• 3,279

Chương 2602: Quả quyết



Những chuyện khác thì đúng là có ngoại lệ, nhưng chuyện này thì ta chưa thấy bao giờ.
Lăng Sương ảo não nói.


Ngươi có8 biết giữa xoáy nước này có gì không?
La Chinh hỏi.

Dù Lăng Sương cảm thấy La Chinh cố gắng đến mấy cũng chỉ phí công,3 song nàng vẫn giải đáp cho hắn:
Dòng nước ở trung tâm xoáy nước chảy xiết rất mạnh, nghe nói nơi đó có thể nuốt chửng mọi thứ9 vào trong.
La Chinh nhảy xuống khỏi đài, mấy người Thu Thắng Thủy và Thu Hàn Yên ở bên dưới thấy La Chinh đã lui ra ngoài thì đều lấy làm lạ.

Với độ hùng mạnh của dương hồn của La Chinh ngươi...
thì đủ để đột phá đoạn thứ hai và đoạn thứ ba mới đúng...
Nếu thuyền chân ý của chúng ta cứ chần chờ nán lại ở đây thì cuối cùng cũng sẽ bị cuốn vào đó...
La Chinh 6ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
Vấn để chắc chắn sinh ra từ trung tâm vòng xoáy, ta muốn đi thăm dò một chút.

Thăm dò trung tâm x5oáy nước?
Lăng Sương hơi sững sờ.
La Chinh mỉm cười nói:
Đừng quên, ta không chỉ dùng linh hồn tiến vào biển Chân Ý.
Nghe thấy La Chinh nhắc đến chuyện này, trong hai mắt Lăng Sương chợt lóe lên tia sáng.
Người dùng dương hồn tiến vào biển Chân Ý quả thật không ai có thể thành công thoát khỏi xoáy nước, đây là chuyện chắc chắn và không có bất cứ một ngoại lệ nào.

Phùng!

La Chinh kích phát thần đạo Sổ Hỏa, lửa nóng hừng hực nhanh chóng lan ra khắp cơ thể hắn.
Vầng sáng vàng bên ngoài cơ thể hắn tỏa ra, cảnh tượng xung quanh cũng từ từ thay đổi.
Ban đầu khi mới bước vào biển Chân Ý, La Chinh đã dùng thể xác của mình để vượt qua đoạn thứ nhất.
Bây giờ, đối với thân xác hắn thì đoạn đường này chẳng tạo thành lực cản gì được nữa, chỉ thoáng chốc đã vượt qua dễ dàng.
Sau khi vượt qua đoạn thứ nhất, La Chinh lại tiếp tục đi theo lộ trình mà trước đó dương hồn của mình từng đi.
Sau khi tiến vào gian mật thất tu luyện trong hậu viện của học cung, La Chinh liền bố trí một kết giới, dù không biết liệu kết giới này có ngăn được ánh mắt nhìn trộm của mấy cường giả Bỉ Ngạn cảnh kia không.
Hắn vốn không định dùng thể xác để tiến vào biển Chân Ý khi còn đang trong Đạo Kiếm Cung, song tình hình bây giờ không cho phép hắn để ý được quá nhiều nữa.
La Chinh ngồi xếp bằng, hai tay nhẹ nhàng mở ra, một ngọn lửa đỏ rực đã lặng yên nở rộ trên đầu ngón tay hắn.
Thế nhưng chàng thanh niên tên La Chinh này vốn đã là một ngoại lệ.
Dù sao bà ngoại cũng đã nói, suốt từng ấy năm chỉ có duy nhất La Chinh là dùng thân xác xâm nhập vào biển Chân Ý thôi, có lẽ hắn thật sự phá được vấn đề hóc búa ngàn đời này thì sao? Chuyển kiếp sống lại là một biện pháp đơn giản giúp giải quyết hoàn cảnh khốn cùng này, nhưng nếu không phải đã bó tay hết cách thì có ai đành lòng từ bỏ mọi thứ mình đang có để chuyển kiếp đâu? Quyết định của La Chinh lập tức thắp sáng hy vọng trong lòng Lăng Sương, tuy nhiên trên mặt nàng vẫn đong đầy nỗi lo:
Nhưng chưa có ai sống sót đi ra khỏi xoáy nước cả...
Sau khi đường ca của nàng bị cuốn đến vùng trung tâm xoáy nước bên vội vàng lùi ra khỏi biển Chân Ý.
Chỉ cần hắn ta trở lại xoáy nước lần nữa là sẽ bị cuốn vào sâu dưới đáy biển, dương hồn bị nước biển xâu xé, rơi vào kết cục người mất đạo tan.
Sao lại ra ngoài nhanh vậy?
Thu Hàn Yên hỏi.
La Chinh mỉm cười nói:
Gặp phải vài chuyện phiền phức.
Thu Thắng Thủy lập tức quan tâm hỏi han:
Có kẻ nào tìm người gây chuyện à?
Trong ấn tượng của hắn ta, trong phạm vi ba đoạn đầu của biển Chân Ý không hề có thiên tai gì cả, chỉ có thể là đệ tử của những môn phái khác đến gây sự mà thôi.

Không phải chỉ là ta loáng thoáng ngộ ra vài điều nên muốn bể quan.
La Chinh nói.
Đương nhiên hắn sẽ không khai thật với họ rằng hắn bị rơi vào xoáy nước.
Lăng Sương đã mô tả xoáy nước này khủng bố đến thế, nếu hắn nói rõ sự thật với họ thì sẽ chỉ làm họ lo lắng thêm.

Bế quan?
Thật ra, đối với các chân thẩn đại viên mãn thì việc bế quan chỉ có hai tác dụng, hoặc là để lĩnh ngộ chân ý của đạo, hoặc là để vượt qua biển Chân Ý.
Hắn không gọi cô bé mắt đỏ trong vực sâu Ma Vực ra, bởi năng lực của cô bé chỉ có thể sử dụng trong phạm vi Thần vực.
Trước đó La Chinh sử dụng lửa từ sen đỏ của cô bé để thiêu cháy cơ thể mình.
Trước khi rời khỏi Thần vực, hẳn đã chuẩn bị và thử nghiệm vài lần, về sau mới phát hiện ra không cần đến ngọn lửa quá mạnh để tiến vào biển Chân Ý, mà chỉ cần ngọn lửa có thể đốt cháy hết toàn thân là đủ.
Trong khi đó, thân xác hắn có thể tùy ý bơi lội giữa biển Chân Ý thì xoáy nước này có còn gì đáng sợ nữa đâu?
Vậy à...
Trong lòng Lăng Sương cũng nhen nhóm chút hy vọng.
Nếu La Chinh thật sự có thể dựa vào thân xác để phá giải xoáy nước thì không những đường ca của nàng sẽ được cứu, mà việc này cũng mang đến ý nghĩa cực lớn đối với toàn thế giới mẹ! Rất nhiều người sau khi bị nhốt chẳng được chọn cách chuyển kiếp sống lại, họ cũng đang mòn mỏi đợi chờ ai đó nghĩ ra cách phá giải...
Dù gì họ cũng là chân thần đại viên mãn, tuổi thọ dài đến vô tận.
Lúc La Chinh tỉnh lại mới phát hiện, các đệ tử học cung đều đã rời khỏi đài quan kiểm cả rồi.
Nơi đây chỉ còn lại ba người là La Chinh, Thu Dịch và Nguyệt Bạch Thành đang khoanh chân ngồi yên lặng.
Hai người kia cũng chỉ mới tiến vào biển Chân Ý nên chắc vẫn còn phải thăm dò khá lâu.
Nghe được lý do này, Thu Thắng Thủy đương nhiên thấy càng lạ hơn nhưng hắn ta vẫn nói:
Cũng được.
Ngươi có thể chọn một gian mật thất trong Ngưng Kiếm Cung để bế quan, ta dẫn người đi.

La Chinh sốt ruột muốn dùng thể xác mình quay trở lại biển Chân Ý nên không nói thêm gì nhiều, lập tức chào tạm biệt Đại kiếm tư và Thu Hàn Yên rồi vội vàng quay về Ngưng Kiếm Cung.

Ta không sợ nước biển Chân Ý.
La Chinh mỉm cười, nói.
Vừa rồi, khi nghe Lăng Sương mô tả tình hình quá nghiêm trọng, La Chinh cũng bị giật mình.
Nhưng bây giờ cẩn thận ngẫm lại, xoáy nước này khiến người ta e ngại nhất chỉ là kéo dương hồn vào trong nước biển mà thôi.

Tõm!
Chẳng mấy chốc cơ thể hắn đã rơi vào trong biển Chân Ý.
Thể xác hắn vẫn còn dừng lại ở đoạn thứ nhất, trong khi xoáy nước thì nằm giữa đoạn thứ nhất và đoạn thứ hai.
Ngay khi hắn vừa xuất hiện ở cách đó không xa bỗng vang lên tiếng hô hoán:
Các ngươi nhìn xem đó là cái gì! Trong biển Chân Ý có người!
La Chinh căn bản không để ý tới những người này, hắn vung hai tay bơi thật nhanh về phía trước.
Họ luôn ấp ủ một tia hy vọng mong manh rằng cuối cùng sẽ có ngày mình rời khỏi xoáy nước.

Ngươi đợi ta!
La Chinh nói.
Sau đó hắn khẽ mấp máy môi, lập tức thi triển Phá Huyễn Chú và rời khỏi biển Chân Ý.
Chẳng bao lâu sau hắn đã trông thấy trên trăm chiếc thuyền chân ý xếp thành một dãy ở nơi xa.

La Chinh nhanh chóng bơi lại gần, trên những chiếc thuyền kia lại vang lên tiếng kêu đầy kinh ngạc.

Hầu hết mấy người bị kẹt trên những chiếc thuyền chân ý ấy đều đang vô cùng tuyệt vọng, bây giờ lại bỗng thấy La Chinh bơi trong biển nên cảm thấy rất lạ.

Lăng Sương ngồi ngay ngắn trên một chiếc thuyền, chăm chú nhìn La Chinh đang nhanh chóng bơi lại gần mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.