• 3,350

Chương 2609: Tháo chạy



Tộc Hắc Nhung! Ngươi lại dám nằm vùng trong cơ thể của Lạc trưởng lão!
.

Ngay sau đó, vẻ mặt của họ tái mét đi,8 một trưởng lão trong đó còn lên tiếng chất vấn:
Thu Quân Sơn! Ngươi thân là cung chủ Đạo Kiếm Cung mà lại dẫn yêu quá3i xâm phạm! Là có ý gì?


Tộc Hắc Nhung nằm ở Mông Tứ Châu phía tây Thất Tinh Châu, mặc dù ngoại hình của chúng 9có vài phần tương tự Nhân tộc nhưng tàn bạo có tiếng, không thể gọi là người được.

Vậy phải làm sao?
Thu Thắng Thủy thoáng chốc hơi luống cuống.
Thu Hàn Yên khẽ cắn môi, gương mặt vốn đã tái nhợt giờ lại càng không còn chút máu.
Nàng nhanh chóng đưa ra quyết định:
Lệnh cho Thiên La Vệ từ bỏ Thất Tinh thành...
Sương đen phát ra tiếng nổ động trời, khiến trường kiếm màu vàng vỡ nát, uy lực từ vụ nổ bắn ra khắp bốn phương tám hướng.
Dưới lực đánh này, các đệ tử học cung ở trên đỉnh núi chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, vội vàng che kín lỗ tai, máu tươi chảy dọc theo đầu ngón tay.
Ngược lại, La Chinh có thể chịu đựng uy lực này.
Dưới sự che chở của Tham Thi6ên Đại Kiếm, Đạo Kiếm Cung yên ổn phát triển mấy năm nay, Thiên La Vệ từng nhiều lần tiến vào Mông Tứ Châu tàn sát khôn5g ít yêu quái tộc Hắc Nhung! Nếu ngày sau Đạo Kiếm Cung thật sự lớn mạnh thì nhất định sẽ mở rộng tới Mông Tứ Châu, tộc Hắc Nhung và Đạo Kiếm Cung sẽ như nước với lửa.
Chỉ là, tộc Hắc Nhung sợ uy phong của Tham Thiên Đại Kiếm nên căn bản không dám tiến vào Thất Tinh Châu.
Bây giờ chúng phá Tham Thiên Đại Kiểm trước rồi giết Đại kiểm tư, bắt tay với Chúa tể Đại Thực Yêu Hoa tấn công Thất Tinh thành! Mà người khởi xướng hết thảy những việc này đều là cung chủ Đạo Kiếm Cung - Thu Quân Sơn.

Đúng là nghiệp chướng! Không giao Đạo Kiếm Cung cho người nên người muốn hủy diệt nó sao?

Đạo Kiếm Cung ta truyền thừa từ Thái Nhất Thiên Cung, chỉ chọn người hiền đức, kẻ đê hèn như người sẽ bị người đời khinh thường!
Hai vị trưởng lão hoàn toàn không ngờ Thu Quân Sơn sẽ vì chuyện này mà lật đổ Đạo Kiếm Cung!
Họ thầm lẩm nhẩm, một luồng khí tức hùng mạnh khuếch tán ra, vô số đốm sáng bắn ra từ trong cơ thể bọn họ và hội tụ thành hai thanh trường kiếm vàng rực, trong lưỡi kiếm ẩn chứa sức mạnh khiến người ta phải kinh sợ.
Ngoại trừ Tham Thiên Đại Kiếm, tam đại trưởng lão trong cung cũng là gốc rễ từ thời lập cung, đương nhiên thực lực của hai người họ không thể yếu được!
Ha ha...
Các Thiên La Vệ dưới chân núi Thất Tinh hợp sức cùng nhau, chặt đứt sáu dây leo khổng lồ giữa sườn núi.
Thế nhưng bản thể của Chúa tể Đại Thực Yêu Hoa chôn sâu dưới lòng đất, chặt đứt dây leo của nó cũng chẳng giải quyết được gì.
Thu Thắng Thủy gắng gượng cắt đứt một dây leo thô to, sau đó thân hình bay vút lên, đi tới bên cạnh Thu Hàn Yên và nói:
Cần phải để nhóm Tích trưởng lão cùng nhau chui xuống lòng đất, tiêu diệt bản thể của Chúa tể Đại Thực Yêu Hoa!
.
Nấp trong thân thể này hơn nửa năm làm ta ngạt thở chết rồi.
Tà Sơn của tộc Hắc Nhung cười dữ tợn, thân thể đen kịt nổi lên từng sợi dây màu máu, một luồng khí tức bạo ngược trào ra từ trong cơ thể hắn ta.

Vù!

Trong nháy mắt, hai đại trưởng lão nhào vào chiến đấu với Tà Sơn và Thu Quân Sơn.
Thấy cảnh này, thân thể Thu Thắng Thủy cũng run lên.
Cho dù không có Tham Thiên Đại Kiểm trợ giúp, Đạo Kiếm Cung vẫn hoàn toàn đủ khả năng giết chết Chúa tể Đại Thực Yêu Hoa đang phát điên này.
Nhưng nếu thêm một tộc Hắc Nhung thì sợ rằng tình thể hiện tại không có lợi cho Đạo Kiếm Cung!
Từng luồng khí tức hùng mạnh bùng nổ giữa không trung hoa cả mắt, khiến các đệ tử học cung bên dưới không thở nổi.
Sắc mặt Thu Tư Nguyên tái nhợt, miệng hơi hé ra.
Gã ngơ ngác thấp giọng kêu:
Phụ thân, phụ thân,...
Đạo Kiếm Cung gầy dựng nhiều năm như vậy, bao nhiêu tâm huyết nói bỏ là bỏ luôn sao? Nhưng suy nghĩ cặn kẽ lại, họ quả thật không còn lựa chọn nào khác.

Đi!

Thu Hàn Yên nhón mũi chân, đạp một bước giữa không trung, mang theo một làn sóng dao động không gian, thoáng cái đã xuất hiện trên bầu trời Đạo Kiếm Cung.
sao có thể như vậy...
Tuy gã là kẻ ăn hại trong Thu gia nhưng từ nhỏ đến lớn vẫn luôn tự hào về gia tộc.
Gã hoàn toàn không ngờ rằng cha mình sẽ lựa chọn phản bội Thu gia, phản bội Đạo Kiếm Cung, có thể tưởng tượng được cảm xúc trong lòng gã lúc này phức tạp nhường nào.

Thực lực của hai lão già chết tiệt các ngươi không tệ! Nổ cho ta!
Tà Sơn bị mấy trăm thanh trường kiếm màu vàng quay xung quanh bèn rít gào, từng luồng sương đen bỗng nổ tung.
Thu Quân Sơn trừng mắt nhìn trưởng lão kia, cười dữ tợn:
Lão già chết tiệt, bây giờ người chịu gọi ta một tiếng cung chủ rồi? Thu Bá Lam đã chết năm trăm năm, vậy mà suốt từng ấy thời gian cũng không thấy người xem ta là chủ nhân một chung! Bây giờ đồ ti tiện kia còn muốn tranh vị trí của ta! Các ngươi đã bất nhân, cũng đừng trách ta bất nghĩa!

Sau khi Thu Bá Lam qua đời, Thu Quân Sơn tiếp quản Đạo Kiếm Cung, nhưng trên danh nghĩa ông ta vẫn chỉ là cung chủ đại diện! Một khi tìm được áo mộ của Thu Bá Lam, Đạo Kiếm Cung sẽ tuyển chọn ra cung chủ chân chính!
Thu Quân Sơn cúc cung tận tụy vì Đạo Kiếm Cung nhiều năm như vậy cũng không có được sự công nhận của tam đại trưởng lão, ông ta biết vị trí cung chủ của mình không vững bèn âm thầm sắp đặt, đầu tiên là bắt tay với tốc Hắc Nhung giết chết Lạc trưởng lão của Đạo Kiếm Cung, sau đó dùng
bí pháp Cốt Bì
để Tà Sơn ẩn náu trong cơ thể Lạc trưởng lão, bước thứ hai là bắt tay với Chúa tể Đại Thực Yêu Hoa của Sa quốc...

Thu học cung!

Thu học cung, chúng ta nên làm cái gì bây giờ...
Các đệ tử học cung đều hoang mang lo sợ, thấy Thu Hàn Yên như thấy được cứu tinh! Thu Hàn Yên nhìn La Chinh một cái, trong những đệ tử học cung ở đây cũng chỉ có hắn là còn giữ được bình tĩnh.
Ngón tay nàng búng nhẹ, một bóng kiếm hư ảo nhẹ nhàng bay tới, bao phủ trên đỉnh đầu toàn bộ đệ tử học cung.
Dưới sự bảo vệ của Thu học cung, các đệ tử thoáng dễ chịu hơn một chút.
Hắn che chở đứa bé trong ngực, nhíu chặt mày nhìn chằm chằm thể cục trên bầu trời.
Trận chiến của những cường giả Bỉ Ngạn cảnh như này hoàn toàn không có chỗ cho hắn nhúng ta, hiện tại hắn phải lập tức rời khỏi Thất Tinh thành mới đúng.
Nhưng đám đại yêu này đã xâm lược Thất Tinh thành, sợ rằng toàn bộ Thất Tinh Châu không có một chỗ nào an toàn! La Chinh cũng không ngờ được mình vừa tới Đạo Kiếm Cung thì đã đụng phải chuyện này, thật đúng là tai bay vạ gió.
Thu Hàn Yên ngước nhìn bầu trời, mỉm cười bất đắc dĩ:
Chỉ sợ bọn họ không có thời gian cho việc này...
Thu Thắng Thủy cũng ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Hắn ta cả kinh nói:
Tộc Hắc Nhung? Sao Thu Quân Sơn lại ra tay với trưởng lão?

Ngươi nhìn bên kia đi...
Thu Hàn Yên chỉ về một hướng.
Bầu trời phía Tây có hơn mười tia sáng màu đen bay vút về phía Thất Tinh thành, hiển nhiên là viện quân của tộc Hắc Nhung.
Người đi lấy phi thuyền lại đây...
Chúng ta dân theo các đệ tử học cung rời đi!

Nghe được câu này, Thu Thắng Thủy kinh ngạc quay sang nhìn nàng.
Đúng lúc này, một chiếc phi thuyền bay vút tới, người đứng trên phi thuyền là Thu Thắng Thủy.


Chúng ta rời khỏi nơi này trước...
Thu Hàn Yên lạnh nhạt nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.