• 8,647

Chương 2688: Xích kim ô


Dù là Lỗ Nhận hay Lư Hạo, chỉ cần đòn tấn công của họ bỏ sót lại con Kim Ô nào, tên này sẽ thờ ơ đâm ra một kiếm, giết sạch đá8m chim dám thừa cơ lẻn vào trong

Vì muốn minh chứng cho suy đoán của mình, lúc đối mặt với đám Kim Ô kia, Lâm Huy cũn3g cố ý bỏ sót lại.

Nhưng ngay khi hắn ta vừa thả mấy con chim đó đi, một đường kiểm đúng lúc vọt tới theo hình vòng c9ung, chuẩn xác xuyên thủng qua đầu chúng...
Vì Ngột Kim Ô tham gia vào trận chiến mà thương vong không ngừng xuất hiện, mặc dù có Thái Nhất Vệ trợ giúp nhưng số lượng Kim Ô càng ngày càng nhiều!

Xích Kim Ô đến rồi!


Lui lại, lui lại!

Để Thái Nhất Về đến đối phó!
Trong bầy Kim Ô xuất hiện hàng nghìn con Kim Ô màu đỏ rực, chính là Xích Kim Ô trong miệng họ.
Chỉ có điều, đám lông này dù sao cũng không phải vật sống, không thể linh hoạt thay đổi phương hướng như Ngột Kim Ô, cho nên nhóm Lỗ Nhận có thể dễ dàng đón đỡ.
Tuy nhiên, sức mạnh kinh khủng tích chứa trong lông vũ gần như có thể đánh gãy đao kiếm bình thường.
Dù mấy người Lỗ Nhận và Lư Hạo đã chặn lại đám lông vũ này, song hai tay lại không tự chủ được mà run rẩy.
Lúc Lâm Huy tránh một cánh chim chém tới theo phản xạ có điều kiện thì một con Xích Kim Ô bỗng nhảy lên, xoay tròn giữa không trung, bọc mình kín kẽ bên trong đó.
Đối mặt với đôi cánh khảm đao kiểm kia, Lâm Huy đột nhiên cắn răng, trong lòng đã quyết định.
Hắn ta không tránh cũng không né, rót hết toàn bộ sức mạnh của mình vào trong trường kiếm rồi bay thẳng đến chỗ Xích Kim Ô...
Chỉ có điều, mỗi một Thái Nhất Vệ đều mang lòng giác ngộ rất cao, dù biết rõ đây là đường chết nhưng họ vẫn không hề oán than.
Thái Nhất Vệ phải đối diện với áp lực như thế không chỉ có mình Lâm Huy,mà Thái Nhất Vệ khác thậm chí còn phải một mình đối mặt với bốn, năm con Xích Kim Ô...

Phong Tuyết Triền!
Lâm Huy phóng ra khí lạnh giá rét đến tột cùng hàng làm chậm tốc độ của đám Xích Kim Ô,nhưng chúng chỉ vẫy đôi cánh như khảm đến hàng trăm đao kiếm của mình, không ngừng cắt về phía hắn ta.

Sâu không lường được...
Trong lòng Lâm Huy tiếp tục chấn động.
6Hắn ta bỗng thoáng có cảm giác bị sỉ nhục.
Một tên Bỉ Ngạn cảnh Nhất Trong Thiên mà lại khiến cho một Thái Nhất Vệ cả5m thấy sâu không lường được, nếu truyền ra ngoài sẽ khiến người ta cười đến rụng răng mất.

Dù có chết, ta cũng phải giết được một con.
Đây là ranh giới cuối cùng của ta...
Hắn cắn răng, nhỏ giọng nói thầm.
Lúc Lâm Huy định liều mạng thì đằng sau hắn bỗng truyền đến một luồng sức mạnh rất quái lạ, nó không đến từ Bỉ Ngạn mà hình như là sức mạnh của Thần đạo.

Ac...
Ba con Xích Kim Ô to lớn phát ra tiếng kêu trầm thấp rồi xông thẳng đến.

Phong Huyễn!
.
Đối mặt với Xích Kim Ô, Lỗ Nhận không chút do dự đánh ra chiêu kiểm mạnh nhất của mình.
Thế nhưng hắn ta quả thực có loại cảm giác ấy.
Dù trong lòng có nhận xét ngầm, nhưng Lâm Huy cảm thấy vô cùng an toàn khi chiến đấu với một người như vậy.
Hắn ta và nhóm Lỗ Nhận, Lư Hạo xông lên đầu, căn bản không cần bố trí phòng vệ gì quanh người, chỉ một lòng phóng thần thông mạnh nhất của mình ra.

Roẹt roẹt roẹt!

Từng cánh chim đỏ thắm xoắn tới, thân hình Lâm Huy không ngừng né tránh, cực kỳ khó khăn tìm cơ hội xuất kiếm.
Tuy nhiên, ngay khoảnh khắc hắn ta vừa tung chiêu, mục tiêu đã lặng yên lui về sau.
Chỉ là mấy năm qua Lâm Huy toàn tiếp xúc với cường giả Bỉ Ngạn cảnh nên ngược lại, cảm thấy vô cùng xa lạ trước sức mạnh của thân đạo.
Cảm giác quái lạ ấy chỉ quanh quẩn trong lòng Lâm Huy một khoảnh khắc, sau đó một vầng sáng chói lòa nổ tung trên đỉnh đầu hắn ta, năng lượng phát tán ra khiến hắn ta gần như choáng váng.

Là ai ra tay?

Đồng sự nào của mình nhỉ...

Năng lực cỡ này là Thái Nhất Vệ Nhị Tinh hay Tam Tinh?
Sau khi vầng sáng trắng chói lòa kia tắt lịm, hắn đã thấy con Xích Kim Ô kia bị nổ banh đầu, cánh chim cũng rơi vãi đầy đất, nằm trên mặt đất không nhúc nhích.
Đám Xích Kim Ô này cũng từng được huấn luyện rất nghiêm khắc, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Lâm Huy xuất kiếm mấy lần nhưng đều không thể tấn công, ngược lại bản thân hắn ta thì trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc!

Bạch!

Mấy chục đường kiểm như lớp lớp lá phong chồng chất lên nhau, hóa thành một mảnh đỏ rực phóng thẳng đến một con Xích Kim Ô.
Con Xích Kim Ô nọ đột nhiên giơ chiếc cánh đầy đặn của mình lên, nhẹ nhàng chặn lại.

Bang!

Nhưng Lâm Huy biết rất rõ thực lực của mình đến đâu.
Nếu chỉ có một con Xích Kim Ô thì hắn ta còn đối phó được, nhưng hai con Xích Kim Ô thì áp lực hắn ta phải gánh chịu liền tăng lên gấp bội.
Ở đây có đến tận ba con, thực sự là hắn ta phải gắng gượng rất nhiều.
Bộ lông quanh người chúng rực lửa, cứng như sắt thép, lực lại rất lớn, Bỉ Ngạn cảnh bình thường hoàn toàn không thể chống lại.
Lúc Xích Kim Ô xuất hiện, tất cả Thái Nhất Vệ đều xông ra.
Bây giờ mới là lúc quân tinh nhuệ của đôi bên đọ sức!
Một vài Kim Ô bình thường và Ngột Kim Ô xông lên sẽ luôn bị La Chinh xử lý sớm trước một bước.
Nhờ vậy, khu vực mà bọn họ bảo vệ gần như không thể phá vỡ.
Song, các tướng sĩ ở những nơi khác thì lại không được ổn lắm.

Cứ giao Xích Kim Ô cho ta, các ngươi đối phó với những con còn lại!
Lâm Huy vừa nói vừa bóp nát mấy chục viên Thần Tinh, nạp vào tín vật Bỉ Ngạn của mình.
Sau nhiều vùng chiến đấu, sức mạnh của tín vật Bỉ Ngạn cũng tiêu hao rất nhanh.
Hắn ta xông thẳng lên phía trước, bắt đầu đầu với Xích Kim Ô.
Không chỉ mình mà mấy người Lư Hạo cũng gặp tình trạng gần giống thế.
Bọn họ dốc hết sức tấn công nhưng căn bản không tài nào rung chuyển cánh chim kiên cố của Xích Kim Ô.
Lúc họ đang không biết phải làm gì thì ba con Xích Kim Ô đột nhiên giương hai cánh lên!
Vèo vèo vèo vèo...
Vài chục đến hơn trăm cọng lông màu đỏ rực bắn ra, uy lực ẩn giấu trong đó không hề yếu hơn đám Ngột Kim Ô.
Sau một tiếng vang giòn giã, con Xích Kim Ô này lại không hề bị thương!
Cái này...
Hai mắt Lỗ Nhận trợn tròn.
Dù biết thực lực của đám Xích Kim Ô này không hề tầm thường, nhưng tài nghệ của Lỗ Nhận cũng chẳng yếu kém.
nhát kiếm vừa rồi không thể xuyên qua thân thể Xích Kim ô, thật là không thể tưởng tượng nổi.
Hai con Xích Kim Ô còn lại bị dọa sợ bèn lui về sau mấy bước.

Yêu vật dị tộc cỡ này cũng biết sợ hãi.

Đến khi Lâm Huy quay đầu nhìn lại, vẻ mặt hắn ta đột nhiên chấn động, hắn ta mở miệng bật thốt lên:
Sao...

Lại là ngươi...
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, La Chinh đã cứu mạng Lâm Huy hai lần.

Hắn ta đang muốn nói La Chinh lại cứu mình một mạng rồi, nhưng lại đến khóe miệng lại không thể thốt ra.

Dù trở về từ cõi chết, nhưng Lâm Huy vẫn có loại cảm giác dở khóc dở cười.

Lúc nhận người tại Sơn Hà thành lũy, chính hắn ta là kẻ không nói hai lời đã muốn đuổi La Chinh đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.