• 3,306

Chương 2696: Điểm nghi hoặc của cả nhóm



Bọn họ đã cam chịu, vậy thì ra tay đi.
Diêu vươn tay vẫy nhẹ giữa không trung, một quả cầu màu vàng lại ngưng tụ lần nữa.
Trên hai cánh của Khư Tử bốc lên từng ngọn lửa vàng, sau đó lửa vàng đột nhiên bay vút đi, vẽ ra một đường vòng cung tuyệt đẹp gi3ữa không trung và hướng thẳng về phía đại trận.


Các vị! Ra tay đi!
Cột sáng màu lục đột nhiên thu lại, tập trung hết trê9n trường kiếm của mọi người.

Ngay khi cột sáng này ngưng kết, tay La Chinh lặng lẽ lắc nhẹ, Đằng Xà kiểm đã bị đổi trong y6ên lặng.

Vậy ngươi nói thử xem đây là cái gì?
Khí hồn không phải thứ đồ gì hiểm có, các luyện khí sư ở đây đều có thể dễ dàng luyện chế ra.
Nhưng dù sao khí hồn cũng là hồn phách, mà những đường kiếm do đại trận vắt ép ra đều là năng lượng thuần túy.
Linh hồn có mạnh đến đâu đi chăng nữa, một khi chui vào đó đều sẽ bị tan biến sạch sẽ.
Lúc này, ngay chính bản thân hắn cũng khá kinh ngạc.
Hiệu quả đạt được khi dùng Ngự Kiếm Ấn với đại trận Cửu Duyên Tru Thiên hình như khác hẳn nhau.
Là vì trận pháp khác nhau? Hay là nói hiệu quả thu được như nào hoàn toàn do con linh và trong Đằng Xà kiểm kiểm soát? Hắn vẫn còn biết quá ít về thanh Tiên Thiên Đạo Bảo này, cho tới bây giờ hắn thậm chí còn chưa kết nối được với con linh xa kia!
Khí hồn vừa nãy là một con rắn!

trường kiếm trong tay người này thật sự do Tô gia rèn ra?

Anh bạn này, có thể đưa kiểm của ngươi cho bọn ta xem chút không?
Một thanh Huyền Tôn Đạo Bảo tam lưu chắc chắn không thể nào bộc phát ra uy lực như thế, cho nên các luyện khí sư đều cảm thấy vô cùng quái lạ.
Nếu trong tình hình bất đắc dĩ buộc phải sử dụng đến Đẳng Xà kiếm, hắn chỉ có thể dùng thủ đoạn này để qua mắt mọ5i người.
Hắn từng dành ra hẳn một canh giờ để luyện tập kỹ xảo lắc tay đổi kiếm này, thậm chí còn thêm một pháp trận che giấu nho nhỏ trên Đằng Xà kiếm, phòng hà trường hợp bị ai đó nhìn ra.
Khi La Chinh vừa đổi sang Đẳng Xà kiểm thật, ánh sáng màu lục cũng vừa vặn tụ trên thân kiếm! Cùng lúc đó, khí tức chân ý trong cơ thể La Chinh không ngừng rót vào kiếm, cuối cùng bị toàn bộ đại trận hấp thu.

Phập!
Khư Tử nhìn thấy bụng mình bị mũi kiếm to lớn đâm xuyên qua, sau đó đến phần đầu, cuối cùng ý thức cũng tắt ngúm.
Cơ thể nàng ta cứ thế bị thanh kiếm khổng lồ chém ra làm đôi.
Nhiệt độ cơ thể của yêu nữ này vốn cực cao, máu huyết lúc nào cũng trong trạng thái sôi trào.
Đám người đứng trong đại trận Cửu Duyên Tru Thiên đều ngây ngẩn cả ra, vẻ mặt như đang gặp quỷ.
Ai nấy đều quay sang nhìn nhau, cùng thấy được vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.
Tô Do Thần sửng sốt một lúc thật lâu, cuối cùng ánh mắt chuyển về phía La Chinh, sau đó dán chặt lên thanh Đằng Xà kiếm của hắn.
Những cảnh tượng vừa diễn ra đều nằm trong dự đoán của Tô Do Thần, song giây tiếp theo lại khiến ông kinh ngạc đến trợn mắt há mồm, Tám đường kiếm trong thanh kiếm khổng lồ đều tự ẩn chứa uy lực không tầm thường, dù sao phẩm cấp trường kiếm của nhóm luyện khí sư cũng không thấp, khi đứng trước sinh tử chẳng ai lại đần độn đi giấu giếm thực lực cả.
Thế nhưng, đường kiểm cuối cùng kia lại rất nhỏ, cong cong quấn quấn tựa như một con rắn linh hoạt, trườn khắp trong thanh kiếm khổng lồ màu lục!
Đây là cái gì?
Tô Do Thần sững sờ.
Trong lúc uốn lượn trườn đi, rắn nhỏ còn nuốt sạch hết các đường kiếm khác, còn bản thân nó thì không ngừng mạnh lên.
Không chỉ mình ông mà những luyện khí sư khác cũng vậy.
Vừa rồi, sau khi La Chinh chém ra một kiểm đã lặng lẽ cất Đằng Xà kiếm vào lại trong nhẫn Tu Di.
Bây giờ thanh kiếm mà họ đang nhìn đương nhiên là thanh kiếm giả do Tô gia chế tạo.
Bây giờ nàng ta chết đi, hai phần cơ thể còn chưa chạm đất đã bắt đầu tự bốc cháy, ngọn lửa màu vàng đốt sạch thi thể nàng ta.
Yêu nữ tên Diêu thấy cảnh này, gương mặt cũng tái đi! Nàng ta thậm chí còn không kịp ném quả cầu màu vàng trong tay mình ra ngoài, cứ thế tiện tay quăng đại ra rồi vội vàng chạy bán sống bán chết.
Hai cánh nàng ta vẫy thật mạnh, hóa thành một tia sáng vàng bay đi thật xa.

Cửu Ất Trận Sát! Đi!
Giờ khắc này, Tô Do Thần đã buông trận bàn xuống.
Nếu phải liều mạng một lần thì cũng không cần phải biến trận gì nữa.
Ông đột nhiên lắc trường kiếm, những người khác cũng cùng đâm vào khoảng không phía trước!
Xoet...
Chín đường kiếm màu xanh lục đột ngột mọc lên từ mặt đất, hội tụ thành một thanh kiếm khổng lồ màu lục.
Những luyện khí sư này đều là người có kiến thức rộng rãi, nhưng quan sát nãy giờ vẫn không thể nào nhận ra lai lịch của nó.
Lùi lại vạn bước mà nói, cứ xem như đó là khí hồn đi, nhưng là khí hồn của binh khí nào mà lại mang đến cho họ cảm giác áp bức lớn đến vậy? Trong lúc bọn họ còn đang kinh ngạc, toàn bộ đường kiểm trong thanh kiếm khổng lồ màu lục đã bị con rắn nhỏ nuốt hết sạch.
Bây giờ trong thanh kiếm lục chỉ còn lại duy nhất con rắn nhỏ với thân hình uốn lượn ấy thôi!
Sau đó, rắn nhỏ liền điều khiển thanh kiếm màu lục bay đi, tốc độ nhanh đến lạ thường!

Vào!

Khư Tử phóng đến gần đại trận với tốc độ cực nhanh, nhưng nàng ta còn chưa kịp ra tay thì đã thấy thanh kiếm màu lục khổng lồ cùng với con rắn nhỏ ẩn trong đó.

Khí hồn?
Một luyện khí sư Thiên Cung thốt ra.

Sao được chứ.
Thứ mà đại trận Cửu Duyên Tru Thiên điều động là ánh kiếm, khí hồn không thể nào trốn vào trong.
Tam thúc Tô Khoan lắc đầu, nói.
Đôi mắt như hai hạt đậu của rắn nhỏ không chứa bất kỳ cảm xúc nào, không biết vì sao lại mang đến cho Khu Tử cảm giác uy hiếp mãnh liệt.
Nàng ta gần như không tự chủ được mà vỗ nhanh hai cánh, lửa thần khắp người tuôn ra như cơn thủy triều nóng rực, đồng thời bay ngược về đằng sau! Nhưng khi nàng ta ý thức được nguy hiểm thì đã muộn rồi.
Tốc độ của thanh kiếm màu lục nhanh hơn nàng ta rất nhiều, chỉ trong nháy mắt đã tiến thẳng đến trước mặt nàng ta.
Thế nhưng tốc độ của thanh kiếm khổng lồ màu lục còn nhanh hơn nàng ta gấp mấy lần, chỉnháy mắt đã vượt qua khoảng cách mấy nghìn mét mà vọt tới.

Phập!
Thanh kiếm màu lục chém xuống, thi thể của
Diêu
cũng biến thành hai đám lửa, cháy rụi.
Thanh kiểm màu lục nổi lơ lửng giữa không trung trong vòng một hơi thở rồi mới dần dần tan biến đi, ngay cả rắn nhỏ trong thân kiếm cũng biến đâu mất tăm mất tích.
Loại hoang mang này thậm chí lấn át cả cảm giác sự vui sướng sau khi trở về từ cõi chết.

Theo lý mà nói, nguy cơ hiện giờ vẫn chưa được giải trừ hoàn toàn, bọn họ nên cật lực chạy trốn đi, thế nhưng người nào người nấy đều chỉ sốt ruột muốn gỡ bỏ lớp nghi hoặc này.


Thanh kiếm này à?
La Chinh nhẹ nhàng giơ Đằng Xà kiếm lên, xoay lại rồi đưa cho Tô Do Thần.

Tô Do Thần cầm thanh kiếm lật qua lật lại, quan sát một lúc lâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.