• 8,687

Chương 2700: Cợt nhả


Sau thời gian khoảng chừng một nén nhang, Phượng nữ mới cảm giác La Chinh ngừng lại.

Nàng bèn duỗi ngón tay mảnh mai ra, nhẹ nhàng đặt lên 8hai bên tay vịn của ngai vàng.

Trên tay vịn xuất hiện một đường vẫn ánh lên tia sáng như ánh sao, sau đó toàn bộ Thần Sào bắt đầu chấn độn3g khiến Kim Ô đang nghỉ chân quanh Thần Sào ồ ạt bay vụt lên.
Có thể thấy được Phượng nữ thật sự đang giận dữ vô cùng, lửa thần quanh thân bừng lên hừng hực, trông nàng lúc này tựa như một mặt trời nhỏ đang rơi xuống.
Xét về thực lực, Phượng nữ thân là chúa tể của Thần Sào nên mạnh hơn Thu Âm Hà một chút.
Tuy nhiên, đây không phải là bản thể của nàng, hơn nữa thực lực của nàng đã giảm đi một nửa của một nửa sau hai lần hóa ra hình chiếu huyền diệt nên lúc này chỉ tương đương với Thái Nhất Vệ Ngũ Tinh, như vậy sao có thể là đối thủ của Thu Âm Hà: Thu Âm Hà nhẹ nhàng xoay người, tay phải chỉ nhúc nhích một chút.
Nhưng dù là như vậy, nàng vẫn không phải nhân vật mà La Chinh hiện giờ có thể đối kháng.

Nếu vừa rồi ngươi ngoan ngoãn đi theo ta thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Bây giờ e là phải khiến người đau đớn một phen rồi.
Giọng nói lạnh lùng của Phượng nữ truyền xuống từ không trung.
Hôm ấy trong Tham Thiên Đại Kiếm, hắn từng nghe được giọng của Thu Âm Hà rồi.

Nhân tộc cặn bã, quả nhiên đều là thứ người hạ lưu như thế.
Ta muốn người phải chết!
Trong tộc Kim Ô, Phượng nữ là nhân vật cao cao tại thượng, nàng đã bao giờ bị đùa cợt nhục nhã đến thế? Thu Âm Hà bĩu môi nói:
Cả vẻ ngoài và tiếng nói của ngươi, thậm chí truyền thừa lửa thần đều thuộc về Nhân tộc ta, tội gì phải xem thường chính tổng bản tộc như thế?

Câm ngay!
Nàng vừa dứt lời đã vọt xuống chỗ Thu Âm Hà đang đứng.

Hai bí giả thần thông này thật quá hữu dụng.
La Chinh thở phào nhẹ nhõm.
Mấy bí giả thần thông mà Cửu Lê lưu lại cho hắn đều vô cùng phi phàm.
Đặc biệt là
Khô Kiệt Chi Lực
kia, nó có thể giúp cho sức mạnh của hắn tăng vọt lên gấp năm lần! Chỉ tiếc thực lực của hắn còn chưa đủ mạnh, nếu hắn có được thực lực cỡ Thái Nhất Vệ Ngũ Tinh thì chắc sẽ có thể xé nát hình chiếu huyền diệt của Phượng nữ.

Ngươi nhận ra ta?
Thu Âm Hà cười hỏi.

Nghe giọng là biết được.
La Chinh trả lời.
Vừa rồi La Chinh cũng vô cùng hoang mang, rốt cuộc là nhân vật cỡ nào mà lại dám trêu đùa Phượng nữ của tộc Kim Ô chứ! Mãi đến khi Thu Âm Hà mở miệng, La Chinh liền nhận ra ông ngay.
Cũng không biết phong thạch bị hút hết vào trong cơ thể hắn sẽ mang đến ảnh hưởng thế nào.
Ngay lúc đó, giọng của 9527 chợt vang lên:
La Chinh, cẩn thận phía trên.
La Chinh bèn ngẩng đầu nhìn, lập tức trông thấy một ảo ảnh đang lặng lẽ thành hình.

Lại nữa rồi!

Ngay cả La Chinh đứng ngay bên cạnh ông mà cũng không thấy được ông rút kiếm ra như nào, hắn chỉ thấy được động tác thu kiếm của ông mà thôi.
Một đường kiểm mờ ảo lao vụt qua theo góc bốn mươi lăm độ, trực tiếp chém vỡ hình chiếu huyền diệt của Phượng nữ.
Hình chiếu huyền diệt bị vỡ nát thậm chí còn khiến Lồng Giam Thiên Địa trên Quan Sơn Châu bật ngược lại, hóa ra từng khe hở hư không, hút hết sạch hình chiếu vỡ vụn của Phượng nữ cũng như lửa thần quanh người nàng.
Trên quãng đường đi có một vài sinh linh nhìn thấy mây mù bèn đồng loạt trốn tránh.
Cuối cùng, đám mây mù dừng lại trên một vùng thảo nguyên xanh ngắt.
Sương mù xung quanh bắt đầu tan đi theo gió, để lại một mình La Chinh đứng yên tại đó.
Đó là một người trung niên để râu dài, tướng mạo khôi ngô khỏe khoắn.
Không biết người này dùng thần thông gì mà có thể tránh được cảm nhận của Phượng nữ, xuất hiện một cách lặng lẽ thần không biết quỷ không hay? Lúc người trung niên này tới gần Phượng nữ, chỉ còn cách có một chút xíu thôi, Phượng nữ mới phát hiện ra được có người sau lưng mình.
Đôi đồng tử của nàng co rụt lại, hai cánh rộng lớn đột nhiên khép lại, bọc kín thân mình ở giữa, những sợi lông vũ như nghìn vạn lưỡi dao nén chặt quanh người nàng.
Dùng một lượt hết cả hai loại bí giả thần thông, đương nhiên La Chinh vô cùng đau lòng, nhưng nói gì thì hắn cũng thoát được tình huống nguy hiểm.
Tuy nhiên, phụ thân và thúc thúc của Tô Khoan đã bị Phượng nữ giết chết, không biết sau khi nhận được tin này, cảm xúc của y sẽ như nào nữa.
La Chinh ổn định lại tâm trạng của mình rồi mới nghĩ đến việc phải kiểm tra sau lưng mình một chút.
Sau đợt công - thủ vừa rồi, người trung niên càng quá đáng hơn, dán sát bên người Phượng nữ, thậm chí còn vươn tay bóp lên ngực nàng một cái, đồng thời cười hì hì nói:
He he, nghe bảo da thịt của yêu nữ mịn màng nuột nà hơn phụ nữ Nhân tộc nhiều, xem ra lời đồn là thật!
Phượng nữ này chỉ là hình chiếu huyền diệt chứ không phải là chân thân, sao có thể nhận xét là mịn màng hay không được? Phượng nữ không thể đuổi người nọ đi nên chỉ đành phóng lửa thần ra.

Phùng
một tiếng, khắp người nàng đã được bao bọc kín kẽ trong lửa thần.
Dù người trung niên có thể dễ dàng trêu cợt Phượng nữ, song vẫn rất e ngại lửa thần của Kim Ô.
Nhưng người trung niên kia chỉ ung dung thong thả tiến lại gần sát Phượng nữ, sau đó vươn tay vuốt nhẹ lên gương mặt đẹp tuyệt trần của nàng rồi mới lùi người lại, cách ra một khoảng.
Sát ý trong mắt Phượng nữ trào dâng, đôi cánh đang cuộn lại tựa như cánh tay linh hoạt đang vung đao, cắt thẳng về phía đầu của người trung niên.
Thân hình của người trung niên vô cùng linh hoạt, cử động nhịp nhàng theo gió, gần như dán sát vào cánh chim mà nó đi.
Nương theo cơn chấn động dữ dội ấy, không gian trên đầu Phượng nữ lại nút ra9, ánh sáng như tuyết bao phủ quanh thân nàng.
Sau đó, một ảo ảnh tách ra từ thân người nàng rồi chui thẳng vào vết nứt không gian.
Tại Quan Sơn Châu, địa thế ở hướng Tây ngày càng bằng phẳng hơn.
Đám mây mù như rơi xuống từ trên trời cao, không ngừng nhấp nhô thật nha5nh trên mặt đất.
Vẻ mặt La Chinh xụ xuống như đưa đám, lông mày nhíu chặt lại.
Phượng nữ này đúng là ma quỷ đuổi mãi không đi mà! Chỉ trong nháy mắt, đôi cánh khổng lồ lại hiện ra trên không lần nữa.
Lần này, khi thể của Phượng nữ đã giảm đi rất nhiều, thực lực của hình chiếu này e là còn chẳng bằng nữ yêu Thần Sào bình thường.
Bấy giờ ông mới đành phải lùi lại.
Người trung niên chậm rãi hạ xuống, đáp xuống bên cạnh La Chinh.

Thu tiền bối.
La Chinh chắp tay chào.
Nàng không thể nào trực tiếp kéo La Chinh về Thần Sào được, nên chỉ đành phải dùng vài phương pháp phi thường để cầm chân hắn tại đây, sau đó phái Kim Ô đến tha hắn đi.
La Chinh nhìn chằm chằm Phượng nữ, suy nghĩ trong đầu lướt nhanh như bay.
Thế nhưng đối mặt với nhân vật hùng mạnh cỡ này, hắn thật sự không có năng lực phản kháng.
Tuy nhiên, trong lúc hắn đang nhìn Phượng nữ thì bỗng trông thấy một bóng người mờ ảo xuất hiện ngay sau lưng nàng.
Hai mắt La Chinh mở to, tràn đầy vẻ khó tin, miệng cũng hơi hé mở.
Phượng nữ thấy vẻ mặt hắn như vậy thì lấy làm lạ, bèn lạnh giọng hỏi:
Vẻ mặt này của ngươi là sao? Còn muốn dùng quỷ kế gì nữa? Hay là người còn có bí giả thần thông đặc biệt nào đó?
Trong tầm mắt La Chinh, bóng người kia mỗi lúc một rõ nét hơn.

Đối với người thì nhiệm vụ bảo vệ Bích Vân thành vô cùng dễ dàng đơn giản, chỉ là tình hình trận chiến thay đổi khó mà lường trước được.

Lần này là ta sơ suất.
Thu Âm Hà nhìn lên khe hở hư không đang chầm chậm biến mất trên bầu trời, mở miệng nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.