• 3,255

Chương 2614: Truyền lời


Nguyệt Bạch Thành ngồi thẳng, thôi thúc chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng trong cơ thể.

Sau khi nhận định, y đã tiến vào biển Châ8n Ý.
Hiện tại hắn chỉ có thể dùng chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên để quay về biển Chân Ý mà thôi.

Hắn ta chỉ lạnh lùng nói:
Mẫu thân đưa con tới đây, không biết có chuyện gì?
Dì Lan khẽ mỉm cười nói:
Mẫu thân đã tìm được biện pháp...

Nàng ta còn chưa nói xong, Minh Hiền đã ngắt lời:
Tìm được biện pháp, tìm được biện pháp! Lời này mẫu thân đã nói với con không chỉ trăm lần! Con biết mẫu thân nhọc lòng vì con, nhưng khiến con thất vọng hết lần này tới lần khác cũng quá tàn nhẫn đấy!
Minh Hiền không phải kẻ không hiểu chuyện, chỉ là sau khi hắn ta chìm trong tuyệt vọng lại còn bị nhiều lần hy vọng rồi thất vọng, cho nên tính cách trở nên vô cùng cố chấp, đương nhiên không chịu phối hợp.

La Chinh, ta có việc muốn nhờ..
Lăng Sương nói.
La Chinh khẽ mỉm cười, nói:
Trùng hợp quá, ta cũng có chuyện muốn nhờ, hơn nữa còn rất nguy cấp.
Lăng Sương ngạc nhiên, vội vàng hỏi:
Việc nguy cấp gì?

Không biết người đã từng nghe tới Đạo Kiếm Cung bao giờ chưa?
La Chinh hỏi.
Trên bậc thang, dì Bình, dì Lan và Lăng Sương chậm rãi đi xuống.
Dì Lan thấy dáng vẻ sống dở chết dở của con trai mình, đôi mày liễu chau nhẹ.

Lần này...
Dì Lan lại lên tiếng.
Nhưng Minh Hiên lại quay đầu định rời đi.
Tơ kiếm phóng ra khi hắn điều khiển Đằng Xà kiếm ban5 nãy có uy lực cực kỳ kinh khủng, đừng nói gã tộc Hắc Nhung vừa bước vào Bỉ Ngạn cảnh mà ngay cả nhân vật như Thu Hàn Yên, Thu Thắng Thủy cũng không thể chống lại.
La Chinh còn tưởng mình phát động uy lực khủng khiếp của Đằng Xà kiếm sẽ không cần phải đánh đổi bằng gì cả, nhưng xem ra hắn nghĩ sai rồi.

Soat...

Thuyền chân ý của nàng vừa ngưng tụ, nàng liền thấy La Chinh đang quay đầu thuyền, bơi qua bơi lại.

Ta biết Tam Điệp Quan, sau đó thì sao?
Lăng Sương hơi khó hiểu.

Đạo Kiếm Cung này là do lão tiền bối Thu Âm Hà lập nên, là thế lực dưới trướng Thái Nhất Thiên Cung, nhưng hiện có đại yêu Bỉ Ngạn cảnh làm loạn.

Ta cũng từng rơi vào vòng xoáy rồi.
Lăng Sương nói.

Cái gì?
Minh Hiên sửng sốt, trố mắt nhìn nàng.

Nghe ta nói thì sao?
Lăng Sương lại cười nói.

Cứ không nghe đấy!
Minh Hiên gào lên.
Đúng lúc này, Lăng Sương chợt cảm giác kiểm nhỏ trên trán mình khẽ động, nàng liền nói:
Hắn vừa vào biển Chân Ý, giờ ta vào đó đây!
Lăng Sương chỉ có thể cảm nhận La Chinh vào biển, một khi La Chinh đi xa thì nàng cũng khó mà tìm được hắn.
Nàng bèn tức tốc tìm một nơi và nhanh chóng vận chuyển chân ý của đạo, dương hồn tiến vào biển Chân Ý.
Nàng ta cất bước thật nhanh đến trước mặt Minh Hiên, tay ngọc vẫy nhẹ một cái trên trán hắn ta, khiến cơn say bí tỉ của hắn ta bỗng biến mất không chút tăm hơi.
Tuy thần trí Minh Hiền đã tỉnh táo trở lại, nhưng sắc mặt hắn ta vẫn không được tốt.
Không biết hắn vĩnh viễn không thể sử dụng chân ý của đạo này nữa, hay là phải mất một khoảng thời gian mới khôi phục được? Giờ không phải lúc để La Chinh xoắn xuýt mấy chuyện này, cũng may hắn không chỉ có một môn chân ý của đạo.
Ý nghĩ trong lòng hắn chợt đổi, khí tức của tự nhiên lan tràn ra ngoài.
Trong ấn tượng của nàng, Tam Điệp Quan nằm sát biên giới thế giới mẹ, là con đường dẫn tới Hỗn Độn.
Nơi đó cách rất xa Thái Nhất Thiên Cung, năm ngày thực sự quá ngắn, nàng ta không dám trì hoãn một chút
La Sương chớp mắt rồi lắc đầu, tuy nàng học rộng tài cao nhưng trong Nhân tộc có quá nhiều thế lực nhỏ như Đạo Kiếm Cung, đương nhiên nàng chưa bao giờ nghe tới.

Ở Thất Tinh Châu, cách Tam Điệp Quan rất gần.
La Chinh bổ sung.
Mặc dù hắn ta nói như vậy nhưng lại không hề cất bước.
Nhìn nụ cười ranh ma này của Lăng Sương, hắn ta cảm thấy lần này không giống những lần trước.
nào.
Không đợi La Chinh phản ứng kịp, thuyền chân ý của Lăng Sương đã tiêu tan ngay trước mặt La Chinh.
Thấy cảnh này, trong lòng Lăng Sương thoáng vui vẻ.
Xem ra hắn vẫn đang chờ mình.
Tuy Thu Dịch luôn miệng nói không thể nào cầu được viện quân, nhưng gã cũng vào biển Chân Ý như Nguyệt Bạch Thành. 3
La Chinh ngồi thẳng, cũng bắt đầu ngưng tụ chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng.
La Chinh khẽ mỉm cười:
Không biết vừa nãy Tiểu Sương có chuyện gì muốn nhờ?

Chuyện này để sau hẵng nói! Ta...
Ta sẽ rời khỏi biển Chân Ý ngay! Ngươi chờ ta!
Lăng Sương vội vàng nói.
Ta đang bị bao vây ở một nơi cách Đạo Kiếm Cung ba nghìn dặm về phía Bắc, chỉ có thể kiên trì năm ngày, sợ rằng năm ngày sau sẽ rắc rối...
La Chinh nói ngắn gọn hết sức có thể.

Ngươi đã tới thế giới mẹ! Còn bị vây ở Thất Tinh Châu! Sao không nói sớm!
Lăng Sương lập tức gấp gáp.
Lăng Sương nhướng mày, thân hình thoắt cái nhào tới, ngăn cản trước mặt hắn ta.
Nàng mỉm cười, nói:
Đường ca, huynh có thể nghe dì Lan nói cho hết lời không?

Không nghe!
Minh Hiền phẩy tay áo, nói.
Nhưng ngay khi vừa ngưng tụ thì sắc mặt hắ9n chợt cứng đờ.
Mặc kệ hắn niệm đọc trong lòng như thế nào vẫn không thể ngưng tụ ra chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng dù chỉ mộ6t chút!
Là vì ẩn Ngự Kiếm sao?
Trong lòng La Chinh thần suy đoán.

Hơn nữa có người đã phá hủy vòng xoáy.
Lăng Sương khoanh tay:
Lời ta nói đều là sự thật, nếu đường ca Minh Hiền không tin thì cứ đi đi...
Nghe nói như vậy, Minh Hiền nào còn muốn rời đi? Hắn ta yên lặng nghe Lăng Sương kể lại mọi chuyện trong biển Chân Ý, cuối cùng sắc mặt cũng thay đổi.
Hắn ta như bị sét đánh, sửng sốt một lúc lâu mới lên tiếng:
Sương muội, muội đừng lấy chuyện này ra trêu chọc đường ca!
Lăng Sương lắc đầu:
Đương nhiên không rồi.

Vậy bây giờ người nọ đang ở đâu...
Minh Hiền thận trọng hỏi, sợ Lăng Sương đột nhiên lật mặt, bảo là nói đùa với mình...
Tuy các hộ vệ cung điện có thực lực cao cường nhưng ai nấy đều cúi đầu, mặt không biểu cảm nhìn chăm chú vào thiếu gia nhà mình.
Minh Hiên như thế này cũng không phải chỉ mới ngày một ngày hai...
Trước cửa cung điện, Minh Hiên say như chết bị ném lên bậc thang lát gạch xanh.
Hắn ta đang mua say thì bị người ta ép buộc đưa về nên liền mượn rượu nổi giận.
Từ khi Lăng Sương tiến vào biển Chân Ý tới khi rời đi còn chưa tới một nén nhang, dì Lan, dì Bình và Minh Hiên đều nhìn nàng ta bằng ánh mắt kỳ quái.

Lăng Sương lên tiếng:
Hình như La Chinh gặp phải phiền phức, bị đại yêu Bỉ Ngạn cảnh vây bắt ở Thất Tinh Châu, chỉ có thể kiên trì năm ngày.
Dì Bình, dì Lan hơi biến sắc.

Chỉ duy nhất người này có thể cứu Minh Hiên ra, không còn ai khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.