lại lúc ban đầu.
Nàng vẫn cảm thấy vô cùng hứng thú đối với việc La Chinh tu luyện hai môn chân ý của đạo.
La Chinh thầm thở phào một hơi, như vậy nghĩa là hắn với chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng đạt đến mười phần phù hợp.
Khi còn trong Thần vực, hắn lĩnh ngộ chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên cũng vô cùng trắc trở, chắc vì độ phù hợp của hắn với chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên không được cao.
Chỉ có điều, khi ấy hắn cũng chỉ có mỗi một môn chân ý của đạo này để lựa chọn mà thôi.
Nghe La Chinh nói vậy, Lăng Sương khẽ nhíu mày suy nghĩ.
Một lúc sau, hình như nàng sực nhớ ra gì đó mà cả gương mặt bỗng chốc tái mét đi:
Ngươi nói là hướng nước chảy thay đổi ư?


Ngươi tự xem đi.
La Chinh bĩu môi nói.

Chúng ta dừng lại đã.
Sau khi nhận ra được vấn đề, Lăng Sương chủ động nói.
Ý nghĩ trong lòng La Chinh nhoáng lên, bắt đầu khống chế tốc độ của thuyền chân ý.
Nhưng cùng lúc ấy,lông mày hắn hơi nhíu lại, mở miệng nói:
Hướng chảy của dòng nước thay đổi rồi.
Trong biển Chân Ý, toàn bộ thuyền nhỏ đều phải lội ngược dòng tiến lên.
Thần thông của chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng thì La Chinh sẽ nhận được khi tiến vào Thái Nhất Thiên Cung thôi, cho nên vấn đề này không khó lắm.
Đúng lúc hắn đang định lịch sự từ chối Lăng Sương thì trên vùng biển cách bên phải bọn họ không xa lại xuất hiện hai thuyền chân ý nữa.
Hình thể của hai chiếc thuyền này to hơn rất nhiều, mỗi một chiếc đều dài hai trăm mét, chở trên đó là cơ thể rất lớn.
Chắc là bọn chúng trời sinh đã phù hợp với loại chân ý của đạo này.
Nhắc đến vấn đề
phù hợp
ấy, La Chinh lại nghĩ đến chuyện mình tu luyện chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng quá suôn sẻ, bèn hỏi:
Ai cũng có loại chân ý của đạo phù hợp với mình sao?


Đương nhiên rồi! Ở chỗ bọn ta, ai cũng phải kiểm tra độ phù hợp của mình đối với chân ý của đạo cả.
Nếu độ phù hợp càng cao thì tốc độ lĩnh ngộ chân ý của đạo sẽ càng nhanh, tựa như ta với chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng đạt đến chín phần phù hợp ấy! Trong lần đầu tiên lĩnh ngộ chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng, ta đã có thể đọc một mạch tám nghìn bảy trăm chữ rồi!
Lăng Sương kiêu ngạo nói.
Lăng Sương đứng trên thuyền chân ý quan sát một chút, sau đó run giọng thốt lên:
Lần này nguy rồi...

Nghĩa là sao?
La Chinh không hiểu Lăng Sương đang sợ cái gì.
Đúng lúc này, đằng trước bỗng có hơn trăm chiếc thuyền chân ý xuất hiện.
Những chiếc thuyền này đều đang cật lực lùi về sau với tốc độ rất nhanh, trên đó còn có người hô lớn:
Mau lui lại! Phía trước là xoáy nước!
Nhìn đội thuyền đang rút lui thật nhanh về sau, La Chinh lại hoàn toàn mờ mịt:
Trong biển Chân Ý mà cũng có xoáy nước ư?

Đúng vậy, những xoáy nước này làm thay đổi dòng chảy, cho nên mới đưa mấy chiếc thuyền của bộ tộc khác đến chỗ chúng ta.
Giọng Lăng Sương hơi nghẹn.

Cứ xem như là có xoáy nước đi, nhưng như vậy cũng đâu có gì phải sợ? Cùng lắm thì chúng ta rời khỏi biển Chân Ý trước, chờ đến khi xoáy nước biển mất hoàn toàn rồi quay vào đây là được mà.
La Chinh nhún vai, nói.


Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, một khi xoáy nước đã xuất hiện trong biển Chân Ý thì sẽ không biến mất.
Lăng Sương đáp.


Vậy chúng ta có thể đi vòng qua nó.
La Chinh nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.