Chương 2631: Đục nước béo cò
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1417 chữ
- 2022-02-19 10:13:36
Trong lòng La Chinh đã sớm đặt ra nghi vấn, nếu những người này không phải do núi Thái Ất phái tới, hoặc không phải do Thu Âm8 Hà chỉ thị, vậy bọn họ làm như vậy có ý nghĩa gì?
Ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ, đừng làm khó ta.
Ân Nguyệt Hoàn nói bằ3ng giọng gần như cầu khẩn, bắt lấy tay La Chinh kéo sang một bên.
Để xem rốt cuộc các ngươi muốn chơi trò gì, La Chi9nh thầm nghĩ.
Cuối cùng hắn lựa chọn thỏa hiệp, không phải vì bản thân mà là vì các đệ tử học cũng đi theo mình.
Ân Nguyệt Hoàn thu nhỏ phạm vi chiếm đóng quanh cột cờ của mình lại một chút, nàng ta nhìn sắc trời rồi mới lên tiếng: 5
Trời sắp tới rồi, xin nhanh lên một chút!
Lúc này La Chinh mới cầm cột cờ trong tay cắm xuống mặt đất.
Những trường kiếm màu bạc này cũng vô cùng nguy hiểm, nếu không có cột cờ hút mưa kiếm vào thì tất cả chúng ta sẽ bị trường kiếm màu bạc đâm thành cái rố mất.
Nguyệt Bạch Hạo nghiệm mặt nói.
Khóe miệng La Chinh nhếch lên thành một đường cong.
Với vẻ mặt vừa rồi của Ân Nguyệt Hoàn thì nếu hắn không cắm cờ, sợ rằng trận mưa kiếm đêm nay sẽ không trút xuống...
Tuy không hiệu quả bằng ăn hồn đan, nhưng hồn đan chỉ có thể duy trì một khoảng thời gian, còn mưa kiếm là liên tục suốt một đêm.
Nếu đã ra quyết định, La Chinh cũng không suy nghĩ nhiều nữa, tập trung tinh thần hăng hái xông pha trong biển Chân Ý.
Một canh giờ sau, La Chinh đã đi tới gần đoạn thứ ba.
U!
Khoảnh khắc cột cờ cắm vào mặt đất, một vòng sáng mờ mờ khuếch tán ra, lập tức bao phủ phạm vi hơn trăm mét xung quanh.
Các đệ tử học cung cũng đi theo La Chinh tiến vào vòng sáng.
Hơn một trăm đệ tử học cung chen chúc trong phạm vi chỉ hơn trăm mét, so với những kỳ chủ khác thì có vẻ vô cùng chật chội, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể chấp nhận mà thôi.
Lát nữa các ngươi sẽ biết.
Trong phạm vi cắm cờ của Ân Nguyệt Hoàn, một cô gái cười ngọt ngào với các đệ tử học cung.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, ánh sáng những ngôi sao trên kia càng lúc càng rực rỡ.
Những ngôi sao này đang lớn dần.
Một đệ tử học cùng kinh ngạc thốt lên.
Đoạn thứ ba khó khăn hơn đoạn thứ hai một chút, nhưng dưới sự trợ giúp của hồn đan và mưa kiếm, La Chinh vẫn có thể vượt qua không chút trở ngại.
Lần này Lăng Sương không che giấu nữa, dây chuyền trên ngực nàng phát ra khí tức linh hồn hùng mạnh, nàng cũng theo sát La Chinh xông qua đoạn thứ ba.
Nàng vốn cho rằng La Chinh sẽ dừng lại sau khi vượt qua đoạn này, không ngờ hắn căn bản không có hề có ý định dùng mà thuyền chân ý vẫn lướt sóng lao đi, tốc độ càng lúc càng nhanh!
Chờ ta một chút! Ngươi định xông qua đoạn thứ tư sao?
Lăng Sương hỏi.
Người đứng đằng sau không muốn vì hắn mà phá hỏng quy tắc nên chỉ có thể bảo Ân Nguyệt Hoàn năn nỉ hắn.
Chẳng qua do hắn không dằn lòng nổi khi nhìn phụ nữ đau khổ cầu xin, không thì hắn đã thật sự muốn thử một lần rồi.
Mưa kiểm không ngừng chui vào trong cột cờ rồi lại khuếch tán cho mỗi người dưới cờ.
Mỗi một cột cờ chính là một cái phễu, thu nạp tất cả những trường kiếm màu bạc này.
Đồng thời, mọi người trong phạm vi cột cờ đều cảm nhận được một luồng năng lượng đặc biệt đang gột rửa...
Khí tức chân ý thật tinh khiết!
Phương thức này mạnh hơn Tham Thiên Đại Kiểm đâu chỉ gấp mười lần?
Thì ra đây chính là đãi ngộ của các đệ tử Thái Nhất Thiên Cung?
Các đệ tử học cung cảm nhận được khí tức chân đó đều kích động không thôi.
La Chinh tập trung nhìn rồi lắc đầu:
Không, là ngôi sao đang rơi xuống.
Những ngôi sao trắng tinh kia không ngừng rơi xuống, cũng đang từ từ biển hình, cuối cùng biến thành một thanh trường kiểm màu bạc.
Vù vù vù vù vù vù...
.
Vô số trường kiểm màu bạc như những hạt mưa rơi xuống phạm vi bị các cột cờ chiếm đóng, chỉ cần trường kiểm rơi vào trong phạm vi thì sẽ nhập vào cột cờ!
Ngay khi La Chinh ngưng tụ ra thuyền chân ý thì thuyền của Lăng Sương đã ở ngay bên cạnh chờ hắn.
La Chinh...
Lăng Sương gọi một tiếng.
Ừ.
La Chinh đáp lại một tiếng không mặn không nhạt, hắn dùng ý nghĩ điều khiển thuyền chân ý trôi về phía trước.
Không những thế, trong ánh sao này còn trộn lẫn khí tức hồn đan, ngay cả Bỉ Ngạn cảnh cũng được lợi từ nó.
Thái Nhất Thiên Cung đúng là chơi lớn.
Nguyệt Bạch Thành nói.
Khó trách bọn họ lại ngăn cản La Chinh huynh cắm cờ.
Lăng Sương khẽ cắn môi, xem ra La Chinh vẫn còn để bụng.
Nhất thời nàng cũng không biết nói gì, chỉ đành lái thuyền chân ý theo sát phía sau.
Mưa kiếm thấm vào người, La Chinh cảm thấy dương hồn của mình mạnh thêm ba phần.
Ngay khi La Chinh cắm cờ xuống, sắc trời đã tối hẳn, trong Long thành to lớn bỗng dâng lên ánh sao nhàn nhạt.
Những ngôi sao này một phân thành hai, hai chia thành bốn, bốn chia thành tám, nhanh chóng biến thành bầu trời đầy sao.
Mỗi một ngôi sao đều có độ sáng và kích cỡ giống hệt nhau, ngay cả khoảng cách giữa sao này với sao kia cũng bằng nhau.
Giận à?
Lăng Sương ở phía sau nhỏ giọng hỏi.
Ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, ta nào dám giận?
La Chinh hờ hững đáp.
Soat soat...
Chúng như những binh sĩ bày trận chỉnh tề, vô cùng đẹp đẽ.
Trời sao đẹp thật đấy!
Không biết những ngôi sao này có tác dụng gì?
Đám người Lại Hoa Bắc ngẩng đầu nhìn trời, thầm nghĩ nếu mình vẫn còn ở trong Thiên Dung thành thì có lẽ cả đời cũng không được nhìn thấy cảnh tượng thế này.
Các đệ tử học cung đều nhắm mắt bắt đầu lĩnh ngộ chân ý của đạo, Thu Dịch và Nguyệt Bạch Thành cũng chui vào biển Chân Ý.
Bốn phía đều tĩnh lặng, mỗi người đều đang tranh thủ thời gian tu luyện.
La Chinh lẳng lặng ngưng tụ chân ý của đạo, cũng tiến vào biển Chân Ý.
Thuyền chân ý của Lăng Sương nhanh chóng tiến lên, chạy song song với La Chinh.
Nàng nhẹ giọng nói:
Thực ra bình thường dì Lan không như vậy, nàng có nỗi khổ tâm.
Mặc kệ có phải hay không, ngươi cũng không cần lo lắng.
Ta nhất định sẽ cứu con trai nàng.
La Chinh đáp.
Thế giới mẹ lớn như vậy, nhưng với đa số người thì chẳng qua cũng chỉ bằng một khoảnh đất trước mắt mình.
Tuy dọc đường họ đã gặp phải mấy trận giết chóc suýt nữa mất mạng, nhưng Lại Hoa Bắc cảm thấy cũng đáng giá.
Những ngôi sao này có tác dụng gì?
Nguyệt Bạch Thành nhìn lên bầu trời, hỏi.
Không phải đường ca của ngươi vẫn đang chờ ta cứu mạng sao?
La Chinh hỏi ngược lại.
Nhưng cũng không cần vội vàng như vậy...
Lăng Sương thấp giọng nói.
Nhưng La Chinh không hề dừng lại.
Hắn vẫn đi về phía trước, không hề dừng lại một khắc nào, cho dù sau khi vượt qua đoạn thứ ba, hơi lạnh mà nước biển Chân Ý phát ra càng ngày càng rét đến thấu xương.
Không lâu sau, La Chinh thật sự phát động tiến công qua đoạn thứ tư.
Lăng Sương không có lựa chọn nào khác, cũng nuốt vào ba viên hồn đan, khí tức linh hồn tăng vọt, đuổi kịp bước tiến của La Chinh.
Một mạch đột phá hai ranh giới trong biển Chân Ý, Lăng Sương chịu áp lực rất lớn, nhưng nàng còn có thể gắng gượng chịu đựng, chỉ là hơi mệt mỏi mà thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.